Ca Dao & Tục Ngữ Việt Nam -Phần I từ A tới G
Ca Dao Tục Ngữ Phần II từ H tới L::
Ca Dao Tục Ngữ Phần III từ M tới Y::
H
Hát bội làm tội người ta
Đàn ông bỏ vợ, đàn bà bỏ con
Hát hay không bằng hay hát
Hèn lâu mới gặp thầy Hai
Thuận tay điếu hút, điếu vấn, điếu vắt lỗ tai
Hèn mà làm bạn với sang
Kẻ ngồi người đứng có ngang nhau bao giờ
Hoa thơm ai chẳng muốn đeo
Người khôn ai nỡ cứ theo nặng lời
. Hoa thơm ai chẳng nâng niu
Người khôn ai chẳng mến yêu mọi bề
. Hoành hoạch, hoành hoạch
Giặt áo chồng tao
Giặt áo phải giặt cho sạch
Phơi áo thì phơi trên sào
Đừng phơi hàng rào rách áo chồng tao
. Hôm qua tát nước đầu đình
Bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen
Em lượm thì cho anh xin
Hay là em để làm tin trong nhà
Áo anh sứt chỉ đường tà
Vợ anh chưa có, Mẹ già chưa khâu
Áo anh sứt chỉ đã lâu
Mai mượn cô ấy sang khâu cho dùm
Khâu rồi anh sẽ trả công
Mai mốt lấy chồng anh sẽ giúp cho
Giúp em một thúng xôi vò
Một con lợn béo, một vò rượu tăm
Giúp em đôi chiếu em nằm
Đôi chăn em đắp, đôi tằm em đeo
Giúp em quan tám tiền treo
Quan năm tiền cưới lại đèo buồng cau !
. Họa hổ họa bì nan họa cốt
Tri nhân tri diện bất tri tâm
Hôm qua anh đến chơi nhà
Thấy mẹ nằm võng, thấy cha nằm giường
Thấy em nằm đất anh thương
Anh đi mua gỗ đóng giường tám thang
Bốn góc thì anh bịt vàng
Bốn chân bịt bạc, tám thang chạm rồng
Hỡi cô tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi
Hò ơ.. (chớ) Anh về để áo lại đây
Để khuya em đắp... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Để khuya em đắp gió tây lạnh lùng
Hò ơ.. (chớ) Anh với em má tựa vai kề
Dầu em có lạc Sở sang Tề
Thì em cũng nhớ... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Thì em cũng nhớ gởi thơ về cho anh
Hò ơ.. (chớ) Bạc với vàng còn đen còn đỏ
Đôi đứa mình còn nhỏ thương nhiều... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Vừa nghe tiếng em là anh muốn như anh
Kim Trọng thương chị Thuý Kiều thuở xưa
Hò ơ.. (chớ) Bớ người không quen ơi
Nghe anh em cũng muốn thương nhiều
Nhưng hoa đà có chủ...(ờ)
Hò ơ.. (chớ) Nhưng hoa đà có chủ, khó chiều dạ anh
Hò ơ.. (chớ) Chim kia thỏ thẻ trên cành
Nghe em nói vậy
Hò ơ.. (chớ) Nghe em nói vậy, dạ không đành rẽ phân
Hò ơ.. (chớ) Bình bồng ở giữa Giang Tân
Bên tình bên nghĩa... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Bên tình bên nghĩa, biết phân bên nào
Hò ơ.. (chớ) Bớ này em ơi
Nhứt lê, nhì lựu, tam đào
Bên tình bên nghĩa... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Bên tình bên nghĩa, bên nào cũng đồng thân
Hò ơ.. (chớ) Nói vậy mà chơi
Chớ gió thổi hiu hiu, lục bình trôi líu ríu
Anh đừng bận bịu, bớ điệu chung tình
Con nhạn bay cao khó bắn...(ờ)
Hò ơ.. (chớ) Con nhạn bay cao khó bắn, con cá ở
ao quỳnh khó câu
Hò ơ.. (chớ) Ớ này em ơi, hãy nghe cho kỹ
Xưa nay gái không cưới chồng, trai không ở goá
Đoái thấy thương nàng xinh đã quá xinh
Buông lời vừa vỗ vế non, nếu như nàng lo việc cháu con
Sao không kiếm chốn trao thân, gởi thế?
