Những cuộc đời là biển trôi sóng nổi
Chấm hỏi nào cũng là kẻ tha hương
Đừng hỏi tôi đâu là những cánh đồng
Quê hương xưa có còn chùm khế ngọt
Anh một người không tương lai đối diện
Lại ngạo cười tiếng vọng của quê hương
Mặt trời soi lòng sáng những con đường
Bên núi cao tình non còn nhỏ bé
Tôi và anh cùng chung bầu sữa mẹ
Giống Lạc Hồng con cháu của Âu Cơ
Có lẽ nào lại bôi trấu nhuốc nhơ
Dòng máu Việt bốn ngàn năm văn hiến
Dẫu chúng ta không cùng chung chiến tuyến
Quê hương mình còn đó bóng ngoại xâm
Không ai trách anh làm kẻ điếc câm
Nhưng đừng nối giáo dài cho quân giặc
Những mảnh đời có chi là được mất
Vinh nhục nào rồi cũng sẽ khói mây
Người ra đi rồi sẽ để lại đây
Ánh trăng đêm soi lòng nhân bác ái
Quê hương ơi lời ru mẹ còn mãi
Nước mắt nào ai khóc Hoàng Trường Sa
Quê hương ơi tiếng gọi từ lòng ta
Thương đất mẹ mất dần vùng biển mặn
Lưu Vĩnh Hạ