TIẾC THƯƠNG CỤ NGÔ
Phan văn Phước
Lòng con thành kính tri ân
Cụ Ngô Đình Diệm cứu Dân, Nước mình
khỏi rơi vào cảnh điêu linh
để miền Nam (1) sống thanh bình, ấm no...
Năm xưa, còn tuổi học trò,
mừng Ngày Quốc Khánh: Tự Do đã về,
lòng con sung sướng tràn trề,
nhớ ơn của Cụ trăm bề, Cụ ơi!
Nông dân Nam Việt thảnh thơi
nhìn đồng lúa chín: hết đời lầm than!
Dân Di Cư sống an nhàn...
Miền Nam mở hội (2) chứa chan Tình Nhà:
Đồng Bào hát bản ''Quốc Ca'',
''Suy Tôn Tổng Thống'' (3) tài ba vô cùng!
Cụ là Lãnh Tụ bao dung (4)
để người lầm lạc đứng chung dưới Cờ
màu vàng, sọc đỏ nên thơ:
gọi hồn Quốc Tổ, Âu Cơ, Lạc Hồng,
Ngô Quyền, Hưng Đạo, Tổ Tông,
Anh Hùng Hội Nghị Diên Hồng năm xưa
cho nên lũ giặc không ưa
Cụ Ngô Tổng Thống làm vừa lòng dân!
Thế rồi, vận Nước xoay vần...
Đô-la của Mỹ hơn Dân Tộc mình!
Cái ông Trung Tướng tên Minh,
học trò của Cụ, bạc tình, vong ân!
Hội Đồng Cách Mạng (5) ngu đần:
giết Anh-Em Cụ vì cần đô-la!!!
Chao ôi, Nam Quốc Sơn Hà
cớ sao có lũ đốt Nhà, hại Dân?
Giờ Văn Hóa Việt mất dần,
Đồng Bào cả Nước ngàn lần tiếc thương
Cụ là Lãnh Tụ can trường
bài trừ phong kiến và phường mưu mô!
Mai kia, dựng lại Cơ Đồ,
Danh Thơm của Cụ điểm tô Sơn Hà!
Làm thơ dâng Cụ, lệ sa...
Gọi tên các Cụ (6), xót xa lòng này...
Ghi chú:
1. Bảo Đại mời Cụ tới ba lần về làm Thủ Tướng. Cụ về mới được chừng hai tuần thì Miền Bắc đồng lõa với Nga, Tàu, Pháp, Mỹ để chia đôi Đất Nước. Dù không ký vào Hiệp Định Genève, Cụ vẫn tôn trọng các điều khoản của Hiệp Định và chờ ngày Tổng Tuyển Cử tự do. Nhưng miền Bắc đã vi phạm Hiệp Định ấy bằng nhiều hình thức như cho Bộ Đội lén lút trở lại miền Nam và cản trở làn sóng di cư. Cho nên, ước mơ của Cụ không thành ở bên kia Vĩ Tuyến 17!
2. Chỉ sau vài năm, Cụ Ngô đã biến Saigòn thành ''Hòn Ngọc Viễn Đông'' là Mỹ Danh Thế Giới tặng! Có ông bạn Đức nói với tôi: ''Hồi còn Ông Diệm, ba mình làm việc tại Tòa Đại Sứ Đức nên mình sang VN ở với ba mình. Mình chỉ nghe nói đến Tokyo và Saigòn, chứ không nghe ai nhắc tới Hongkong!'' Dưới thời của Cụ Ngô, Thanh Bình ''ngự trị'' khắp miền Nam. Về mùa hè, ban đêm ngủ, không cần đóng cửa nhà vì không sợ mất đồ.
3. Một Tín Đồ Phật Giáo là Tác Giả Ca Khúc ''Suy Tôn Ngô Tổng Thống''. (Tôi không nhớ tên Tác Giả ấy.)
4. Cụ kêu gọi Quân Đội của các Đảng Phái chống Cụ, về hợp tác với Cụ. Cụ ra lệnh tha chết cho anh Việt Cộng ám sát cụ.
5. Tức là Hội Đồng Quân Nhân Cách Mạng. Sau này, Tổng Thống Johnson gọi Tướng Lãnh lật đổ Tổng Thống Ngô Đình Diệm là một lũ du côn!!!
6. Các Cụ là: Ngô Đình Khả, Ngô Đình Khôi, Ngô Đình Diệm, Ngô Đình Nhu, Ngô Đình Cẩn.
Qua bao thế hệ, Đồng Bào Việt vẫn nghe các câu truyền tụng như sau: ''Đày Vua: không Khả! Đào mả: không Bài! Hại Dân: không Diệm!'' Ngay cả khi được hỏi: ''Tại sao không thủ tiêu Ngô Đình Diệm?'', ông Hồ Chí Minh phải trả lời bằng câu thứ ba vừa nêu bởi vì ông ta sợ Dân.
Cụ Khả và Cụ Diệm đều chống Pháp nên từ chức Quan Lớn Triều Đình Huế vì Bảo Đại là vua bù nhìn. Còn Cụ Diệm, khi được ông Hồ Chí Minh mời tham chính, đã trả lời: ''Làm sao tôi có thể cộng tác với người đã giết Anh của tôi?'' (Cụ Ngô Đình Khôi)