Trên đời bá công bá nghệ
Dưới lại đà tứ thứ tứ dân
Làm người sao khỏi chữ lương nhân
Mà nàng chịu để phòng không ở goá?
Sách có chữ rằng phụ thân nan hoá, ít kẻ yêu vì
Nên lấy chồng phải luận phải suy
Phải xem trong lóng đục
Đây đã đến thời phải lúc
Hay là nàng còn cúc đục cù lao
Để anh ngơ ngẩn ra vào...(ờ)
Hò ơ.. (chớ) Để anh ngơ ngẩn ra vào, vì thầm
yêu trộm nhớ thì dạ nào em bỏ anh?
Hò ơ.. (chớ) Bớ này anh nó ơi
Số phận em giao phó cho trời xanh
Lấy anh em không lấy,
Nhưng dạ cũng không đành làm ngơ
Vốn em cũng chẳng bơ thờ
Em đã hằng chọn trong lóng đục,
Nhưng vẫn còn chờ nợ duyên
Vốn em muốn lấy ông thầy thuốc cho giàu sang,
Nhưng lại sợ ổng hay gia hay giảm
Em muốn lấy ông thầy pháp cho đảm,
Nhưng lại sợ ổng hét la ghê gốc
Em muốn lấy chú thợ mộc,
Nhưng lại sợ chú hay đục khoét rầy rà
Em muốn lấy anh thợ cưa cho thật thà,
Nhưng lại sợ trên tàn dưới mạt
Em muốn lấy người hạ bạc,
Nhưng lại sợ mang lưới mang chài
Em muốn lấy anh cuốc đất trồng khoai,
Nhưng lại sợ ảnh hay đào hay bới
Em cũng muốn chọn anh thợ rèn kết ngỡi,
Nhưng lại sợ ảnh nói tức nói êm
Bằng lấy anh đặt rượu làm men,
Thì lại sợ ảnh hay cà riềng cà tỏi
Em muốn lấy ông nhạc công cho giỏi,
Nhưng lại sợ giọng quyển giọng kèn
Em muốn lấy thằng chăn trâu cho hèn,
Nhưng lại sợ nhiều điều thá ví
Em muốn lấy anh lái buôn thành thị,
Nhưng lại sợ ảnh kêu mắc rẻ khó lòng
Em muốn lấy anh thợ đóng thùng,
Nhưng lại sợ ảnh kêu trật niền trật ngổng
Em muốn lấy ông Hương ông Tổng,
Nhưng lại sợ việc trống việc gông
Em muốn lấy anh hàng gánh tay không,
Nhưng lại sợ đầu treo đầu quảy
Em muốn lấy chú hàng heo khi nãy,
Nhưng lại sợ chú làm lộn ruột lộn gan
Em muốn lấy anh thợ đát thợ đan,
Nhưng lại sợ ảnh hay bắt phải bắt lỗi
Em muốn lấy anh hát bè hát bội,
Nhưng lại sợ giọng rỗi giọng tuồng
Em muốn lấy anh thợ đóng xuồng,
Nhưng lại sợ ảnh hay dằn hay thúc...
