1
Ngưng ngay lại sự bôn ba
Cội nguồn tìm được đây là trẻ thơ
Lá xanh tĩnh lặng huyền mơ
Trời thu mây biếc bên bờ biển xa
2
Niết bàn đang ở trong ta
Không sinh không diệt ấy là vô vi
Ánh trăng như ngọc lưu ly
Bảo Châu như ý Ma Ni tâm thiền
3
Lòng từ mở rộng vô biên
Nhân duyên đầy đủ bạn hiền gặp nhau
Chí công sóng nước về đâu?
Lâm Đồng đất lạnh vạn màu hoa tươi
4
Chân tâm sáng chói con người
Nhật nhoà ngày tháng cõi trời thậm thâm
Gặp nhau xứ biển dư âm
Niềm vui vô lượng thân tâm vui đầy
5
Bước chân hơi thở ngay đây
Thiền môn tĩnh lặng trời mây nhiệm mầu
Trăn năm nắng đẹp tan sầu
Tam quang bóng trẻ bên nhau chuyện trò.
6
Con đường hoa nở thơm tho
Dặm xưa cát bụi quanh co bên thềm
Biển xanh may trắng nhạc thiền
Gió thu phơ phất lá nghiêng mái đình
7
Ngôi nhà đích thực chính mình
Thiền trăng soi bóng lung linh nước vờn
Gió về may trắng thanh sơn
Phước An hội ngộ thiền nhơn trông chờ
8
An vui thật sự bây giờ
Trăng tròn lại khuyết bất ngờ gặp nhau
Người về mấy thế kỷ sau
Nhân duyên từ thuở dạt dào gặp Sư
9
Hoa lòng vạn pháp nhất như
Phật Đà trải tấm lòng từ trang nghiêm
Hương trời sắc nước lặng im
Thiền môn thanh tịnh khách tìm đến chi
10
Bao la vũ trụ tuyệt vời
Xương rồng gai mọc đón người Sơn khê
Nắng chiều trải rộng hồn quê
Đường thiền cát trắng tràn trề ý thơ
11
Có mặt ngay đây bay giờ
Chân tâm thường trú hai bờ Không Vương
Nhịp cầu nối lại con đường
Sắc không không sắc bất tương ly mà.
12
Nẻo đường tuyệt đẹp quanh ta
Trung thu cát đá núi xa biển trời
Nắng chiều nhạc khúc thiền rơi
Gió đưa cành lá như mời khách xa
13
Mông mênh trời biển chiều qua
Cuộc đời may nổi như là sương rơi
Bao la nước gặp chân trời
Hoàng hôn phương ngoại nắng chơi ngập tràn
14
Như người vô sự thanh nhàn
Chiều thu tĩnh lặng nắng vàng biển khơi
Đường dài đất rộng ta chơi
Tâm hồn vạn dặm chân trời bao la
15
Phong sương cát bụi đường xa
Mây bay ngàn dặm nắng tà lặng yên
Biển khơi hội hộ Sơn tuyền
Nhân duyên hoà hợp đến miền thuỳ dương
16
Có không năm vẫn vô thường
Hợp tan bèo bọt khôn lường huyễn hư
Bao la vũ trụ nhất như
Vô vi tuyệt học chẳng trừ Vọng Chân
17
Xa xôi sóng biển lại gần
Đá ngồi nước cuốn vạn lần lặng yên
Nhìn qua những áng mây thiền
Bao la vũ trụ thiên nhiên tuyệt vời
18
Nơi mọi cõi nước rong chơi
Mây bay gió thổi không lời sóng trôi
Nắng reo cát nóng bồi hồi
Biển xanh thuyền nhỏ núi đồi xa xăm
19
Đá ngồi yên tĩnh ngàn năm
Muôn ngàn viên sỏi lại name bên nhau
Biển xanh sóng nước dạt dào
Lửng lơ ngoài ấy con tàu xa xa
20
Dặm đường cát bụi với ta
Mênh mông may khói chan hoà nắng xanh
Lối moon cỏ mọc uốn quanh
