|
Thơ xướng họaNhóm Lửa / Huệ Thu họa:Quê Mẹ Từ Ngày...
#1 |
Nhóm Lửa
Ta sắp đi rồi! Ta phải đi
Khi trông khói xám bốc biên thùy
Ðã nghe hồi trống kinh kỳ dục
Những nét hờn căm bám khóe mi
Ngựa hý vang lừng run nhánh liễu
Cờ bay mây loạn.Rợp cờ bay...
Những tin hỏa tốc. Người di tản
Ôi nhịp trường chinh sẽ tỏ bày!
Trăm nhà đều ngỏ lời ly biệt
Hơi rượu còn vương vị lệ nhòa
Ừ nhỉ gươm cùn chưa kịp sắc
Tiễn làm gì chỉ tội nhành hoa
Quan với quân lên đường mỗi tối
Tàn dần ngọn đuốc mảnh trăng theo
Hùng ca xoáy miết vào tâm tưởng
Giấc ngủ sương rơi lạnh đỉnh đèo
Qua thiên sơn trập trùng sông réo
Lũng tây đầy rắn, vắt lan rừng
Vùng mất chân trời ung lá đổ
Mồ hôi bám nặng ở trên lưng
Cơm nắm, muối vừng... thèm cải đắng
Nhớ tay mẹ nấu giữa trưa hè
Giọng cha sang sảng thơ Ðường, Tống
Giờ mắt trừng lên ánh sắt se
Ta đi tô thắm niềm kiêu hãnh
Câu thét âm vàng động cánh dơi
Lịch sử ôm choàng vai chiến sĩ
Ngàn năm thây giặc rụng tơi bời
Quyết tìm hòn đá mài gươm bén
Chiến dịch ơi, xoi mòn tháng năm
Ðây các chàng trai cười thế hệ
Gọi người vui mộng, nuối xa xăm
Ðồng ngủ nằm co chân gác bụng
Dật dờ hơi ấm quý thương nhau
Nghiến răng chôn bạn không hề khóc
Chẳng nói gì hơn một nỗi đau
Ta đi tình tự cùng non nước
Buổi về vá lại áo ngày xưa
Chàng thương binh náu đời thôn cũ
Nhóm lửa thanh bình mặc gió mưa...
Hà Trung Yên
|
Huệ Thu họa:
Quê Mẹ Từ Ngày...
Quê mẹ từ ngày trở bước đi
Ở đâu mà chẳng lại biên thùy?
Con sông nào nước hai dòng chảy?
Lá liễu nào cong một nét mi?
Chiều xuống còn ai nương bóng liễu
Ðứng bên rèm trúc tóc vờn bay
Còn ai hâm nóng buồn năm cũ
Cờ xóa chưa xong đã vội bày.
Chao ôi cuối Tháng Tư năm ấy,
Tưởng mắt này khô, lệ vẫn nhòa!
Tưởng gặp gió mưa trên đất lạ
Lạ chưa! Thung lũng vẫn đầy hoa.
Ta đi mà biết ai tâm sự
Chỉ gió đêm ngày vẫn đuổi theo
Chỉ có vầng trăng gầy mấy độ
Ðêm nay còn chút sáng lưng đèo.
Buổi ấy Biển Ðông gào phẩn nộ
Không dưng ai đó chạy lên rừng!
Có đâu làm kẻ tiều phu trước
Lạnh cắt làn da, nắng cháy lưng.
Buổi ấy nhọc nhằn sao kể hết
Bốn mùa chỉ nhớ một mùa hè
Trăm phương chỉ nhớ phương quê mẹ
Nỗi nhớ lòng ơi đã sắt se.
Bạn ta lưu lạc giờ đâu cả ?
Chập choạng như là những bóng dơi
Chợt vẳng nghe câu hò “Cố lý”
Chiều nay sao gió thổi bời bời
Chiều nay ta giận cho ngòi bút
Lần lữa mà rồi mấy chục năm!
Còn có gì vui nơi đất tạm
Ðường về Tổ Quốc vẫn xa xăm.
Hãy đốt giùm nhau muôn ngọn đuốc
Mừng rằng ta lại vẫn còn nhau
Còn niềm tin tưởng bao năm đó
Không lẽ vùi trong mối hận đau.
Nhóm lửa tin yêu ta hẹn gặp
Sài Gòn, Hà Nội, xóm làng xưa
Bạn bè dù có đầu phơ bạc
Cũng vẫn cười trong buổi bão mưa...
Huệ Thu |
Ý kiến bạn đọcVui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.
|
|