Hò ơ.. (chớ) Mấy lời trong đục chẳng dám nói ra
Có thầy giáo tập dạy trong làng xa, hay dạy hay răn
So đức hạnh chẳng ai bằng, lại con nhà nho học
Sử kinh thầy thường đọc, nên biết việc thánh hiền
Gặp nhau em kết liền, không chờ chẳng đợi... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Không chẳng chờ chẳng đợi phỉ nguyền phụng loan
Hò ơ..(chớ) Bên nầy sông em bắc cây cầu mười tấm ván
Bên kia sông em cất cái quán mười hai từng
Bán buôn nuôi mẹ... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Bán buôn nuôi mẹ cầm chừng đợi anh
Hò ơ.. (chớ) Bậu với qua gá nghĩa chung tình
Dầu ăn cơm quán... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Dầu ăn cơm quán, ngủ đình cũng cam
Hò ơ.. (chớ) Biết anh thích mắm cá trèn
Nên em chịu khó... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Nên em chịu khó bẻ thêm đọt xoài
Hò ơ.. (chớ) Chớ bông trang trước cửa ai sửa bông trang vàng
Ngày thời chuyện vãn... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Ngày thời chuyện vãn nên tối lại
mơ màng thấy em
Hò ơ.. (chớ) Bớ chiếc ghe sau chèo mau anh đợi
Kẻo khuất khúc sông nầy... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Kẻo khuất khúc sông nầy bờ bụi tối tăm
Hò ơ.. (chớ) Buồn thay số kiếp con người
Cơm ăn không đủ... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Chớ cơm ăn không đủ nụ cười ốm nhom
Hò ơ.. (chớ) Bữa nay loan phụng hiệp bầy
Hò chơi nhơn đạo... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Hò chơi nhơn đạo, sau vầy nhơn duyên
Hò ơ.. (chớ) Bước xuống cầu cầu oằn cầu oại
Bước xuống thoàn thoàn chích thoàn nghiêng
Em cả tiếng kêu ai người nghĩa Phong Điền
Người nghĩa ôi! Duyên đây không kết... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Duyên đây không kết người nghĩa tìm nơi đâu
Hò ơ.. (chớ) Cái răng, Ba láng
Vàm Xáng, Phong Điền
Anh thương em cho bạc cho tiền
Đừng cho lúa gạo... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Đừng cho lúa gạo, xóm giềng họ hay
Hò ơ.. (chớ) Cất mái chèo loan em nhìn chàng rơi lụy
Thổn thức gan vàng tấn dị thối nan
Nhái kêu chiều xuống mé mương
Thiếp nay đà an phận... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Thiếp nay đà an phận còn thương nổi chàng
Hò ơ.. (chớ) Chèo dài sông hẹp khó luà
Thấy em ở ruộng... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Thấy em ở ruộng quê muà anh thương
Hò ơ.. (chớ) Chim xa cành còn thương cây nhớ cội
Việt cộng về thành... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Việt cộng về thành làm tội dân ta
Hò ơ.. (chớ) Con cá lý ngư sầu tư biếng lội
Con chim xa cành sầu cội biếng bay
Sao hôm còn đợi sao mai
Chồng mà xa vợ... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Chồng mà xa vợ hỏi ai không buồn?