Thiên nhiên diễm tuyệt bức tranh tuyệt vời
21
Nắng mai mở lối chân trời
May bay gió thổi rong chơi khắp miền
Tauy Phong Phan Rí vùng duyện
Gặp em bé nhỏ dịu hiền ngang qua
22
Người vô tâm thực sự là
Danh ngôn giả lập mà ra xoay dần
Nhận rồi Pháp giới nhất chân
Viên dung sự lý chẳng can phân chia
23
Tâm sáng chói mầu nhiệm kia
Thiền môn bảo tháp ô kìa nắng hoa
Trời chiều đọng bóng mây xa
Không gian tĩnh lặng that thà trẻ thơ
24
Phút hiện tại ngay bay giờ
Đá từ vain kỷ bất ngờ gặp đây
Biển xanh sóng nước trời may
Đôi vầng nhật nguyệt tháng ngày thảnh thơi
25
Hoàng hôn theo gió trùng khơi
Lữ hành vain dăm rong chơi xa gần
Mười phương đồng tụ pháp thân
Nước mây mây nước vạn lần gặp duyên
26
Con người vô sự là thiền
Nổi chìm như bọt đại thiên tung hoành
Vi vu gió núi biển xanh
Trăng vằng vặc, cảnh đêm thanh mỹ miều
27
Gió về nghe lạnh cô liêu
Dặm ngàn cát bụi cho chiều đầy thơ
Về thăm Duyên Hải bay giờ
May bay gió thổi qua bờ quanh co
28
Luôn luôn giữ được tự do
Thuyền con biển rộng âu lo đẩy lùi
Dòng đời từng trải ngọt bùi
Đắng cay cay đắng ngậm ngùi đã xong.
29
Còn đây mãi mãi thong dong
Đá từ vain kỷ mênh mông biển trời
Muôn ngàn con sóng ra khơi
Gót chân chưa mỏi cuộc chơi còn dài
30
Bỏ sự tìm kiếm bên ngoài
Lý bình đẳng tuyệt đối nay thậm thâm
Như Lai Viên giả diệu tâm
Luôn luôn tỉnh thức thanh âm nhạc trời
31
Vần thơ biển rộng viễn khơi
Ngàn năm đá đứng không lời sóng đưa
Phơi mình sớm nắng chiều mưa
Cội nguồn sỏi cát ngàn xưa đã thành
32
Vườn thơ nắng ấm lá xanh
Đường về biển lớn bao quanh đá nằm
Từ vùng đất lạnh đến thăm
Trời trong nước biếc xa xăm dặm nghìn
33
Thì giờ sống thật với mình
Dừng chân trên đá âm thinh nhiệm mầu
Xương rồng hoa biển bên nhau
Thiên nhiên tươi đẹp dạt dào hồn thi
34
Trên mặt đất an lạc đi
Phật, tâm, trí tuệ từ bi dẫn đường
Sắc Không Bát Nhã tỏ tường
Thiền Vân Diệu pháp cúng dường Như Lai
35
Vượt qua khỏi trong và ngoài
Y Châu phát hiện hôm nay đây rồi
Một là tất cả thế thôi
Hữu vi sự tướng mãi trôi theo dòng
36
Những bức vẽ trong hư không
Hoàng hôn muôn kiếp mênh mông đất trời
Lô nhô đá cuội ngồi chơi
Chiều thơ động lá ngàn lời vô thinh
37
Còn tại do còn là mình
Ngồi trên bờ đá nắng nhìn thu qua
Biển xanh dưới cảnh chiều tà
Nhạc trời điệp khúc trường ca trăng rằm
38
Lửa tàn trong đá ngàn năm
Suối nguồn vô tận về thăm biển trời
Đường xa cát bụi bước đời
Thênh thang mây gió trùng khơi tháng ngày
39
Chúng ta trong phút giây nầy
Ngay trong hiện tại là đây vui cười
Hồn nhiên tuổi trẻ ham chơi
Phật Tâm tâm Phật không lời vân phi
40
Được thanh thản bước chân đi
Hoa đồng cỏ nội ngại chi dặm đường
