Nov 21, 2024

Thơ xướng họa

Quê Hương Nỗi Nhớ -xướng: Mộng Hoài Nhân, họa: Trần Nhất Lang - huệ thu - Chiêu Quân
Mộng Hoài Nhân * đăng lúc 12:41:30 PM, May 25, 2020 * Số lần xem: 2741
Hình ảnh
Mộng Hoài Nhân , Thầy Viên Thức & Huệthu... (họp mặt nhà Duy Việt 2007)
#1

Quê Hương Nỗi Nhớ  * đăng lúc 08:45:30 AM, Oct 15, 2011 * Số lần xem: 1533
Thập thủ liên hoàn
Thơ Xướng họa

& @ &
 

***

Bài xướng: Mộng Hoài Nhân

1. Buồn thảm nào hơn cảnh biệt ly
Quê Hương một bóng nhớ người đi
Câu thơ lạc điệu sầu trăm mối
Vườn mộng ươm tơ lỡ nửa thì
Bao nỗi tương tư tình tạc đá
Mấy dòng thương cảm lệ tràn mi
Nghìn trùng thăm thẳm mờ mây khói
Mong buổi cầm tay khó định kỳ

2. Ðịnh kỳ hẹn giữa lối hoa sương
Ðà Lạt trạng nguyên đỏ rực vườn
Nơi đã chôn nhau thành cố quân !
Chốn nào đất khách gọi quê hương ?
Cho em tim héo niềm thương cảm
Ðể giọt mưa gieo nỗi đoạn trường
Nam Bắc đôi miền cùng Tổ Quốc
Ðông Ðoài một lối vẫn hai phương

3. Hai phương cao ngất một thành sầu
Trời hỡi ! Mình đâu ? Anh ở đâu ?
Chẳng được bên nhau đền nghĩa nặng
Lấy gì ngăn cách đáp ân sâu ?
Ngẩn ngơ cánh hạc đời cô lữ
Man mác hồn hoa cảnh bể dâu
Bao nỗi vơi đầy khôn tả xiết
Tuôn dòng máu lệ giữa mưa Ngâu

4. Mưa Ngâu Chức Nữ nhớ Ngưu Lang
Cũng chẳng bằng em giọt lệ tràn
Năm tháng trông vời tin bạn tới
Ðêm ngày ngồi đợi cánh thư sang
Niềm riêng khó giải câu tâm sự
Nỗi khổ khôn khuây chữ đá vàng
Mực nghẽn câu thơ tình chữa cạn
Một bầu tâm huyết nặng ai mang ?

5. Ai mang duyên nợ cột tay này ?
Người ở đầu trời kẻ cuối mây
Vạn dặm xa xôi vui mấy hội ?!
Một thời ngang dọc phủi hai tay
Tình thương chưa trọn, tình thương trải
Nỗi nhớ khôn nguôi nỗi nhớ đầy
Còn khoảnh trời riêng trăng gió quyện
Giải sầu men cúc chén hoa say

6. Chén hoa say có nhớ quê hương ?
Bao nỗi thương mong bấy đoạn trường
Vướng nghiệp tao nhân, say ý bút
Ðậm tình mặc khách ngát từ chương
Vườn thơ lai láng hồn khơi vận
Biển học mênh mông tứ cụt đường
Một phiến băng tâm chưa cạn hết
Nên đành khất lại mấy tin sương

7. Tin sương lặng lẽ dạ bồi hồi
Nỗi nhớ trong lòng lại sục sôi
Viễn xứ thơ sầu cay khóe mắt
Cố hương lệ thảm mặn làn môi
Núi rừng sương phủ giăng muôn lối !
Bờ cõi mưa tuôn mịt một trời !
Kẻ ở người đi trăng nước lạnh
Ruột đau từng đoạn bạn vàng ơi !

8. Bạn vàng ơi hỡi ! Giọt châu sa
Ngăn cách thơ trao vận xướng hòa
Hạnh phúc anh mơ ngày hội ngộ
Sum vầy em đợi lúc hoan ca
Thiên thai trăng rọi thềm mai trúc
Hàm cốc bướm vờn cảnh cỏ hoa
Tình nghĩa đậm đà luôn thắm thiết
Ðẹp trang nhật ký khó phai nhòa

9. Khó phai nhòa dẫu bước thời gian
Muôn thuở nâng niu chữ đá vàng
Chẳng mộng xa hoa quyền chức trọng
Không màng danh lợi cảnh giầu sang
An nhiên đùa với thuyền mây nước
Tự tại vui cùng bến gió trăng
Trăm sắc hoa thơm vườn bướm lượn
Rừng thông vi vút trỗi cung đàn