Hò ơ.. (chớ) Củi đậu nấu đậu ra dầu
Anh cưới em không đặng... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Anh cưới em không đặng anh cạo đầu đi tu
Hò ơ.. (chớ) Dao phay cứa cổ máu đổ không màng
Chết thì chịu chết... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Chết thì chịu chết buông nàng không buông
Hò ơ.. (chớ) Dang tay đánh thiếp sao đành
Tấm rách ai vá... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Tấm rách ai vá tấm lành ai may
Hò ơ.. (chớ) Dõi dõi theo anh
Về nơi Châu thành
Coi nam thanh nữ tú
Ở chi đất này... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Ở chi đất này vượn hú chim kêu
Hò ơ.. (chớ) Đêm khuya ra đứng giữa trời
Giơ tay ngoắc nguyệt... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Giơ tay bắt nguyệt nguyệt dời phương nao
Hò ơ.. (chớ) Em ôm bó mạ xuống đồng
Miệng hò tay cấy... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Miệng hò tay cấy mà lòng nhớ ai
Hò ơ.. (chớ) Mạ xanh mơn mởn nên tình
Bao nhiêu lá mạ .... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Bao nhiêu lá mạ thương mình bấy nhiêu
Hò ơ.. (chớ) Thương sao cho được mà thương
Nước kia muốn chảy... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Nước kia muốn chảy mà mương chưa đào
Hò ơ.. (chớ) Bây giờ đã rõ âm hao
Còn chờ chi nữa... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Còn chờ chi nữa má đào phôi pha
Hò ơ.. (chớ) Chờ anh em hết sức chờ
Chờ cho rau muống... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Chờ cho rau muống lên bờ trổ bông
Hò ơ.. (chớ) Gió đưa bụi cúc ngã bụi sả tàn
Nương theo chéo áo con bạn vàng
Dầu sanh dầu tử... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Dầu sanh dầu tử một mình nàng mà thôi
Hò ơ.. (chớ) Gió đưa gió đẩy về rẫy ăn còng
Về sông ăn cá... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Về sông ăn cá về đồng ăn cua
Hò ơ.. (chớ) Hỏi anh anh nói học trò
Sao em lại thấy... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Sao em lại thấy anh cỡi bò hôm qua
Hò ơ.. (chớ) Hồi nào em nói mà anh không nghe
Bây giờ anh xách nón... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Bây giờ anh xách nón chèo ghe đi tìm
Hò ơ.. (chớ) Không chồng đi dọc đi ngang
Có chồng cứ thẳng một đàng mà đi
Trót sanh làm phận nữ nhi
Giữ sao cho khỏi tiếng... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Giữ sao cho khỏi tiếng thị phi chê cười
Hò ơ.. (chớ) Lấy ai lấy khính chồng người?
Lấy chồng kiểu đó... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Lấy chồng kiểu đó lấy thằng cùi sướng hơn!
Hò ơ.. (chớ) Lòng con thảo như giọt sương hạt bụi
Công mẫu từ như ngọn núi Thái Sơn
Có cha có mẹ thì hơn
Không cha không mẹ... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Không cha không mẹ như đờn đứt giây
Hò ơ.. (chớ) Lục bình bát giác cắm các thứ bông hường
Cha mẹ em kén rể... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Cha mẹ em kén rể mà lỡ anh tầm thường biết đặng hay không?
Hò ơ.. (chớ) Má ơi con vịt chết chìm
Con thò tay vớt... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Con thò tay vớt con cá lìm kìm nó cắn tay con
Hò ơ.. (chớ) Miễn bậu đành ừ
Qua chẳng từ lao khổ
Dẫu lên rừng tìm hổ
Hay xuống biển kiếm rồng
Trước sau vẫn giữ vẹn một lòng
Vào lòn ra cúi... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Vào lòn ra cúi anh cũng một lòng thương em
Hò ơ.. (chớ) Miễu linh ai dám lại gần
Đứng xa mà khấn.. (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Đứng xa mà khấn thánh thần chứng tri
Hò ơ.. (chớ) Nàng đành phụ mẫu không đành
Lá cao che khuất... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Lá cao che khuất ngọn ngành nàng ơi!
Hò ơ.. (chớ) Ngó lên Châu Đốc vàm Nao
Thấy buồm em chạy... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Thấy buồm em chạy như dao cắt lòng
Hò ơ.. (chớ) Ngó lên nhang tắt đèn mờ
Muốn nuôi cha mẹ.. (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Muốn nuôi cha mẹ bây giờ còn đâu
Hò ơ.. (chớ) Ngó lên trời trời cao lồng lộng
Ngó xuống đất, đất rộng mênh mông
Cá lòng tong ẩn bóng ăn rong
Anh đi lục tỉnh giáp vòng
Đến đây xui khiến... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Đến đây xui khiến đem lòng thương em
Hò ơ.. (chớ) Ngó lên chùa lớn làm chay
Thỉnh ông Tiêu Diện... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Thỉnh ông Tiêu Diện, thỉnh ngài Quan Âm
Hò ơ.. (chớ) Nghiêng vai ngửa vái Phật trời
Đương cơn hoạn nạn... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Đương cơn hoạn nạn độ người trầm luân
Hò ơ.. (chớ) Ngọc Hoàng giũ sổ ôm bộ về quê
Đồ gia cang để lại... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Đồ gia cang để lại bạn hiền thê giữ dùm
Hò ơ.. (chớ) Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hoa? đối sầu miên
Giữa canh khuya nghe tiếng ai thỏ thẻ bên thuyền
Hỏi thăm quân tử... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Hỏi thăm quân tử vượt biên nơi nào?