Nghe từ trong gió thoảng hương
Mây bay nước chảy muôn phương vô cùng
41
Vần thơ rụng xuống chập chùng
Như làn nước biếc muôn trùng tiếng khua
Tâm tư lắng đọng sóng đùa
Trăm ngàn tản đá bốn mùa chơi vơi
42
Xa khơi thức giấc mặt trời
Nước trôi sóng nhịp trăng chơi dạt dào
Nhìn lên gặp áng may cao
Thiên nhiên đẹp lám biết bao vui mừng
43
Nắng tà suối đổ cuối rừng
Thập phương chùa cổ tong bừng khói bay
Cảnh thiền đến viếng chiều nay
Trời lam biển cả ô hay tuyệt vời
44
Con người vô sự ngồi chơi
Không sinh không diệt ta cười với ta
Con đường vô uý vạch ra
Trở về tri kiến Thiền ca nhạc trời
45
Con người vô sự mỉm cười
Duyên sinh không có có thời hoàn không
Chưa tìm đạt giả du đồng
Độc hành độc bộ thong dong tháng ngày
46
Bức tranh siêu thực là đây
Hữu vi các pháp tràn đầy hư không
Vọng chân như thị ngoài vòng
Hướng về thật tướng mênh mông biển trời.
47
Dừng chân ta nở nụ cười
Tâm hồn trong sáng người người tinh anh
Thường độc bộ thường độc hành
Vui cùng gió mát trăng thanh tiềng hò
48
Con người vô sự tự do
Đứng bên chuỗi đá con đò xa xăm
Đạo mầu vô thượng thậm thâm
Nhạc thơ thơ nhạc thanh âm trong ngần
49
Nhớ nguồn như thể bang khuâng
Biển khơi sóng nhịp lại gần với ta
Mây bay vạn dặm trời xa
Đá ngồi tịch lặng trăng tà hôm nay
50
Đi mà không tới là đây
Gành son biển lặng chốn nay chí Công
Nắng chiều trãi rộng mênh mông
May trôi nước chảy ngoài vòng nhỏ to
51
Con người vô sự tự do
Thiên nhiên diễm tuyệt dành cho mọi người
Còn đây biển rộng trăng khơi
Tâm hồn mở rộng đất trời tự do
52
Bìa rừng xanh mát quanh co
Niềm vui vô lượng âu lo đẩy lùi
Mai xa lòng thấy bùi ngùi
Rừng xanh đàm đạo thêm vui lại nhiều
53
Lênh đênh vô tận đường chiều
Về thăm cổ thạch mến yêu cảnh thiền
Trúc vàng trước gió nắng nghiêng
Mây bay lá rụng qua miền Sơn Khê
54
Phút giây hiện tại trở về
Nhất chân bản thể bên lề không hai
Hữu vi pháp như sương mai
Đều là huyển hoá phút giây tan tành
55
Trở về đường cát du hành
May trôi tha thiết uốn quanh dặm ngàn
Gió đưa tà áo bay ngang
Biển trời may nước đất vàng ta đi
56
Cuối cùng chẳng được cái chi
Phù Vân mộng huyễn hữu vi ấy mà
Biển xanh thuyền đậu ngoài xa
Niềm vui dưới ánh nắng tà long lanh
57
Bao la trời biển non xanh
Thảnh thơi gió mát trăng thanh thường hằng
Muôn ngàn con sóng lăng tăng
Cuộc đời may nổi trầm thăng vơi đầy
58
Đang có mặt ngay tại đây
Biển xanh lặng gió chèo tay đến bờ
Ngàn năm đá đứng trơ trơ
Ta ngồi cạnh đá tiếng thơ lại gần
59
Đường dài lữ khách dừng chân
Cõi trời phiêu bait may lần trôi qua
May thong trãi rộng nắng hoa
Ngồi trên phiến đá đường xa giữa ngày.
