ĐỜI CÁT BỤI
Khác chi hạt bụi bên đường
Âm thầm dầu giãi gió sương đêm ngày
Đã vô duyên lại bất tài
Nên đời trôi nổi tháng ngày lênh đênh
Mình ên xuôi ngược buồn tênh
Như nhánh lục bình ngày tháng lêu bêu
Đôi khi chẳng biết về đâu
Sớm khuya luân lạc kiếp bèo bọt thôi
Hoang đường mơ ước ngược xuôi
Như Lê Văn Đó (1) bị đời khinh khi
Kiếp người “ngọn cỏ gió đùa”
Thế nên Tam Chướng (2) vẫn chưa sạch lòng
Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông
Tứ thời, bát tiết ngược dòng tính toan
Cũng là một kiếp trăm năm
Người ăn không hết, kẻ lần không ra
Phải chăng đã định thiên thư
Thì đâu ai có thể mà chuyển xoay
Lo năm, lo tháng, lo ngày
Cát bụi hao gầy luân lạc hoang vu
Cây khô tưới nước cũng khô
Người nghèo đi tới nơi mô cũng nghèo (3)
TRẦM THIÊN THU
(1) Lê Văn Đó, nhân vật chính trong tác phẩm Ngọn Cỏ Gió Đùa của nhà văn Hồ Biểu Chánh, vì quá nghèo khổ mà bất chấp nên bị người đời khinh ghét.
(2) Tham, Sân, Si.
(3) Ca dao Việt Nam.
***
TIỀN
Chỉ là tờ giấy nhỏ
In hình những con số
Ai cho nó phép mầu
Làm cho đời sướng, khổ?
Trong tay không có nó
Người chê bai, khinh dể
Nó mệnh danh Thần tài
Cuộc sống thành vương giả
Ai gọi nó là tiền
Để đời hóa bạc đen?
Thiếu những tờ giấy đó
Đời bỗng hóa hom hem!
TRẦM THIÊN THU
***
ĐÔI ĐŨA
Chỉ là đôi đũa mà thôi
Thế nhưng hàm ý cuộc đời sâu xa
Khuyên ta biết sống thuận hòa
Yêu thương giúp đỡ nhau như thâm tình
Cuộc đời luôn phải đồng hành
Nếu chỉ một mình, hạnh phúc có đâu!
TRẦM THIÊN THU
---------------------------