10. Cung đàn réo rắt giữa trời mơ
Vọng chín tầng mây nguyệt thẫn thờ
Thi hữu thân thương tươi nét mặt
Tri âm đồng điệu đẹp hồn thơ
Sum vầy phỉ nguyện cùng năm tháng
Ngăn cách quên rồi chuyện sớm trưa
Hoa quyện nắng hồng tươi rực rỡ
Ðẹp vườn xuân mộng thỏa mong chờ

Mộng Hoài Nhân
Ðà Lạt - Việt Nam

***

*

huệ thu Họa

Tình Người Ly Biệt

1
Hợp tan nói đến chuyện phân ly
Mai mốt người thơ lại bước đi
Gió lạnh thông già trăng cổ độ
Tuổi xuân trăng tỏ gái đương thì
Chưa khoe với bạn tình đầy dạ
Khó kể cùng nhau lệ đẫm mi
Có nhớ có thương Ðà Lạt cũ
Ngày đêm mong đợi những giai kỳ

2
Giai kỳ vây kín bởi phong sương
Tưởng trái thông khô rụng cuối vườn
Nỗi nhớ đã đành không tản mạn
Niềm mong hồ dễ nức hoa hương
Tài hoa vốn dĩ nhiều lân lý
Chung thủy từ lâu một lập trường
Cả bốn phương trời sao trống vắng
Mười phương giờ góp lại đôi phương

3
Ðôi phương trông ngóng ngẩn ngơ sầu
Người ấy – tìm đâu ? Biết hỏi đâu ?
Nhớ lắm ! Nhưng thường không khổ lắm !
Tình sâu mà nghĩa lại càng sâu
Người ngoài gió cát, xông vào cát
Ai cuối bờ dâu, hái lá dâu
Ðàn quạ ngày xưa chuyên bắt nhịp
Làm sao có cảnh vợ chồng Ngâu !

4
Mưa Ngâu, Chức Nữ với Ngưu Lang
Ðời cũng vì nhau lệ thấm tràn
Câu chuyện tình duyên phong kín lại
Chiếc cầu ân nghĩa bắc đưa sang
Ðây dòng lệ sót rơi trên cỏ
Có gió thu bay chiếc lá vàng
Tâm sự làm sao mà tả được
Tình mang mang, ý cũng mang mang

5
Mang mang này nỗi nhớ thương này
Dằng dặc trời cao những đám mây
Khắc khoải lúc nhìn sâu cặp mắt
Ngậm ngùi khi nắm chặt bàn tay
Ðồi thông Ðà lạt buồn chưa dứt
Dòng nước Ca Li lệ đã đầy
Chỉ tiếc người xa nhà vắng vẻ
Một mình không lẽ uống cho say !

6
Cho say những kẻ sống tha hương
Ðã thấy đau chưa cuộc hý trường?
Nếu biết lơ mơ tình lãng tử
Sao xui gặp gỡ khách văn chương
Vời vời lẽ bạn trăm câu nhớ
Thăm thẳm xa nhau mỗi bước đường
Về đó tháng ngày vui rộn rã
Ðể ai từng phút tóc pha sương

7
Pha sương nghĩ đến chữ luân hồi
Thơ lạnh than hồng cạnh lửa sôi
Chẳng thiết câu thơ cùng tiếng nhạc
Thiết thì: khóe mắt với làn môi
Xanh tươi thơ bạn như hoa lá
Dằng dặc tình ta tựa đất trời
Muốn được cùng nhau chung dạo gót
Kề vai em sẽ gọi: anh ơi !

8
Anh ơi ! man mác giọt mưa sa
Thơ viết ngờ như mực máu hòa
Còn nợ nhau chăng là chữ nghĩa
Bắt đền ai nửa nhỉ thi ca
Một trời ngăn ngắt đầy mưa gió
Muôn dặm trùng trùng những cỏ hoa
Cái chữ tương tư ghê gớm thật !
Chao ơi ! Lệ đẫm tứ thơ nhòa

9
Thơ nhòa khi nghĩ đến thời gian
Phai lạt tình duyên; Ố - đã vàng
Nỗi nhớ, nỗi thương theo tới chửa?
Chim hồng chim nhạn đã bay sang
Trời chưa nỡ dứt ta cơn mộng
Nên vẫn còn nhau nửa mảnh trăng
Ðêm đã khuya rồi ngày sắp rạng
Nhà bên thánh thót mấy cung đàn

10
Cung đàn nửa tỉnh nửa như mơ
Ðứng trước hiên sương cứ thẫn thờ
Ðã chẳng tung ra ngàn nỗi nhớ
Làm sao góp lại mấy vần thơ
Lá bay thông cỗi rơi bờ vắng
Tiếng gáy gà xa nỗi giữa trưa
Xin họa mười bài thơ của bạn
Tin ai ngày tháng vẫn mong chờ.