60
Trở về hiện tại phút giây
Vô sinh tri kiến thiền mây thẳng nhìn
Cách tư trực diện tâm mình
Như Lai Viên giác cảnh minh diệu kỳ
61
Không tìm kiếm một cái gì
Khai đường mở lối mà đi dặm nghìn
Biết bằng thấy biết của mình
Trong đường học đạo cái nhìn hôm nay.
62
Thảnh thơi ngay tại nơi nầy
Bây giờ gặp lại phút giây nhiệm mầu
Trăm năm con sóng về đâu?
True thơ nối lại nhịp cầu hoa thi
63
Đi mà như thể không đi
Đói ăn khát uống ngại chi hỡi người
Rừng in cảnh vắng mình chơi
Chim kêu sóng lượn đất trời hoa may
64
An trú trong hiện tại này
Mây trôi gió nhạc tháng ngày như mơ
Ngân xa điệp khúc hồn thơ
Đá trì vạn kỷ bây giờ còn nguyên
65
Thiền là nếp sống hồn nhiên
Đất trời nhạc khúc khắp miền gần xa
Hiện tại phút giây đây mà
Một người vô sự ấy là pháp không
66
Trùng Sơn Ninh Chữ đá chồng
Cửa không tỉnh lặng trăng trong nhiệm mầu
Mây trôi nước chảy về đâu?
Vô tâm sau trước nhịp cầu hôm nay
67
Nhất như bình đẳng không hai
Sương mờ nhạc khúc cảm hoài Kim Sơn
Sân thiền một bóng tăng nhơn
Đoá hoa Tuệ Giác tươi hơn tuyệt vời
68
Vốn là tự tại tánh người
Lá xanh trước gió thảnh thơi vô cùng
Trăng thanh cảnh vắng bóng tùng
Ngộ tâm một bước đến vùng Như Lai
69
Trong giây phút hiện tại nầy
Mười phương chư Phật Như Lai tâm thường
Trời xanh nắng ấm đại dương
Chân tâm thường trú mở đường mây bay
70
Ngay đây trong giây phút nầy
Trăm năm nắng đẹp cỏ cây không lời
Trời xa biển rộng trăng khơi
Như là mây gió rong chơi khắp miền
71
Sát na bất động hiện tiền
Đá nằm vạn kỷ lặng yên không lời
Bao la biển rộng đất trời
Người từ khắp chốn nhàn chơi đông đầy.
72
Ngay đây giây phút nầy
Cửa lòng mở rộng trãi dài biển khơi
Đá ngồi tĩnh lặng khắp nơi
Sơn lâm tịnh mịch đất trời có nhau
73
Con đường tu tập như sau
Không gian tỉnh lặng muôn màu đất hoa
Trời chiều ngắm áng mây xa
Bao la vũ trụ trường ca nhạc thiền
74
Tròn đầy trước mặt hiện tiền
Từ bi trí tuê phước duyên chan hoà
Tam quan tràn ngập nắng hoà
Phật sinh vô nhị Phật và chúng sinh
75
Đầu nguồn cuộc sống tâm linh
Tiếng chuông chùa nhịp câu kinh không lời
Không gian tĩnh lặng tuyệt vời
Như Lai Thiên định chẳng lời dở dang
76
Sống nơi đây phút giây nầy
Nhịp cầu nho nhỏ nắng đầy biển khơi
Mây bay gió thổi ta chơi
Lá xanh thôn vắng đất trời hôm nay.
77
Vô thường có thể đến ngay
Bồ đề xanh lá chốn nầy Thiên Hưng
Nắng mai chim hót tưng bừng
Trầm bay khói quyện mấy từng mây xa
78
Chính mình ảo tưởng tạo ra
Vòm trời trắng bạc nắng hoa vẫy vùng
Đường về tự ngã tận cùng
Hoà vào vũ trụ moat khu diệu kỳ.
79
Cảm đâu ứng đó tức thì
Không từ nơi đến chẳng đi đâu về.
