Bữa Cơm Quê
Rau mùng tơi hái giậu nhà
canh cua đồng với đĩa cà vừa chua
rô ron kho quắt cọng dưa
đậm đà hương vị quê mùa là đây.
Dáng mẹ
Lưng còng dáng mẹ nghiêng xiêu
gạn cho con hết thương yêu một đời
con đi đất họ quê người
mây hoang bóng mẹ gầm trời chở che
Lá Chồng Không
Nhớ Thi sỹ Hoàng Cầm (1922-2010)
Tuổi
tám
mười
lẽo đẽo
váy chùng đồng rạ
cầm được lá
chị đã theo chồng
xòe tay che mặt
lắc đầu
không
hơn tám mươi năm đồng vọng
run run cầm bóng lá
kim đã gỉ
lỗ trôn kim cũng gỉ
sơị chỉ mủn mỏng manh
vá khâu nhân thế...
đâu
hời
lá chồng không.
Làng Tôi
Làng tôi
chưa xoá được cái nghèo
nhưng giầu tình giầu nghĩa
trai gái trẻ già lương giáo không chia
nhà nào có việc vui buồn
đầy sân chiếu rơm rôm rả
thuốc lào khói bay dải lụa
suốt ngày thâu khuya
đời này đời nọ làm lên thói lề
bài thơ nợ quê dân làng tôi đọc
sâu xa sự học căn nguyên đói nghèo
trống rung xới vật sân chèo
ngõ trồng cây điện quành theo đường làng
nợ nần chồng chất buộc ràng
với nhau tình nghĩa
xa làng nợ quê
Thôi, Thế Cũng Mừng
Nhà mình giờ ai ở
mái ngói đỏ mới xây
bụi tre xưa buộc trâu
ngõ đã đi lối khác
tiếc hàng cây không còn
chỉ đất vườn
vẫn rộng dài như thế
thầm mừng chủ cũ về
chó hung hăng sủa
ngăn không cho đến gần
thôi, thế cũng mừng.
Vũ Quang Tần