Tẩu mã dẫn (Lý Hạ - 李賀, Trung Quốc)
Thể thơ: Thất ngôn trường thiên (thời kỳ: Trung Đường)
Đã được xem 115 lần
* 走馬引
我有辭鄉劍, 玉鋒堪截雲。 襄陽走馬客, 意氣自生春。 朝嫌劍花淨, 暮嫌劍光冷。 能持劍向人, 不解持照身。
Tẩu mã dẫn
Ngã hữu từ hương kiếm, Ngọc phong kham tiệt vân. Tương Dương tẩu mã khách, Ý khí tự sinh xuân. Triêu hiềm kiếm hoa tịnh, Mộ hiềm kiếm quang lãnh. Năng trì kiếm hướng nhân, Bất giải trì chiếu thân. | *
Bài hát cưỡi ngựa hay (Người dịch: Huỳnh Ngọc Chiến) Ta có từ hương kiếm Mũi ngọc cắt được mây Tương Dương khách cỡi ngựa Khí tựa gió xuân bay Sáng buồn kiếm yên tĩnh Chiều bực kiếm lạnh đầy Kiếm chiếu được người khác Không chiếu được thân này. dịch nghĩa
Ta có thanh gươm khi rời bỏ quê hương Mũi gươm sáng như ngọc có thể cắt đứt cả mây (Ta như) người cưỡi ngựa chạy ở thành Tương Dương Ý khí phơi phới như mùa xuân Buổi sáng không vừa ý vì ánh sáng hoa văn thanh gươm tĩnh lặng Buổi chiều không vừa ý vì ánh sáng thanh gươm lạnh lẽo (Ta chỉ) có thể giữ thanh gươm chiếu sáng cho người khác Chứ không biết giữ thanh gươm chiếu sáng cho chính mình.
|
*
Theo Cổ kim chú thì điệu Tẩu mã dẫn do Ngưu Cung sáng tác. Ngưu Cung vì báo thù cha mà phải giết người. Ban đêm có ngựa từ trên trời giáng xuống, vây quanh ngôi nhà Cung mà hí. Ngưu Cung nghe, tưởng quan binh đến bắt, bèn bỏ trốn. Sáng ra thấy dấu chân ngựa, sung sướng tỉnh ngộ mà nói rằng: "Há là chỗ ta ở chăng? Nguy rồi vậy!". Rồi mang lương thực quần áo trốn vào Nghi đàm, đánh đàn gõ trống giả như tiếng ngựa, mà làm ra điệu Tẩu mã dẫn.
***
*