Nắng vàng nhạc khúc hương quê
Đồng xanh núi biệc tràn trề ý thơ
80
Cách nhau kẻ tóc đường tơ
Ruộng đồng lối nhỏ bên bờ núi xanh
U mê tam độc hoành hành
Tỉnh ra thường trú Viên thành chân tâm
81
Phát sinh trí tuên diệu âm
Pháp mầu vô thượng thậm thâm sương mờ
Ngay trong giây phút bay giờ
Tự tâm An Lạc ý thơ vị Thiền
82
Bao năm học vấn cần chuyên
Mây bay gió thổi qua miền chơn không
Nhìn về biển rộng mênh mông
Ô hay vũ trụ ngoài vòng thời gian
83
Thiền là tự tại khách quan
Như làn gió nhẹ thổi tan mây mù
Nhiệm mầu tạng tánh gọn thu
Chơn tâm thường trú không tu, tu trì
84
Cách nào đó thấy khác đi
Hữu vi bật trụ vô vi không cùng
Chùa xưa bên bóng cội tùng
Lung linh phượng đỏ mưa phùn lặng thinh
85
Không ai trói buộc cho mình
Đường về chùa cổ trúc xinh gió đùa
Thiền môn thanh tịnh bốn mùa
Chuông ngân thiền vị mỏ khua nhẹ nhàn
86
Sát na không có thời gian
Đá từ vạn kỹ lặng trang thường hằng
Ngàn năm vẫn một ánh trăng
Bao la vũ trụ khách tăng chốn nầy
87
Chẳng phải một không phải hai
Trùng Sơn đá dựng năm dài trôi qua
Không môn dưới ánh nắng tà
Thềm xưa rêu phủ chan hoà ý thơ
88
Mây bay nước chảy không chờ
Đã lìa mê ngộ hai bờ đều không
Đá chồng mây trắng trăng trong
Tâm hồn vạn dăm mênh mông đất lành
89
Như vậy đó lý vô sanh
U mê tam độc hoành hành bao la
Ngưng ngay lại sự bôn ba
Trở về đích thực ngôi nhà đầu tiên
90
Thiền là thức tỉnh hiện tiền
Lá xanh may trắng nắng nghiêng đứng nhìn
Hoàng hôn điệp khúc vô thinh
Đường dài đất rộng moat mình thiền sư
91
Hiện tiền toàn diện nhất như
Gió ru nhạc khúc ưu tư đẩy lùi
Đường dài vạn nẻo chơi vơi
Dòng đời trôi nổi ngọt bùi tự nhiên
92
Không chẳng phải không chân lý thiền
Đá ngồi yên tĩnh non nghiêng trăng tà
Con người vô sự ấy mà
Không còn dính mắc tức là không lo
93
Nước mây trôi chảy tự do
Ngàn năm tiếng hát câu hò nắng rơi
Vô vi tuyệt học nhàn chơi
Mây bay gió thổi đất trời bao la
94
Sát na bất động tức là
Nắng reo khúc nhạc trường ca gió thiền
Một mình trước cảnh thiên nhiên
Phật Sinh vô nhị không riêng xa gần
95
Tam thiên thế giới toàn chân
Đá ngồi vạn kỷ chuông ngân thanh bình
Lắng nghe tiếng gió vô thinh
Trăng sao đọng bóng lời Kinh nhạc Thiền
96
Thiền là cuộc sống thường nhiên
Ruộng xanh sương khói bên triền núi xa
Hợp tan vũ trụ bao la
Nắng mưa mây gió chan hoà rộng thênh
97
Tâm linh sâu thẩm bừng lên
Trùng Sơn Phật cảnh trên nền đá xưa
Phơi mình sớm nắng chiều mưa
Trăng tà nghiêng bóng mây đưa gió hồng
98
Vô tâm phân biệt là không
Trời thu mây khói ruộng đồng biển xa
Như Lai viên giác gọi là
Tâm là Phật, Phật là ta lại gần
99
Không suy nghĩ như bất than
Huy hoàng nắng ấm trắng ngần trời xa
Phút giây hiện tại đây là
Quên mình một thoáng quê ta đến hiền
100
Đó là như vậy tự nhiên
Núi xa may trắng nhạc thiền gió reo
Bên thành vách đá cheo leo
Biển khơi sóng nước bọt bèo tan ra