Nov 21, 2024

Đường thi Trung Quốc

Tương Tiến Tửu - Mời Uống Rượu - Lý Bạch
Lý Bạch (701 - 762) * đăng lúc 10:33:11 PM, Jun 10, 2023 * Số lần xem: 14547
Hình ảnh
Tuong Tien Tuu
#1


* đăng lúc 01:01:52 AM, Apr 14, 2015 * Số lần xem: 8515


Tương tiến tửu - Thể thơ: Cổ phong (cổ thể) (thời kỳ: Thịnh Đường)

*

將進酒

君不見黃河之水天上來,
奔流到海不復回?
君不見高堂明鏡悲白髮,
朝如青絲暮成雪?
人生得意須盡歡,
莫使金樽空對月。
天生我才必有用,
千金散盡還復來。
烹羊宰牛且為樂,
會須一飲三百杯。
岑夫子,
丹丘生,
將進酒﹐
杯莫停。
與君歌一曲,
請君為我傾耳聽。
鐘鼓饌玉何足貴,
但願長醉不願醒。
古來聖賢皆寂寞,
唯有飲者留其名。
陳王昔時宴平樂,
斗酒十千恣歡謔。
主人為何言少錢,
逕須沽取對君酌。
五花馬,千金裘,
呼兒將出換美酒,
與爾同消萬古愁。

Tương tiến tửu

Quân bất kiến Hoàng hà chi thuỷ
thiên thượng lai,
Bôn lưu đáo hải bất phục hồi!
Hựu bất kiến cao đường minh kính bi
bạch phát,
Triêu như thanh ti mộ thành tuyết.
Nhân sinh đắc ý tu tận hoan,
Mạc sử kim tôn không đối nguyệt!
Thiên sinh ngã tài tất hữu dụng,
Thiên kim tán tận hoàn phục lai.
Phanh dương tể ngưu thả vi lạc,
Hội tu nhất ẩm tam bách bôi.
Sầm phu tử,
Đan Khâu sinh.
Tương tiến tửu,
Bôi mạc đình!
Dữ quân ca nhất khúc,
Thỉnh quân vị ngã khuynh nhĩ thính:
"Chung cổ soạn ngọc bất túc quý,
Đãn nguyện trường tuý bất nguyện tinh!
Cổ lai thánh hiền giai tịch mịch,
Duy hữu ẩm giả lưu kỳ danh.
Trần Vương tích thời yến Bình Lạc,
Đẩu tửu thập thiên tứ hoan hước".
Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền,
Kính tu cô thủ đối quân chước.
Ngũ hoa mã,
Thiên kim cừu,
Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu,
Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu.

Dịch nghĩa:

Anh có thấy nước sông Hoàng Hà từ
trời cao tuôn xuống
Cuồn cuộn đổ ra biển khơi mà không
hề trở lại?
Anh có thấy cha mẹ xưa trông gương
thấy đầu bạc mà buồn đau đó sao?
Sáng như tơ xanh chiều đã thành tuyết bạc.
Đời người có dịp nên tận hưởng niềm vui,
Chớ nên để chén vàng suông bóng nguyệt
Trời cho ta tài tất nhiên không phải để bỏ đi,
Nghìn vàng tiêu hết rồi lại có
Mổ dê giết trâu để rồi cùng vui say,
Mỗi lần uống đủ 300 chén rượu,
Này Bác Sầm và Bác Đan Khâu!
Sắp mời rượu, chớ nên ngừng chén.
Ta vì các người mà hát một bài
Xin hãy vì ta mà lắng tai nghe.
Nhạc hầu và món ngon là thứ chi chi
Sao bằng say hoài không mong tỉnh.
Xưa nay thánh hiền đều im bặt
Chỉ có kẻ say là tiếng để muôn đời.
Trần Vương xưa mở tiệc tại cung Bình Lạc
cũng vậy,
Rượu ngon đáng nghìn đồng một đấu mà
vẫn tươi cười thoải mái,
Ai bảo ta ít tiền?
Hãy mau mua rượu về để ta cùng nhau uống cạn
Ngựa năm sắc, áo nghìn vàng
Này con ơi hãy mang đổi lấy rượu ngon
Để ta cùng các bạn diệt tan nỗi sầu.

