逢雪宿芙蓉山主人
刘长卿
日暮苍山远,天寒白屋贫。
柴门闻犬吠,风雪夜归人。
Phùng tuyết túc Phù Dung Quán chủ nhân
Lưu Trường Khanh
Nhật mộ thương sơn viễn
Thiên hàn bạch ốc bần
Sài môn văn khuyển phệ
Phong tuyết dạ qui nhân.
Dịch nghĩa:
Qua Đêm Tại Nhà Của
Chủ Nhân Quán Phù Dung
Mặt trời đã lặn, núi xanh thấy đằng xa xa.
Trời lạnh, nhà ở trống trải nghèo nàn.
Có tiếng chó sủa ngoài cổng cây.
[Chủ] nhân trở về nhà trong đêm tối đầy gió và tuyết.
Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu
Gặp tuyết trọ lại nhà chủ nhân Phù Dung Quán
Chiều hôm hòn núi thẳm
Trời lạnh mái tranh nghèo
Chó sủa đâu ngoài ngõ
Người về đêm tuyết theo.
Bản dịch của Anh-Nguyên
Trọ Nhà Chủ Quán Phù-Dung
Về chiều, núi biếc mờ xa,
Lạnh trời, nhà trống bày ra nghèo nàn.
Cửa rào, nghe chó sủa ran,
Người về đêm gió tuyết tràn lối đi...
Khách đông phương phỏng dịch:
Gặp tuyết trọ lại nhà chủ nhân Phù Dung Quán
Núi xanh xa chiều xuống
Trời lạnh trắng mái nghèo
Sài môn nghe chó sủa
Người về đêm tuyết reo.
Sài môn văn khuyển phệ / Phong tuyết dạ qui nhân.