Thơ xướng họa
Năm Ngựa / Nhớ Vó Ngựa Xưa
#1 |
NĂM NGỰA
Có chàng ngựa bạch xoải triền nắng
Hóa thỏi vàng bờm xõa dốc xa
Ðầu ngước cao trời thu gió lửa
Ðập trên đường nhịp vó trường sa
Kìa con ngựa xám đang buồn gặm
Chầm chậm trưa hè chẳng ngó quanh
Ngẫm nghĩ nhai từng thân đắng ngọt
Bụng tròn chứ hết cỏ đồng xanh
Ngựa hồng da lửa tung bay cánh
Vệt đỏ trườn nghiêng cháy một vùng
Hãn huyết bừng lên tô lịch sử
Yên chồm chiến mã dáng Quang Trung
Hắc ô lững thững đêm trầm lặng
Gõ móng êm gần tiếng lá rơi
Thồ nặng trên lưng bao chiến cụ
Ngực râm ran muốn hí vang trời
Bầy ngựa hoang lang thang lũng hẹp
Gã đầu đàn dẫn lối da nâu
Mã đề thậm thịch hằn mô đá
Uống nước trong veo chảy dưới cầu
Tám ngựa tranh thần riêng ảnh tượng
Tưởng như bão lộng rít quanh tường
Bách hồi thạch mã mòn chân thép
Ai hiểu ngựa Hồ lạnh thấu xương ?
Ai muốn hòa hoa đời mã thượng
Phong trần mã lộ gợi binh đao
Tướng quân da ngựa còn phơi mãi
Chú ngựa vằn ngơ ngẩn đếm sao
Bóng câu Nhâm Ngọ vèo qua cửa
Bạc tóc bao giờ sợi mã tiên
Ðứng vững làm người như ngựa ngủ
Mùa Xuân phi kiệu giữa bình nguyên
Hỡi ngựa già nằm yên nhớ trận
Nhớ trăng soi, nhớ sóng trường giang
Nghe roi vun vút thèm dây đái
Ruột thẳng còn mơ buổi đế hoàng
Xuân con ngựa
Hà Trung Yên
|
Bài họa:
Nhớ Vó Ngựa Xưa
Chiều cuối Ðông sao đầy ánh nắng
Tưởng như vó ngựa cuốn đường xa
Ðã tan cuộc chiến tàn binh lửa
Sao vẫn đêm dài nước mắt sa
Một sải bay trên ngàn vạn dặm
Mặc cho đây đó khúc đường quanh
Mặc cho đỉnh núi mây tan hợp
Mặc những triền xa đám cỏ xanh
Ngựa như được gió lùa thêm cánh
Bon mấy trùng xa biết mấy vùng
Thế trận trước còn trong lịch sử
Ðến nay dấu khắc giữa sơn trung
Trong bao tịch mịch bao im lặng
Những hạt mưa Thu lã chã rơi
Những giọt mồ hôi ngoài chiến sự
Những đêm mưa lạnh ngủ bên trời
Ngựa thương thân ngựa trong khung hẹp
Ngựa cũng đành theo lối ngõ nâu
Thôi lúc tung, hoành, phi, cước đá
Những khi rầm rập lướt qua cầu
Ngựa kia ai dễ nung thành tượng
Ai ghép vào trong những bức tường
Ai biết ngựa này ghê móng thép
Ðụng vào chỉ có nát da xương
Mà ai đã ở trên vùng Thượng
Ðã dự vào nhiều trận đại đao
Hẳn chửa từng quên, còn nhớ mãi
Nhớ ai ? Chẳng hiểu nữa vì sao !
Vì sao có kẻ bên song cửa
Xiêm áo mơ hồ một giáng tiên
Ta quyết không làm thân ngựa ngủ
Trận đồ chiến mã vẫn y nguyên
Chao ơi ! Vó ngựa xưa lâm trận
Khi đẩy con đò để quá giang
Khi khách phong trần đâu chợt đến
Mùa Xuân phút chốc lại huy hoàng
Huệ Thu |
Ý kiến bạn đọc
Vui lòng
login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin
ghi danh.