Bản dịch của Tchya (Đái Đức Tuấn)

Há chẳng thấy trên trời sa xuống
Nước Hoàng Hà cuồn cuộn tung xuôi
Một đi đi mãi ra khơi
Có bao giờ lại phản hồi nữa đâu
Lại chẳng thấy trên lầu gương tỏ
Mái tóc càng soi rõ mầu sương
Sáng như tơ chửa nhuộm vàng
Chiều đà như tuyết nghĩ thương thân già
Cho nên gặp lúc ta đắc ý
Phải chơi cho phỉ chí con người
Chén vàng chớ để cho vơi
Đáy không nhìn bóng trăng soi bẽ bang
Sinh ta có tài năng chí khí
Ắt trời không bỏ phí không dùng
Ngàn vàng không cũng là không
Tiêu đi lại có mất xong lại về
Thì hãy mổ trâu dê mà khoái
Tụ cho đông uống mãi cho say
Rót ba trăm chén rượu đầy
Một lần tu cạn một hơi mới đành
Nào Sầm tử Đan sinh đâu tá
Chớ ngừng tay rót nữa đừng thôi
Vì mình ta hát khúc chơi
Vì ta mình hãy lắng lời mà nghe
Dẫu soạn ngọc chẳng gì đáng quý
Chỉ cầu cho túy lý mà thôi
Thánh hiền chết cũng lập vùi
Còn tên để lại họa người say sưa
Yên Bình lạc ngày xưa vui thú
Trần Vương mời rượu hũ thập niên
Chủ nhân hãy uống chớ phiền
Cớ sao than nỗi không tiền với ta
Này đây ngựa năm hoa một cỗ
Này ngàn vàng cả bộ áo lông
Trẻ đâu: Đổi lấy rượu nồng
Cùng người cùng giải sầu đong vạn đời

Bản dịch của Hữu Loan

Thấy chăng ai Hoàng Hà như thác dốc tự
trời cao
Cuồn cuộn về khơi tráo ngược lại làm sao?
Thấy chăng nữa cao gương sáng thương
cho tóc
Sáng mới tơ xanh chiều đà như tuyết!
Người đời ơi! Đắc chí cứ vui tràn
Chớ để ráo nậm vàng khuya trăng ngó!
Trời sinh ta "tài không để bỏ"
Nghìn vàng vung tay trắng xoè lại có!
Nướng dê, mổ trâu nhắm tuyệt vời!
Nâng chén mời nhau ba trăm chén một hơi
Này Sầm phu tử!
Người Đan Khâu ơi!
Đã uống thì luôn tay chén chớ rời
Cùng người ta hát khúc...
Nghiêng tai này bác lắng nghe tôi:
Thức ngọc mâm vàng, trống chiêng sao đủ quý?
Ai tỉnh thì ai say suốt đời thề tuý luý!
Thánh hiền xưa nay các cái thảy im lìm
Duy đấng làng say danh lừng để
Trần vương ban yến xưa Bình Lạc
Rượu đấu mười ngàn
Khách mê say khướt
Nghe như chủ nhân thì thào thiếu tiền?
- Uống cấm lại vò!
- Dốc nốt ta cùng!
- Mời tôi!
- Mời bác!
- Cởi hồ cừu, ngàn vàng!
- Đóng ngựa hoa năm sắc!
Hò trẻ em luôn rượu trứ danh sang tất
- Cùng uống say tan
"Muôn kiếp - sầu - đời"!

Bản dịch của Khương Hữu Dụng

Bác chẳng thấy
Sông Hoàng từ trời nước đổ xuôi
Một mạch xuống biển không hề lui?

Lại chẳng thấy
Gương sáng lầu cao buồn tóc bạc
Sớm mới xanh tơ, chiều đã tuyết?
Người sinh đắc ý vui tràn đi
Chớ để chén vàng trơ với nguyệt.

Trời đã sinh ta là có dụng
Ngàn vàng phóng sạch rồi trở lui.
Ninh dê, mổ trâu, rứa mới hả.
Chén nhập ba trăm làm một hơi.

Bác Sầm hỡi! Bác Đan ơi!
Chớ ngưng chén rượu đây mời.
Cùng bác ta ca hát
Vì ta bác hãy lắng nghe chơi

Chuông trống cổ bàn chưa đủ qúy
Hay chi hòng tỉnh, ước say dài!
Xưa nay thánh hiền đều bặt tiếng
Chỉ có bọn rượu danh lừng thôi!