Hò ơ.. (chớ) Người ta giàu, đầu heo nọng thịt
Tụi mình nghèo cặp vịt đôi bông
Sao mai mọc buổi hừng đông
Ước sao nên vợ... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Ước sao nên vợ nên chồng thì thôi
Hò ơ.. (chớ) Ôi thôi bình tích bể rồi
Chén chung lỡ bộ ... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Chén chung lỡ bộ đứng ngồi sao yên
Hò ơ.. (chớ) Phù sa nước đục khó dòm
Nhớ anh em khóc... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Nhớ anh em khóc đỏ lòm con ngươi
Hò ơ.. (chớ) Ra đi anh có dặn dò
Ruộng sâu cấy trước ... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Ruộng sâu cấy trước ruộng gò cấy sau
Hò ơ.. (chớ) Rảo bước qua nhịp cầu tre
Trở về nơi mái lá... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Trở về nơi mái lá con mới hay mẹ đã qua đời
Hò ơ.. (chớ) Sao vua chính cái nằm chồng
Anh thương em từ thuở... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Anh thương em từ thuở má bồng trên tay
Hò ơ.. (chớ) Sáng trăng giã gạo ngoài trời
Cám bay phưởng phất... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Cám bay phưởng phất nhớ lời em than
Hò ơ.. (chớ) Sông Vàm Cỏ nước trong thấy đáy
Dòng Cửu Long xuôi chảy dịu dàng
Ai về Mỹ Thuận Tiền Giang
Có thương nhớ gã... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Có thương nhớ gã đánh đàn năm xưa
Hò ơ.. (chớ) Sông sâu kiếm chẳng đặng đò
Muốn lội qua thăm bậu... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Muốn lội qua thăm bậu mà sợ hụt giò chết trôi
Hò ơ.. (chớ) Bớ này anh nó ôi, nếu anh lỡ có hụt giò
Thì em sẽ lội xuống... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Thì em sẽ lội xuống đặng mò anh lên
Hò ơ.. (chớ) Thôi em ơi mò chi cái xác không hồn
Bận tâm lối xóm... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Bận tâm lối xóm phải chôn cất giùm
Hò ơ.. (chớ) Thuở sanh tiền kiếp sống lình bình
Đến khi nhắm mắt... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Đến khi nhắm mắt phải trọn tình với cá tôm
Hò ơ.. (chớ) Tay cầm sợi lạt đôi cua
Hỏi em làm mướn... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Hỏi em làm mướn một mùa bao nhiêu
Hò ơ.. (chớ) Thấy ai lo lắng cho mình
Mình nghe tràn ngập... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Mình nghe tràn ngập chuyện tình trầu cau
Hò ơ.. (chớ) Thấy em đẹp nói đẹp cười
Đẹp người đẹp nết lại tươi răng vàng
Vậy nay anh gởi thơ sang
Thiệt tình anh quyết... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Thiệt tình anh quyết lấy nàng mà thôi
Hò ơ.. (chớ) Thấy cô nho nhỏ tui muốn bỏ cái nghề đờn
Theo cô mần tùng giả ... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Theo cô mần tùng giả quách quờn cho cô coi