Huệ Thu
San Jose, 03 20 2005

Quê hương và nỗi nhớ - Chiêu Quân họa

1. Đâu hay lại có cuộc từ ly
Nhung nhớ theo về mỗi bước đi
Ngọn sóng tương giang bào tấc dạ
Cành trăng vân mộng úa xuân thì
Mê say thủa ấy hương phong nhụy ...
Lạnh lẽo đêm này lệ đẫm mi
Gác nhỏ chờ trông tin vạn dặm
Nước non chung giấc thị quy kỳ

2. Quy kỳ ngao ngán một trời sương
Chiếc lá vàng bay điểm sắc vườn
Quạnh quẽ đêm hoài cơn viễn mộng
Nghẹn ngào ai rót chén tha hương
Nhìn trăng đáy nước thâu canh vắng
Ngắm nhạn chân mây nhớ dặm trường
Biết đến khi nao nguồn lá thắm
Khai mùa bắt nhịp nối song phương

3. Song phương chắn bởi giãi mây sầu
Chao chát riêng mình kể xiết đâu
Nhỏ phiến chờ mong lên gối lẻ
Nghe lòng thương nhớ mở chiều sâu
Tơ duyên tưởng sánh câu vàng đá
Thế cuộc nỡ bày cảnh biển dâu
Để kẻ phong sương người cố quận
Nhìn mưa tha thiết chuyện mùa ngâu

4. Mùa ngâu giọt lệ gởi tình lang
Quạ bắt cầu duyên lúc mộng tràn
Tỉnh giấc hương tàn xao cửa động
Ra thềm lá úa bước chân sang
Hồ khuya nước cuộn chau mày ngọc
Gió lạnh trăng rơi rãi ánh vàng
Gõ phách so dây nhìn sóng bạc
Cung sầu nặng trĩu trái tim mang

5. Tim mang run rẩy đớn đau này
Góc biển chân trời tít tắp mây
Dặm gió anh đi sương bạc áo
Tờ hoa em viết lệ chan tay
Giờ đây gác lại tình riêng hẹn
Mốt nọ vinh thêm nghĩa thắm đầy
Trăng nước đôi nơi ai chẳng tủi
Cơn sầu nhấp cạn chén hương say

6. Say rồi nếu có chạnh ly hương
Thì nhớ còn đây giấc mộng trường
Với cảnh núi sông liền một bức
Cùng trời hoa bướm đến trăm chương
Tâm tư ta vọng ngàn thiên lý
Kỷ niệm mình ghi vạn nẻo đường
Chí cả người trai vì sự nghiệp
Quê nhà thao thức vóc băng sương

7. Sương rót chày đêm khẽ mấy hồi
Đau lòng đá nát lại vàng sôi
Đàn chưa trọn khúc đàn sai nhịp
Lệ cũng tuôn dòng lệ mặn môi
Biết chứ tình xuân mong cánh én
Hay chăng góc biển nhớ chân trời
Hoa nào tươi nữa từ hôm ấy
Dặm liễu trăng tà nhớ bạn ơi

8. Nhớ bạn ơi hời hạt ngọc sa
Đều tay nét chữ tím thương hòa
Thơ đề ước muốn cành oanh lượn
Ai có mong chờ điệu yến ca
Nửa mạn hương trà thơm chén trúc
Một buồng trăng gió lướt thuyền hoa
Khung trời hạnh phúc ngày đêm dệt
Bằng lửa tương tư khó nhạt nhòa

9. Khó nhạt nhòa vì có một gian
Thềm hoa vách mộng trái tim vàng
Thong dong chân đất mềm tơ mượt
Thư thả tâm hồn đẹp nét sang
Gió trúc thơm tay đùa tóc liễu
Chèo lan nhịp sóng đến bờ trăng
Thuyền trôi vàng giãi quanh dòng nước
Róc rách khe xanh trổi điệu đàn

10. Trổi điệu đàn say vũ khúc mơ
Tia trăng trước cửa khó ơ thờ
Thoi vàng đưa đẩy vinh chân khách
Lá thắm thêu thùa lộng gió thơ
Quẳng gánh tương tư làn sóng bạc
Hong tà duyên nợ nắng hè trưa
Vì nhau đáp cánh chim bằng nhé
Sông nước hôm nao vẫn đợi chờ

Kính bút
CQ

**
Trần Nhất Lang họa:
I
Ai người còn nhớ buổi chia ly
Nước mắt nhạt nhòa níu kẻ đi
Chén tiễn ngậm ngùi thương má phấn
Lòng riêng đau xót lỡ xuân thì
Câu thề non nước lời ghi dạ ...
Món nợ ân tình lệ ướt mi
Cách trở quan san từ đấy nhé
Khăn hồng thấm lệ lúc phân kỳ.

