Vui lòng
login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin
ghi danh.
Copy Bình luận từ FB Huệ Thu
fr:
Từ Thức
Bài thơ "Thu Sương" của Huệ Thu mang đến một nỗi buồn man mác, như làn sương thu phủ kín lòng người. Những câu thơ thấm đượm cảm xúc, mỗi dòng đều như một tiếng thở dài của mùa thu, phả ra một nỗi buồn vô tận về những giấc mộng chưa trở về, về những hoài niệm của quá khứ xa xưa.
Hình ảnh "một nhánh liễu gầy" hay "rừng phong Thu lá rơi vàng" gợi lên sự yếu mềm, mỏng manh của cuộc sống, những tâm trạng không chỉ của riêng ai mà dường như Thu đã mang nỗi lòng của tất cả. Thu buồn đến độ "hoa cỏ ngậm ngùi", Thu len lỏi trong từng cảnh vật, từng nhánh cây ngọn cỏ, và thấm vào lòng người.
Những lời thơ "gọi chàng một tiếng anh thương, gọi tôi một tiếng ôi buồn riêng em" càng làm cho nỗi buồn thêm sâu sắc, như tiếng gọi đầy khắc khoải, mong mỏi sự hiện diện, sự trở về của người yêu thương.
Đặc biệt, câu thơ cuối "chiếu thơ còn trải một hè Thu xưa" như đóng lại bài thơ với sự hoài niệm và tiếc nuối về những mùa thu đã qua, những giấc mộng chưa thành, và những cảm xúc dường như đã chìm vào quên lãng.
Bài thơ như một bức tranh thu muộn, lặng lẽ mà đầy xúc cảm, thể hiện một tâm hồn nhạy cảm và biết yêu thương sâu sắc. "Thu Sương" không chỉ là nỗi buồn của riêng tác giả mà còn là tâm sự chung của những ai từng trải qua những mùa thu lặng lẽ và mộng mơ.
Copy Bình luận từ FB Huệ Thu