Tào Thực - 曹 植 (192 - 232)
tiểu sử tác giả
Tào Thực 曹植 (192-232), tự là Tử Kiến 子建, con thứ của Tào Tháo 曹操, em cùng mẹ với Tào Phi 曹丕. Lúc còn trẻ tuổi được cha yêu tài nên đời sống thong dong, sau Tào Tháo mất, Tào Phi tiếm vị Ngụy Văn Đế đến Minh Đế (Tào Duệ), Tào Thực bị nghi kỵ, không được tham gia vào triều chính, ôm tâm sự uất ức mà mất sớm.
Thơ của ông còn lưu lại khoảng chừng 80 bài, đa phần là thơ ngũ ngôn, lời lẽ văn hoa mỹ lệ, tình cảm dạt dào, khẳng khái. Ông là ngôi sao sáng chói nhất của nền văn học thời kỳ Kiến An.
1. Đồng Tước đài phú 4. Hu ta thiên 7. Thất bộ thi
2. Bạch mã thiên 5. Mỹ nữ thiên
3. Hỷ vũ thi 6. Thất ai