II
Phân kỳ buổi ấy nhạt màn sương
Hoa thắm Lâm Viên nở khắp vườn
Giấc điệp xứ người trông đất mẹ
Lời thơ quán khách vọng quê hương
Tung mây hoàng hạc niềm mơ cũ
Cỡi gió thiên ưng giấc mộng trường
Lòng dẫu xa vời chung lưới nhớ
Cành Nam chim Việt chẳng đôi phương.

III

Đôi phương vời vợi, chén tiêu sầu
Em hỡi, giờ này ở mãi đâu?
Mong thấy giang sơn xoay hướng mới
Mà đưa tâm sự lấp đêm sâu
Ngổn ngang lữ khách tình non nước
Lận đận thi nhân kiếp bể dâu
Biển nhớ ngày thêm đầy khó cạn
Ai về xin tát hộ dòng Ngâu.

IV
Dòng Ngâu Chức Nữ gặp tình lang
Tháng Bẩy mưa tuôn lệ suối tràn
Bến cũ năm năm người vẫn đợi
Nơi này tháng tháng nhạn không sang
Niềm thương mỗi khắc nhầu thân xác
Nỗi nhớ từng đêm nát ngọc vàng
Chép lá rừng thơ nào có hết
Khối sầu nặng trĩu để ta mang.

V
Mang tình viễn xứ trải thơ này
Dệt áo tương tư gửi bến mây
Mấy cuộc phế hưng đau chín khúc
Một đời tang hải trắng đôi tay
Thương em chưa vẹn, thương nào cạn
Nhớ nước không khuây, nhớ vẫn đầy
Mỗi buổi chiều về rơi tuyết lệ
Quên sầu vạn cổ chén quỳnh say.

VI
Quỳnh say bớt nỗi kiếp tha hương
Tỉnh giấc mơ hoa, cuộc hí trường
Đã dính nghiệp tằm giăng sợi kén
Thì đem ý bút gửi văn chương
Câu thơ thấm đậm hồn sông núi
Tình nghĩa in sâu khúc Luật Đường
Một phiến đan tâm còn sáng mãi
Ngày về dẫu đợi mấy mùa sương.

VII
Mùa sương hẹn ước khách qui hồi
Tháng đợi năm chờ tựa nước sôi
Mơ xứ anh đào tươi ánh mắt
Nhớ hàng phượng vĩ thắm bờ môi
Kề vai dạo gót chim đưa lối
Hạ bút đề thơ nguyệt sáng trời
Ước mộng chợt về trong giấc điệp
Tỉnh ra đâu thấy, bạn lòng ơi!

VIII
Bạn lòng, nỗi nhớ giọt Tương sa
Thơ phú người đâu vận chẳng hòa
Đất khách anh trông ngày tái ngộ
Quê hương em đợi khúc hoan ca
Sân đào lai láng đường trăng tuyết
Ngõ trúc lao xao bước gió hoa
Sống lại những ngày vui chốn cũ
Yêu thương tô đậm mãi không nhòa.

IX
Chẳng nhòa, hương ngát đượm không gian
Cho phỉ hôm nao đá thử vàng
Đâu thiết đỉnh chung vòng phú quí
Nào cần danh lợi chốn cao sang
Điền viên vui thú non cùng nước
Tùng cúc giao hòa gió với trăng
Đàn bướm bay quanh chầu gối mộng
Vì ta em soạn lại cây đàn.

X
Cây đàn buông tiếng đệm tình mơ
Chim hạc bay ngang lượn thẫn thờ
Nối sáp tri âm hồng má phấn
Thêm hương mặc khách đẹp lời thơ
Chùa bên văng vẳng lời kinh sáng
Am cổ ngân nga tiếng kệ trưa
Vương Hậu lên ngôi tình vĩnh cửu
Lầu Loan, Sân Mộng thỏa trông chờ.

Trần Nhất Lang


 

 
***
*

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.