Sầu Hạ
Tam thập thất niên sầu quốc biến
Tâm kiến tâm sầu hạ đáo lai.
Tam thập thất niên tâm bất biến
Toàn tâm nhất thệ vọng tương lai.
* * *
Nhân bất tri hề bất kiến sầu
Nhân tri sầu hề tận liễu châu
Tam thập niên dư tình bất tử
Vọng quốc xuyên canh tiết hạ đầu.
Ba Mươi, Tháng Tư_Năm Thứ 37 (2 ngàn 12)
MINH SƠN LÊ
Từ Thuở Buồn Về
Buồn về từ thuở Ba Mươi,
Tháng Tư nghiệt ngã khóc đời đảo điên!
Tưởng rằng ngày sẽ bình yên…
Sau đêm thức dậy là nghiêng ngã đời!
Buồn về từ thuở Ba Mươi,
Tháng Tư buông súng ngậm ngùi tuổi tên
Núi rừng Việt Bắc chênh vênh
Đêm sầu run rét. Ngày lên đọa đày! (1)
Buồn về từ thuở Ba Mươi,
Tháng Tư gạt lệ nghẹn lời đau thương!
Hãi hùng sóng bạc trùng dương
Liều thân đánh đổi con đường tự do. (2)
Buồn về từ thuở Ba Mươi,
Tháng Tư thành phố rụng rơi bàng hoàng!
Bàn chân xa phố ngỡ ngàng…
Áo dài chôn kín trời hoang, đất bùn… (3)
Buồn về từ thuở Ba Mươi,
Tháng Tư “chủ nghĩa” thay lời ca dao!
Bỏ quên xương trắng, máu đào
Bán sông buôn núi gây bao điêu tàn!
Buồn về từ thuở Ba Mươi,
Tháng Tư phản bội lòng người thiết tha
Thở dài thay tiếng hoan ca
Trẻ thơ không hát bình ca ngoài đường
Buồn về từ thuở Ba Mươi,
Tháng Tư vá áo che đời cho nhau
Người đem tay trắng ôm nhau
Cho nhau kỷ niệm đớn đau một thời!
Xé thôi tờ lịch Ba Mươi,
Tháng Tư tôi khóc giữa trời hư hao
Quê hương…
Còn đó niềm đau!
Ba Mươi, Tháng Tư_Năm Thứ 37 (2 ngàn 12)
MINH SƠN LÊ
(1) Người đi “cải tạo”.
(2) Người vượt biển
(3) Người đi vùng “Kinh Tế Mới”