Trường Can hành kỳ 1 (Lý Bạch - 李白, Trung Quốc)
Thể thơ: Ngũ ngôn trường thiên (thời kỳ: Thịnh Đường)
長干行其一
妾髮初覆額,
折花門前劇;
郎騎竹馬來,
繞床弄青梅。
同居長千里,
兩小無嫌猜。
十四為君婦,
羞顏未嘗開;
低頭向暗壁,
千喚不一回。
十五始展眉,
願同塵與灰,
常存抱柱信,
豈上望夫台?
十六君遠行,
瞿塘灩澦堆;
五月不可觸,
猿聲天上哀。
門前遲行跡,
一一生綠苔。
苔深不能掃,
落葉秋風早。
八月蝴蝶黃,
雙飛西園草;
感此傷妾心,
坐愁紅顏老。
早晚下三巴,
預將書報家;
相迎不道遠,
直至長風沙。
Trường Can hành kỳ 1
Thiếp phát sơ phú ngạch
Chiết hoa môn tiền kịch
Lang kỵ trúc mã lai
Nhiễu sàng lộng thanh mai
Đồng cư Trường Can lý
Lưỡng tiểu vô hiềm sai
Thập tứ vi quân phụ
Tu nhan vị thường khai
Đê đầu hướng ám bích
Thiên hoán bất nhất hồi
Thập ngũ thuỷ triển mi
Nguyện đồng trần dữ hôi
Thường tồn bão trụ tín
Khởi thướng Vọng Phu đài
Thập lục quân viễn hành
Cù Đường, Diễm Dự đôi
Ngũ nguyệt bất khả xúc
Viên thanh thiên thượng ai
Môn tiền trì hành tích
Nhất nhất sinh lục đài
Đài thâm bất năng tảo
Lạc diệp thu phong tảo
Bát nguyệt hồ điệp hoàng
Song phi tây viên thảo
Cảm thử thương thiếp tâm
Toạ sầu hồng nhan lão
Tảo vãn há Tam Ba
Dự tương thư báo gia
Tương nghênh bất đạo viễn
Trực chí Trường Phong Sa
Bài hát Trường Can kỳ 1
(Người dịch: (Không rõ))
Trán thiếp tóc che nửa
Hái hoa chơi trước cửa
Chàng cưỡi ngựa tre lên
Đùa mai ở giường bên
Trường Can chung một xóm
Đôi trẻ rất hồn nhiên
Mười bốn về làm vợ
Thẹn e dấu mặt liền
Cúi đầu vào vách tối
Nghìn gọi chẳng nhìn lên
Mười lăm mày mới nở
Nguyện gắn bó lâu bền
Tin chàng thường giữ cột
Vọng Phu thiếp chẳng nguyền
Mười sáu chàng đi mãi
Cù Diễm cách đôi miền
Tháng năm không tới được
Trời cao tiếng vượn truyền
Dấu chân ngoài ngõ cũ
Rêu biệc phủ mờ nguyên
Rêu dày không thể quét
Gió thu lá rụng hết
Tháng tám bướm vàng bay
Vườn tây từng cặp kết
Cám cảnh thiếp đau lòng
Má hồng già thảm thiết
Chàng hễ xuống Tam Ba
Xin nhắn ngay về nhà
Dù xa, em sẽ đón
Thẳng đến Trường Phong Sa
Bản dịch của Trần Trọng San
Khi tóc vừa buông trán
Hái hoa trước cổng chơi
Chàng cưỡi ngựa tre đến
Quanh giường tung trái mai
Trường Can cùng chung xóm
Cả hai đều thơ ngây
Mười bốn, về làm vợ
Thiếp còn e lệ hoài
Cúi đầu vào vách tối,
Gọi mãi, chẳng buồn quay
Mười lăm, mới hết thẹn
Thề cát bụi không rời
Bền vững lòng son sắt
Há lên Vọng phu đài
Mười sáu, chàng đi xa
Cù Đường, Diễm Dự đôi
Tháng năm không đến được
Vượn buồn kêu trên trời
Trước cổng vết chân cũ
Rêu xanh mọc um đầy
Rêu nhiều không quét hết
Gió thổi, lá vàng rơi
Tháng tám bươm bướm vàng
Trên cỏ vườn bay đôi
Cảnh ấy đau lòng thiếp
Má hồn buồn phôi pha
Khi chàng xuống Tam Ba
Nhớ gởi thư về nhà
Thiếp sẽ mau đi đón
Đến thẳng Trường Phong Sa.
Bản dịch của Trúc Khê
Tóc em mới kín trán,
Trước cửa bẻ hoa đùa.
Chàng cưỡi ngựa trúc lại,
Quanh ghế tung mơ chua.
Cùng ở xóm Trường Can,
Đôi trẻ vui tha hồ,
Mười bốn làm vợ chàng,
Thơ ngây em hổ thẹn
Bên vách cúi gầm đầu,
Mặc cho chàng gọi đến.
Mười lăm mới bạo dạn,
Quấn nhau không muốn rời.
Ôm cột nguyền giữ ước,
Vọng Phu chẳng lên đài.
Mười sáu chàng đi xa
Tháp Cổ, hòn Diễm Dự,
Nước lớn đương tháng năm...
Vượn kêu buồn lắm nữa.
Vết giày in trước cửa,
Xanh xanh rêu mọc đầy.
Rêu nhiều không thể quét,
Lá rụng gió thu lay.
Tháng tám bươm bướm vàng,
Bay đôi trên áng cỏ
Xúc cảm em đau lòng,
Héo già thương má đỏ.
Chàng sớm rời Tam Ba
Báo trước thư về nhà,
Đón chàng em há quản
Đến tận Trường Phong Sa.
(Năm 725)