Tình Ca Cho Người Tự Thắng... / Lời Tự Thú Cuối Năm / Khúc Di Niệm Tình Ta
Tình Ca Cho Người Tự Thắng...
* thơ mhhoàilinhphương
Em về yêu đỉnh Lâm Viên,
Yêu trai võ bị, từng miền anh qua...
Thương từng bãi tập, đồi xa
Mồ hôi anh đổ... nhạt nhòa mi em
Thôi anh đừng trách, đừng ghen
Tình xa một thuở... em quên lâu rồi
Bây giờ...chỉ có anh thôi
Hồn thơ em dệt riêng người em yêu
Đường chiều tóc rối quạnh hiu
Có cô trò bé thương nhiều... chiến binh!
Sách trong tay bước một mình
Vòng tay em lạnh đây tình quân ơi!
Mùa thu mây tím bờ môi
Người ta cau rượu qua mời... buồn không?
Mấy lần em định... sang sông
Mấy lần định mặc áo hồng vu quy
Cho sầu thôi đọng rèm mi
Cho xa xót cũ chìm đi trong hồn
Nhưng rồi lại xỏa tóc buồn
Nhớ mưa Dalat, quân trường... anh qua...
Thái Phiên gió hắt hiu nhòa
Vàng thu cũng úa, alpha mịt mù
Ngàn năm em vẫn vọng phu
Người Lâm Viên đã cầm tù hồn thơ
Nam Quan mãi mãi em chờ
Dù anh chinh chiến mịt mờ dấu xưa
Hỏi lòng mình đã quên chưa?
Khi ta giờ đã đôi bờ lìa nhau.
Người về nhớ chuyện dài sâu
Màu alpha đỏ – đỉnh sầu Lâm Viên
Cầu xin anh đươc bình yên
Từng đêm trái sáng trong miền đạn bom
Người thơ một thuở... thôi buồn
Không còn viết nữa tiếng hờn chinh nhân
Aùo hồng bên cạnh tình quân,
Gần xa các báo chia mừng, góp vui
Bây giờ ... chỉ có anh thôi
Ngàn năm em chỉ yêu người Lâm Viên.
M.H.HOÀI-LINH-PHƯƠNG
Saigon – Việt Nam 1972.
Lời Tự Thú Cuối Năm
• Thơ mhhoàilinhphương
Sao mình không về hôn em lần cuối?
Năm sắp tàn, đâu lẽ mãi lìa nhau…
Cho nước mắt gom đầy lời trăn trối
Buông tay buồn, nhớ mãi cuộc tình đau
Em yêu mình, tình yêu nào rất lạ
Muòi hai năm như nước chảy trăm miền
Nhưng hồn em vẫn xuôi về biển cả
Mình muôn đời làm quay quắt con tim
Từng mùa mưa em vẫn hoài trông ngóng
Một dáng người về, mắt đá đen sâu
Để tàn năm em vẫn còn riêng bóng
Em hiểu rồi, vâng! Chẳng nợ duyên nhau
Saigon – Việt Nam 1980
M.H.HOÀI LINH PHƯƠNG
Khúc Di Niệm Tình Ta
• thơ mhhoàilinhphương
“ Túy ngọa sa trường quân mạc tiều
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi! “ (1)
Em hẹn với lòng sẽ ngàn năm lặng tiếng
Về một người nằm xuống ... trận Hoàng Sa
Máu anh chan hòa trên sóng nước đại dương xa
Để thắm mãi một màu alpha đỏ
Cuộc tình đau làm buồn im tim nhỏ
Đâu hẹn ngày về khi chinh chiến mù tăm...
Ta đến với nhau như hai kẻ tri âm
Cùng đồng cảm trong lời thơ thao thức
Như Bá Nha so dây với Tử Kỳ thuở trứớc
Vùng trời cao ta chắp cánh uyên ương
Tiếng thơ anh như một điệp khúc buồn
Ta vá lại đời nhau cho trọn ý
Mối đồng cảm của hai người tri kỷ
Cho lý tưởng dọc ngang nào... thắp sáng mãi đời anh!
Thân vai tượng đồng, mài kiếm dưới trăng
Mơ một ngày về bình yên trên quê mẹ!
Nhưng ta xa nhau... bởi giận hờn cao hơn sóng bể
Thiên hạ tị hiềm “ thi sĩ “ yêu nhau
Đêm Saigon, em quay mặt bước mau
Bao kỷ niệm gom đầy xin trả đủ...
Và anh đi xa... không bao giờ về nữa!
Chuyến hải hành theo vận mệnh nước non
Em lặng câm nghe tiếng sóng dập dồn
Như khúc quân ca của người đền nợ nước...
Ta đã mất nhau nhưng anh vẫn còn trong ký ức
Đôi mắt buồn bạc mệnh ngóng trông theo...
Một nén hương lòng em tưởng niệm tình nhau
Xin an nghỉ cho người alpha đỏ!
M.H.HOÀI LINH PHƯƠNG
Washington D.C tháng 2/2009
(1) Lương Châu Từ