Hò ơ.. (chớ) Tiếng anh ăn học làu thông
Hỏi anh có biết... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Hỏi anh có biết khăn lông mấy đường
Hò ơ.. (chớ) Em về đếm hết cỏ vườn
Lại đây anh nói... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Lại đây anh nói khăn lông mấy đường
Hò ơ.. (chớ) Trách lòng con chó sủa dai
Đêm năm canh viếng bậu... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Đêm năm canh viếng bậu sủa hoài
sáng đêm
Hò ơ.. (chớ) Trắng da vì bởi phấn dồi
Đem da vì bởi... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Đem da vì bởi em ngồi chợ trưa
Hò ơ.. (chớ) Trời mưa cho lúa chín vàng
Cho anh gặt lúa... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Cho anh gặt lúa cho nàng đem cơm
Hò ơ.. (chớ) Uổng công anh se nhợ uốn cần
Uốn xong con cá... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Uốn xong con cá nó lần ra khơi
Hò ơ.. (chớ) Vịt nằm bờ mía rỉa lông
Cám cảnh thương chồng... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Cám cảnh thương chồng nhạ.n lạc đường xa
Hò ơ.. (chớ) Xa xa quê tiá bốn phía mây giăng
Quê má rừng ngăn, núi chặn
Quê anh sông dài, rạch vắn, rồng rắn lượn quanh
Đi không nỡ, ở không đành
Chiều chiều gắng gượng... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Chiều chiều gắng gượng lên gành ngó mong
Hò ơ.. (chớ) Xin anh đừng ham bông quế bỏ phế cái bông lài
Mai sau quế rụng... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Mai sau quế rụng bông lài thơm lâu
Hò ơ.. (chớ) Ví dầu cá bống hai mang
Cá trê hai ngạnh... (ờ)
Hò ơ.. (chớ) Cá trê hai ngạnh tôm càng hai
Hoạ vô đơn chí, phúc bất trùng lai
Học hành thi cử mà chi
Sáng sáng ăn no, tối ngủ khì
Học thầy không tầy học bạn
Học trò đi mò cơm nguội
Lỡ trượt vỏ dưa, té cái đụi, la trời
Hỏi vợ thì cưới liền tay
Chớ để lâu ngày lắm kẻ dèm pha
Hổ phụ sanh hổ tử, lân mẫu xuất lân nhi
Hôm nay có đám giỗ gần
Trong bụng bần thần, chẳng muốn nấu cơm
Hơn nhau tấm aó tấm quần
Cởi ra mình trần ai cũng như ai
Hỡi người kẻ đóng then gài
Có hay có biết kẻ ngoài trùng dương
Huệ nhớ thương Lan, héo vàng xác Huệ
Anh quá thương nàng, trối kệ thị phi
Huỳnh Cầm, Huỳnh Bá, Huỳnh Liên
Ba Huỳnh hiệp lại thì khiêng ra đồng
Huỳnh Liên, Huỳnh Bá, Huỳnh Cầm
Ba Huỳnh hiệp lại thì nằm xuội lơ
Hút sách là chuyện chẳng lành
Trâu bò vườn ruộng hoá thành khói mây
Hùm dữ chẳng ăn thịt con
VẦN K
Kẻ bằm chả, người gói nem
Kẻ dệt trướng, người thêu rèm, ngang nhau
Khác nào qua. mượn lông công
Ngoài hình xinh đẹp, trong lòng xấu xa
Khách đến nhà, chẳng gà thì vịt
Khéo ăn thì no, khéo co thì ấm
Khi vui miếng thuốc, miếng trầu
Khi buồn đi mất, biết đâu mà tìm
Khi vui non nước cũng vui
Khi buồn sáo thổi, kèn đôi cũng buồn