Trần Vương thuở xưa tiệc Bình Lạc
Đấu rượu mười ngàn vui thỏa thích
Chủ nhân cớ sao kêu thiếu tiền,
Dốc túi cùng ta chén thù tạc.

Ngựa năm bớt
Áo ngàn vàng
Trẻ đâu! Cho đổi rượu ngon tất,
Ta cạn muôn đời sầu thế gian!

Khương Hữu Dụng, 1996. Thơ Đường,
Nhà Xuất bản Đà Nẵng, trang 42-44

Sắp mời rượu (Người dịch: Hoàng Tạo, Tương Như)

Há chẳng thấy, nước sông Hoàng từ trời
tuôn xuống
Chảy nhanh ra biển, chẳng quay về,
Lại chẳng thấy, thềm cao gương soi rầu tóc
bạc
Sớm như tơ xanh, chiều tựa tuyết ?
Đời người đắc ý hãy vui tràn,
Chớ để bình vàng suông bóng nguyệt!
Trời sinh thân ta, hẳn có dùng,
Nghìn vàng tiêu hết rồi lại đến.
Mổ dê, giết trâu, cứ vui đi,
Uống liền một mạch ba trăm chén!
Bác Sầm ơi,
Bác Đan ơi!
Sắp mời rượu,
Chớ có thôi!
Vì nhau tôi xin hát,
Hãy vì tôi hai bác nghe cùng:
"Này cỗ ngọc, nhạc rung, chẳng chuộng,
Muốn say hoài, chẳng muốn tỉnh chi !
Thánh hiền tên tuổi bặt đi,
Chỉ phường thánh rượu tiếng ghi muôn đời !
Xưa Trần Vương yến nơi Bình Lạc,
Rượu tiền muôn đùa cợt tha hồ"
Chủ nhân kêu thiếu tiền ru ?
Để cùng dốc chén, ta mua đi nào !
Đây ngựa gấm,
Đây áo cừu,
Này con, đổi rượu hết,
Cùng nhau ta giết cái sầu nghìn thu

*

Bản dịch của Ngô Văn Phú

Thấy chăng anh
Nước Hoàng Hà từ trời tuôn xuống
Chảy băng ra biển chẳng quay về.

Lại chẳng thấy
Lầu cao gương sáng thương đầu bạc
Sớm tựa tơ xanh, chiều đã tuyết
Đời khi đắc ý hãy nên vui
Chớ để chén vàng trơ trước nguyệt.

Trời sinh ta tài ắt phải chọn
Nghìn vàng tiêu hết rồi có thôi
Mổ dê, giết trâu lại vui nữa
Đủ ba trăm chén một lần mời.

Sầm Phu Tử
Đan Khâu Sinh
Nào kèo rượu, chén chớ dừng!
Cùng người ca một khúc
Xin người nghiêng tai hãy lắng nghe

Tiệc lớn chuông trống dạo chẳng qúy
Không được tỉnh đâu, phải say nhè
Thánh hiền từ xưa đà lạnh ngắt
Lưu danh thiên hạ kẻ ôm be

Trần Vương thuở trước yến Bình Lạc
Đấu rượu vạn tiền say một cuộc
Chủ nhân xin đừng nói thiếu tiền
Mai kiếm rượu về lại cùng chuốc

Áo cừu ngựa qúy của ta đâu
Hãy sai hầu trẻ đem đổi rượu
Cùng uống cho tan vạn cổ sầu.

Ngô Văn Phú, 2005. Thơ Lý Bạch trang 53-56

Bản dịch của Nguyễn phước Hậu

Anh chẳng thấy sao ?
Hoàng Hà sóng nước tự trời tuôn
Cuồn cuộn ra khơi ở lại luôn.
Sáng tóc tơ xanh, chiều tuyết bạc,
Mẹ Cha tóc trắng ngắm gương buồn!
Đời người còn dịp nên vui hưởng,
Chớ để chén vàng thẹn nguyệt suông.
Tài giỏi trời cho dùng đúng chỗ
Nghìn vàng tiêu hết có tiền muôn.
Mỗi lần uống đủ ba trăm chén,
Giết mổ dê trâu yến ẩm thường.
Này ông Sầm, bác Đan Khâu
Cùng mời uống rượu, dừng đâu chén mời.
Có anh ta hát một bài
Xin bạn vì ta hãy lắng tai,
Món quý nhạc hầu là thứ yếu
Không mong tỉnh rượu chỉ mong say.
Xưa nay hiền thánh đều im bặt
Chỉ có kẻ say để tiếng đời
Xưa tiệc Trần Vương cung Bích Lạc
Nghìn đồng một đấu uống vui cười..
Đố ai dám bảo nghèo tiền bạc,
Mua rượu về mau chuốc chén mời!
Ngựa năm sắc, áo vàng thoi
Con ơi đổi lấy một vò rượu ngon.

