Nov 24, 2024

Thơ đấu tranh

Cho một người vừa xa lìa đất Mẹ & Tự Do - Tự Do & Có những gương hùng
Nguyên Thạch * đăng lúc 05:26:14 PM, Feb 28, 2015 * Số lần xem: 1665
Hình ảnh
#1

 

 
(Tâm tư gởi anh Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải) 

 

 
 
 
 
Mến thương lắm, ơi người tù thế hệ
 
Anh sinh ra để nhận lấy cực hình!
 
Đóng góp sức trai , những tưởng cuộc chiến đấu sẽ rất quang vinh
 
Nhưng tất cả đều vỡ mộng sau khi hòa bình thống nhất.
 
 
 
Anh đã sống trọn với lương tâm, sống một đời rất thật
 
Đem sức trai để giữ đất quê nhà
 
Anh đã xứng danh, không hổ thẹn với tiên tổ ông cha
 
Quyết tiếp tục chiến đấu khi sơn hà nguy biến.
 
 
 
Xưa chiến chinh, bóng quân thù ẩn hiện
 
Nay tuy hòa bình nhưng cuộc chiến vẫn cam go
 
Đất nước thống nhất?
 
Nhưng!
 
Đâu Độc lập?
 
Đâu Hạnh phúc?
 
Đâu Tự do?
 
Thiên đường mộng ảo...thể chế vẫn lần mò trong tăm tối.
 
 
 
Thống nhất đất nước?
 
Đảng qui tất cả về một mối!
 
Một lối sống hèn, quì gối và phản bội Quê Hương
 
Một địa ngục trần gian, có quá nhiều oan trái, đầy dẫy nhiễu nhương...
 
Suy đồi đạo lý, tình yêu thương biệt dạng.
 
 
 
Anh cũng như tôi cùng bao nhiêu tâm hồn đớn đau theo năm tháng
 
Bởi quân thù ló dạng khắp mọi nơi
 
Chúng giờ đây có mặt trên đất, trên biển, trên cả vùng trời
 
Biến đất mẹ tả tơi cạn kiệt...
 
 
 
Tuy đến được vùng đất Tự Do nhưng trong ánh mắt anh vẫn luôn tha thiết
 
Dỏi xa xăm về bên kia... nghìn trùng biếc nhớ thương
 
Tôi thấy trong nụ cười của anh?
 
Chưa khô đọng nỗi vấn vương
 
Và trong ánh mắt đó... có Quê Hương, tôi bật khóc...
 
 
 
 
 
Nguyên Thạch


 

Tự Do - Tự Do
 
Nguyên Thạch - Bài thơ dành tặng cho Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải nhân ngày thoát được hai nhà tù VN và những con người dám hiên ngang hào hùng đứng lên vì Dân Chủ Tự Do... 
 
Chữ Tự Do?
Ôi sao mà cao cả!
Không tự do, hoa lá cũng tàn theo
Con người ta vẫn có thể sống dẫu thiếu thốn hay trong cảnh đói nghèo
Nhưng sẽ rất thối chí khi biết thân phận mình như bọt bèo giam hãm.
 
Vắng tự do, ví như khung trời phủ ám
Cô đọng buồn tênh như những đám mây đen
Không tự do như ngõ tối không đèn
Đảng đã nhốt dân trong khối đen dầy đặc.
 
Việt Nam thê lương...trong tay giặc ngông cuồng phương Bắc
Đường Quê Hương?
Ngõ tắt lộ cùng!.
Lừa mị, điêu ngoa, bưng bít, tàn hung...
Ôi dân tộc, não nùng cuộc sống!.
 
Tự Do ơi
Bao nỗi niềm trông vọng
Dân nước tôi chờ ngóng từng ngày
Nhà tù, roi điện, dùi cui, đồ tể bủa vây
Ôi đau đớn... trong đọa đày thống khổ.
 
Tự Do đâu?
Buồn dâng lên từng căn nhà, từng góc phố
Cánh đồng ơi, bao giờ hoa trổ tự do?
Bao giờ thuyền dạt phương xa mới về bến hẹn hò?
Dân mòn mỏi, bao giờ mới được ấm no hạnh phúc?.
 
Một ngàn năm trước, nước chìm trong nỗi nhục
Ngàn năm sau vẫn tù ngục vong nô!
Hận lắm tự do ơi, từ khi nước tôi có đảng giặc Hồ
Gieo rắc thứ chủ nghĩa TAM VÔ tàn độc.
 
Lồng lộng trời cao, xin cho ngàn cơn lốc
Trùng dương ơi hãy tạo triệu cơn sóng cuốn trôi
Dân tộc ơi, hãy vùng lên quét sạch lũ nô bồi
Tiêu diệt hết những bầy tôi đốn mạt.
 
Tự Do
Tự Do ơi
Hãy cất cao tiếng hát...

 

 
Nguyên Thạch

 

 

Có những gương hùng

 

 
Nguyên Thạch - Những công dân còn nặng lòng với vận mệnh của đất nước, xin được có đôi lời ngưỡng mộ đến những anh thư hào kiệt nước Việt tuy bị giam hãm trong gông cùm tựa vực thẳm của chế độ toàn trị thối nát nhưng vẫn can đảm, không cúi mặt, thề quyết đứng lên: Nguyễn Văn Lý, Thích Quảng Độ, Phạm Hồng Sơn, Lê Chí Quang, Nguyễn Vũ Bình, Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Xuân Nghĩa, Nguyễn Phương Uyên, Phạm Thanh Nghiên, Đỗ Thị Minh Hạnh, Bùi Thị Minh Hằng, Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải, Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Thị Nga, Đỗ Nam Hải, Vi Đức Hồi, Trần Anh Kim...và nhiều nhiều hơn nữa.

Có những gương sáng, quên mình vì Tổ Quốc
Đứng lên đấu tranh, sống thật một đời
Hy sinh thân mình, quên cả những cuộc chơi
Bao ước nguyện...cho cuộc đời hạnh phúc.
 
Họ sẵn sàng chấp nhận gian lao tù ngục
Gióng cho đời những uẩn khúc...những lầm than...
Họ là những người được hun đúc bằng những quả tim vàng
Đầy nhiệt huyết, hiên ngang đứng dậy.
 
Họ đã thấy những điều mà dường như nhiều người vô cảm, cố tình không thấy!
Ôi cuộc đời!
Hỏi mấy ai quan tâm?
Biết bao người ích kỷ, sợ liên lụy, sợ giam cầm!
Nên cúi mặt, sống âm thầm và phó mặc.
 
Mặc chế độ, mặc đường cùng ngõ tắt
Kiếp sống ngựa trâu...
Ai dẫn dắt, mặc ai!
Ngồi dưới gốc sung, chờ đợi xuất hiện những đấng anh tài
Để thay thế cho họ, è vai gánh vác
Đau đớn thay!
Thói đời cứ như là những tuồng hát...
Trong một cơ chế độc tài, ngột ngạt nhiễu nhương.

Những gương hùng ơi, cho tôi xin được gởi lời dào dạt mến thương...
Các anh, các chị dám ngẩng mặt lên như hình dáng Quê Hương
Là hy vọng
Là con đường dân tộc
 
Hào hùng thay trong bùn đen vẫn còn những con người chưa quên đi nguồn gốc.

 

 
Nguyên Thạch


 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.