Vùng lên
Từ ngày dựng nước đến giờ
Ngàn năm Bắc thuộc cõi bờ vững yên
Từ ngày cộng sản nắm quyền
Biên thùy bị mất, Tây nguyên bị đào
Biển Đông Tàu nói của Tàu
Ngư dân mất biển đường nào ra khơi?
Trăm quan lặng tiếng im hơi
Ngàn dân nhà báo ngậm xôi nhà chùa
Triều đình quan tước bán mua
Biên phòng co rút như cua gãy càng
Khư khư mười sáu chữ vàng
Giờ thì ngoãnh lại giang san tiêu điều
- Rằng con biết tội đã nhiều
Dẩu mà sấm sét búa rìu cũng cam
Trót rằng tay đã nhúng chàm
Khôn rồi mới biết dại làm sao đây? ( Kiều)
- Bao năm vơ vét đầy tay
Bụng no như cưởng, mặt dày vài phân
Thôi thì trả lại cho dân
Trả gươm Công Lý, trả cân Nhân quyền
Tự Do Dân Chủ ba miền
Chọn người lèo lái con thuyền Quốc Gia
Để rồi lấy lại Hoàng Sa
Đòi từng tất đất ông cha vun trồng
Nhớ xưa quân chủ đời Trần
Vua cho mở hội Diên Hồng hỏi dân
Ngày nay dân giống cục phân
Biểu tình là đớp chả cần hỏi ai.
Đêm nằm thổn thức canh dài
Giận phường bán nước tay sai lộng quyền
Làm cho vận nước ngửa nghiêng
Sắt son ai giử lời nguyền cha ông?
Vùng lên làm chủ biển Đông
Đoạt sáo Quan Ải, dựng chông Bạch Đằng
Làm cho sóng dậy đất bằng
Diệt thằng cướp nước - đập thằng tay sai
Cho dù thác xuống tuyền đài
Cho dù đá nát vàng phai cũng đành.
Quốc Việt