Bản dịch của Hoa Sơn
SẮP MỜI RƯỢU

Người có thấy Hoàng Hà nước đổ
Cuộn ra khơi nào trở về đâu?
Lầu soi gương tóc hôm nào
Buồn tơ xanh sớm, chiều sao trắng ngần.
Khi đắc ý vui tràn, đừng hẹn
Chớ để ly vàng thẹn bóng trăng?
Tài ta đâu lẽ nằm khan
Dù cho tiêu sạch ngàn vàng, có ngay.
Mổ trâu dê vui vầy chúng bạn
Uống ba trăm chén cạn cùng nhau
Bác Sầm ơi, Bác Đan Khâu
Hãy mau nâng chén, tránh câu khước từ.
Vì bạn hữu, ta chừ hát tặng
Hãy vì ta mà lắng tai nghe
Nhạc hầu món lạ ích chi?
Sao bằng say mãi thiết gì thế gian!
Danh hiền đức ai màng đến nhỉ?
Chỉ kẻ say tiếng để muôn đời
Trần Vương, Bình Lạc yến mời
Mười nghìn một đấu, ca vui đêm ngày.
Người đừng nghĩ tiền đây không đủ
Mang rượu ra trăm hũ cho mau
Áo cừu ngựa quí, con đâu?
Đem đi đổi rượu quên sầu nghìn thu!

Bản dịch của Võ Thị Xuân Đào

Chàng chẳng thấy Hoàng Hà nước đổ
Từ trời cao biển cả không về
Lầu cao gương tóc bạc phơ
Sáng xanh tơ biếc chiều mơ tuyết trời
Hãy vui sống trong cơn đắc ý
Chén Hòang Kim múc lấy trăng vàng
Trời cho tài giỏi ngang tàng
Ngàn vàng tiêu hết ngàn vàng lại sinh
Giết trâu ngựa cùng vui hãy tính
Uống ba trăm chén tỉnh say nầy
Kính Sầm Phu Tử Đan khâu
Tiệc bày sắp sẳn cùng nhau chớ dừng
Tay nâng chén bài ca tửu hứng
Chàng vì ta xin lắng nghe cùng
Sơn hào hải vị vì chưng
Nguyện say say mãi dẫu rằng ngữa nghiêng
Xưa tịch mịch thánh hiền nổi tiếng
Chỉ riêng ta tửu lượng ghi đời
Trần Vương Bình Lạc yến mời
Mười nghìn một đấu rượu cười thỏa thê
Đừng lo lắng gì ta kém thế
Uống chưa say ta sẽ mang về
Áo nghìn vàng với ngựa hoa
Bảo con đổi lấy cho ta rượu đào
Say cho tiêu vạn cổ sầu

* Vũ Thị Thiên Thư

Bản dịch của Trần Nhất Lang
BÀI CA MỜI RƯỢU

Người có thấy
Sông Hoàng Hà nước chảy từ trên trời
Tuôn ra biển và không trôi trở lại
Thấy chăng, tóc đài gương soi trắng mái
Sớm xanh tơ, chiều tối tựa tuyết sương.
Cứ vui đi, khi đắc ý chớ lo lường
Sao nỡ để chén vàng suông nguyệt giãi
Tài sẵn có ắt ông xanh hậu đãi
Ngàn vàng kia tiêu hết lại có ngay.
Hãy mổ trâu, dê cùng bạn hữu vui vầy
Lúc cao hứng hãy cạn ngay ba trăm cốc
Bác Sầm ơi, bác Đan xin nhập cuộc
Mời nâng ly, cùng nhau chuốc liền tay.
Vì bạn thân ta hát một khúc này
Xin các bạn lắng tai nghe cho kỹ
Đâu phải tiệc trống chuông, ngọc vàng là quý
Chỉ muốn say, say tuý luý mà thôi.
Từ ngàn xưa hiền thánh tên chẳng để đời
Duy kẻ say rượu mọi người còn nhắc
Nhớ Trần Vương mở tiệc xưa Bình Lạc
Mười ngàn chung cho mặc sức vui cười.
Này chủ nhân sao lại chê túi bạc ta vơi
Mua ngay rượu để vui chơi chúng bạn
Trẻ đâu, ngựa ngũ hoa, áo cừu ngàn lạng
Đổi rượu ngon say quên lãng kiếp sầu.