Khi xưa ai cấm duyên bà
Bây giờ bà già bà lại cấm duyên con
Khoai lang ngập nước khoai lang sùng
Lấy chồng cán bộ, lấy thằng khùng sướng hơn
KHôn cho người ta vái
Dại cho người ta thương
Dở dở ương ương, chỉ tổ cho người ta ghét
Khôn cũng chết, dại cũng chết, biết thì sống
Khôn dại tại tâm
Hay giận âm thầm là người ích kỷ
Khôn ngoan chẳng lọ là nhiều
Người khôn mới nói nửa điều đã khôn
Khôn ngoan cũng thể đàn bà
Dẫu rằng vụng dại cũng là đàn ông
Khôn ngoan đối đáp người ngoài
Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau
Khôn ngoan hiện ra mặt
Què quặt hiện ra chưn tay
Khôn thì trong trí lượng ra
Dạy thì học lóm người ta bề ngoài
Khôn từ trong trứng khôn ra
Dại dẫu đến già cũng dại
Không ai giàu ba họ
Không ai khó ba đời
Không chồng mà chửa mới ngoan
Có chồng mà chửa, thế gian sự thường
Không chùi để vậy lu li
Chùi ra tỏ rạng khác gì trăng thu
Không thầy, đố mầy làm nên
Khuyên chàng đọc sách ngâm thơ
Dầu cạn thiếp rót, đèn mờ thiếp khêu
Khuyên em chớ giận anh chi
Thoa son, giồi phấn rồi đi chụp hình
Kiềng ba chân vững như bàn thạch
Bỏ chuyện người tọc mạch ngoài tai
Sông sâu thì có sào dài
Ai cầm bị gậy ăn mày nên thân
Kiểng vật còn đây, em đành đi mất
Bạn ngọc xa rồi, gia thất ai coi?
Kiểng vật còn đây, người đà đâu mất
Con bạn xa rồi, trời đất quạnh hiu
Kim chích vô thịt thì đau
Thịt chích vô thịt nhớ nhau suốt đời
Kim vàng ai nỡ uốn câu
Người khôn ai nỡ nói nhau nặng lời
Lộn con toán, bán con trâu
Lỗ miệng thì nói Nam mô
Trong lòng thì đựng ba bồ dao găm
Lời đường thốt nốt đưa qua
Lời đường cát mỡ gà đưa lại
Lời nói chẳng mất tiền mua
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau
Lúa tháng năm trông trăng rằm tháng tám
Lúa tháng mười trông mùng tám tháng tư
Lục bình bông trắng, điên điển bông vàng
Điên điển mọc ở đất làng
Lục bình trôi nổi như chàng hát rong...
Lục tỉnh có hạt Ba Xuyên
Bạc Liêu chữ đặt, bình yên dân rày
Mậu Thìn vốn thiệt năm nay
Một ngàn hai tám, tiếng rày nổi vang
Phong Thạnh vốn thiệt tên làng
Giá Rai là quận, chợ làng kêu chung
Anh em Mười Chức công khùng
Bị tranh điền thổ, rùng rùng thác oan...
Lụy nhỏ lúc biệt ly, anh đi em ở
Cái mảnh tình chung ai nỡ xé đôi
Lưu ly nửa nước nửa dầu
Nửa thương cha mẹ nửa sầu căn duyên
Lưỡi không xương nhiều điều lắt léo
Miệng không vành mó méo tứ tung
Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén
VẦN L
Lan Huệ sầu ai Lan Huệ héo
Lan Huệ sầu tình trong héo ngoài tươi
Lao động là vinh quang
Lang thang là chết đói
Hay nói thì ở tù
Lù khù thì đi kinh tế mới
Lá khô lủng lẳng treo cành
Giận thì nói vậy sao đành bỏ nhau
Lá lành đùm lá rách
Lác khô đi trước Lác ướt đi sau
Mầy cùng với tao, hè, gãi!