Bản dịch của Nguyễn Tâm Hàn--

Người chẳng thấy
Nước Hoàng Hà từ trời cao tuôn chảy
Nhập biển Đông rồi đã chẳng quay về
Trên thềm cao soi gương tóc phai đi
Sáng óng mượt . . .
chiều . . . pha mầu sương tuyết
Hãy vui hưởng cuộc đời
Chớ để bình vàng không bóng nguyệt
Trời sinh ta để vui hưởng cuộc đời
Tiêu nghìn vàng trời cũng lại cho thôi
Trâu, dê giết, cứ vui …quên bờ bến
Hãy uống đi. . .một hơi vài trăm chén
Này Sầm, Đan hai lão bạn ta ơi
Uống cho mau, rượu ta lại sắp mời
Vì hai bác, ta ngân vang lời hát
Cùng nghe nhé:
Nào soạn ngọc, cổ chung tấu nhạc
Hãy say hoài ,tỉnh để mà chi
Thánh hiền kia tên tuổi cũng phai đi
Ta thánh rượu, muôn đời Ông-ngất-ngưởng
Nơi Bình Lạc, Trần Vương xưa yến hưởng
Rượu, tiền dư bừa phứa cứ vui chơi
À ... chủ nhân nghĩ ta cạn túi rồi
Đâu dễ vậy, ta mua thêm, uống nữa
Lấy ngựa gấm
lấy áo cừu đổi phứa
Uống cho say quên phứt thế nhân sầu

Lạc Thủy Ðỗ Quý bái dịch:

SỬA SOẠN DÂNG RƯỢU

Anh chưa thấy nước trời trút xuống
theo sông Hoàng cuồn cuộn ra khơi
Ầm ầm chớp dậy sóng nhồi
Băng băng chảy tới có lui khi nào !
Anh có thấy lầu cao gương ngắm
Mẹ cha buồn khi trắng mái đầu ?
Tóc Xanh buổi sớm bao lâu
Chiều tà tuyết bạc phếch màu thời gian
Khi đắc ý hân hoan hưởng thụ
Ðể vừng trăng đừng ngó chén không
Có tài tất có chỗ dùng
Ngàn vàng sạch túi lưu thông lại về
Mổ trâu béo , giết dê đãi tiệc
Ba trăm ly cạn hết mới thôi
Này ông Sầm ! Chú Khâu ơi !
Rượu dâng còn phải khuyên mời cạn sao !
Xin vì bạn cất cao tiếng hát !
Xin vì ta các bác lắng tai !
Món ngon chuông khánh gác ngoài
Nguyện cùng say khướt ,Tỉnh rồi ích chi ?
Bao hiền thánh xưa kia mai một
Duy bợm say tiếng tốt để đời
Vua Trần , Bình Lạc tiệc vui
Mười ngàn- bầu rượu- ban mời thỏa thuê
Ông chủ hỡi !Chớ e tiền cạn !
Kiếm rượu về xả láng cùng nhau .
Áo cừu vàng, ngựa hoa đâu ?
Sai con đổi rượu quý mau đợi gì ?
Chén tôi bác tì tì uống mãi
Tiêu tan sầu vạn đại mới thôi !

LTÐQB

 



English Version
Bringing in the Wine

See how the Yellow River's water move out of heaven.
Entering the ocean,never to return.
See how lovely locks in bright mirrors in high chambers,
Though silken-black at morning, have changed by night to snow.
... Oh, let a man of spirit venture where he pleases
And never tip his golden cup empty toward the moon!
Since heaven gave the talent, let it be employed!
Spin a thousand of pieces of silver, all of them come back!
Cook a sheep, kill a cow, whet the appetite,
And make me, of three hundred bowls, one long drink!
... To the old master, Tsen,
And the young scholar, Tan-chiu,
Bring in the wine!
Let your cups never rest!
Let me sing you a song!
Let your ears attend!
What are bell and drum, rare dishes and treasure?
Let me br forever drunk and never come to reason!
Sober men of olden days and sages are forgotten,
And only the great drinkers are famous for all time.
... Prince Chen paid at a banquet in the Palace of Perfection
Ten thousand coins for a cask of wine, with many a laugh and quip.
Why say, my host, that your money is gone?
Go and buy wine and we will drink it together!
My flower-dappled horse,
My furs worth a thousand,
Hand them to the boy to exchange for good wine,
And we will drown away the woes of ten thousand generation!

 




***
*



 

Ghi Chú: Vào niên hiệu Khai Nguyên, Lý Bạch đã quá 30 tuổi đời mà công danh vẫn chưa thành tựu gì. Ông thường du ngoạn khắp nơi để quên lãng và lấy đó làm an ủi, được người bạn thân là Nguyên Dần mời ông đi chơi Thái Nguyên. Phụ thân của Nguyên Dần đang giữ chức Phủ Doãn tại Thái Nguyên, Lý Bạch được tiếp đãi nồng hậu và ân cần. Khi rời Thái Nguyên phụ thân Nguyên Dần tặng cho ông một con tuấn mã và một chiếc áo lông chồn (Hồ Cừu) có giá trị nghìn vàng. Trên đường trỡ về ngang Lạc Dương, Lý Bạch bất ngờ gặp Nguyên Đan Khâu chơi núi Nga Mi về, hai người không nỡ chia tay cùng nhau về chơi núi Dĩnh Dương. Vừa lúc đó vị ẩn sĩ ở vùng Nam Dương là Sầm Huân từ xa đến cùng nhau bày tiệc rượu tâm sự cho thoả tình. Họ khiêng bàn tiệc ra giữa sân, trên trời ánh trăng tròn đang chiếu sáng, họ kể nhau nghe những cuộc du chơi đây đó và tương lai của cá nhân. Lý Bạch thở dài và có vẻ buồn lo nhưng ông tự an ủi mình và rót rượu uống hết chung này sang chung khác. Nguyên Đan Khâu sợ Lý Bạch quá chén thì chuyện không hay bèn ra hiệu cùng với Sầm Huân khích Lý Bạch làm thơ. Sầm Huân quay sang Lý Bạch, hỏi: "Xin hỏi hiền đệ, thế nào là đấu rượu?", Lý Bạch đưa cao ly rượu lên, đáp: "Đời xưa múc rượu bằng vá (đấu), đại để một vá có thể châm được mấy ly", Sầm Huân lại hỏi "Xin hỏi hiền đệ, ngày hôm nay đệ uống mấy đấu rồi?", Lý Bạch thong thả đáp: "Có lẻ hai ba đấu", Sầm Huân lại hỏi: "Nghen đồn hiền đệ uống một đấu rượu thì thơ tràn ra như nước, vậy thơ đâu?", Lý Bạch biết mình đã mắc mưu bèn vỗ bàn đứng lên chỉ vào ngực đáp: "Ở đây này!" Cũng may lúc đó bút mực đã có sẵn, Lý Bạch liền đọc một hơi: "Quân bất kiến... Hoàng hà chi thủy thiên thượng lai, Bôn lưu đáo hải bất phục hồi!..." rồi Lý Bạch rót uống thêm mấy chung mời Nguyên Đan Khâu và Sầm Huân, Nguyên Đan Khâu sợ Lý Bạch say sẽ không được nghe thơ liền nói: "Tôi đã hết tiền mua rượu rồi!", Lý Bạch liền tiếp: "Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiền, Kính tu cô thủ đối quân chước. Ngũ hoa mã, Thiên kim cừu, Hô nhi tương xuất hoán mỹ tửu, Dữ nhĩ đồng tiêu vạn cổ sầu...." thế là bài Tương Tiến Tửu ra đời vào thời gian này. Tuy là bài thơ say nhưng nó được ấp ủ những cay đắng ngọt bùi trong nửa cuộc đời của Lý Bạch...


*Trần Vương chính là Tào Thực con trai của Tào Tháo, là một nhân vật rất tiêu biểu trong làng văn thơ. Tánh tình phóng khoáng, năm xưa đãi yến tiệc ở cung Bình Lạc mời tất cả các thi nhân ăn uống thoả thích...


Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.