Làm anh ăn trước bước đầu
Dạy dỗ em út ngõ hầu thay cha
Làm dâu khó lắm em ơi
Nhịn ăn nhịn mặc nhịn lời mẹ cha
Nhịn cho nên cửa, nên nhà
Nên kèo, nên cột, nên xà tầm vông
Nhịn cho nên vợ nên chồng
Rồi em coi sóc lấy trong cửa nhà
Làm dâu khổ lắm ai ơi
Vui chẳng dám cười, buồn chẳng dám than
Làm hoa cho người ta hái
Làm gái cho người ta true
Làm khách sạch ruột
Làm quan, sang cả họ
Làm người ai muốn cùi đui
Phải sao chịu vậy, không vui chẳng buồn
Làm thì chẳng sánh bằng ai
Ăn thì thứ nhất, thứ hai trong làng
Làm trai lấy được vợ hiền
Như cầm đồng tiền mua được của ngon
Làm trai quyết trí tu than
Công danh chớ vội, nợ nần chớ lo
Lạy trời cho thổi gió Nồm
Để cho chúa Nguyễn thuận buồm về kinh
Lạy trời mưa xuống
Lấy nước tôi uống
Lấy ruộng tôi cày
Lấy bát cơm đầy
Lấy khứa cá to
Lắm con lắm nợ, lắm vợ lắm cái oan gia
Lắm mối tối nằm không
Lắm sãi không ai đóng cửa chùa
Lẳng lơ vầng quế soi thềm
Hương đưa bát ngát càng thêm bận long
Gió thu thổi ngọn phù dung
Dạ nàng sắt đá anh rung cũng mềm
Lấy chồng cờ bạc là tiên (?)
Lấy chồng say rượu là duyên nợ nần
Lấy chồng làm lẽ khỏi lo
Cơm nguội đầy rá, cá kho đầy nồi
Lấy chồng làm lẽ khổ thay
Đi cấy, đi cày chị chẳng kể công
Đến tối chị giữ lấy chồng
Chị cho manh chiếu nằm không nhà ngoài
Đêm đêm gọi những: Bớ Hai
Thức dậy nấu cám, thái khoai, đâm bèo
Lấy chồng phải biết mặt chồng
Đêm nằm tơ tưởng nghĩ ông láng giềng
Lấy chồng sang như chiếc vòng vàng
Lấy chồng thất học, như gặp thằng mọi vọc phẩm tiên
Lấy chồng từ thuở mười lăm
Chồng chê tôi bé chẳng nằm cùng tôi
Đến năm mười tám, đôi mươi
Tôi nằm dưới đất, chồng lôi lên giường
Một rằng thương, hai rằng thương
Có bốn chân giường gãy một còn ba
Ai về nhắn mẹ cùng cha
Chồng tôi nay đã giao hoà với tôi
Lấy thúng úp voi
Lấy vợ kiêng tuổi đàn bà
Làm nhà kiêng tuổi đàn ông
Lận đận lao đao phải sao chịu vậy
Bởi số ăn mày bị gậy phải mang
Lập vườn thời phải khai mương
Làm trai hai vợ phải thương cho đồng
Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẹ hiền
Lênh đênh chiếc lá giữa dòng
Thương thân góa bụa phòng không lỡ thì
Gió đưa trúc ngã mai quì
Ba năm trực tiết còn gì là xuân
Lênh đênh một chiếc thuyền tình
Mười hai bến nước biết gửi mình về đâu
Lêu lâu mặt thớt
Lỡ trợt té dài
Kêu con xẩm lai
Đem vài cục mỡ
Thoa mặt thoa mày
Cho hết mắc cỡ
Liếc dọc thằng trọc rụng rời
Liếc ngang ông hoàng bủn rủn
Liếc ngay thằng nài chết héo
Liếc xéo thằng vẹo chết khô
Liệu cơm, gắp mắm
Liệu mà thờ kính mẹ cha
Đừng tiếng nặng nhẹ người ta chê cười
Lòng anh như gió giữa đàng
Lòng em như ngọn nhang tàn giữa khuya
Lọng vàng che nải chuối xanh
Tiếc cho con chim phượng hoàng đậu cành tre khô
Lộc còn ẩn bóng cây tùng
Thuyền quyên đợi khách anh hùng sánh vai