*
Đó là tên tập thơ của nhà thơ Thy Lan Thảo, mà tôi vừa nhận được vài hôm, khi bất ngờ anh có nhắc đến anh Thái Tăng An trong Cộng Đồng Người Việt tại Hoà Lan nơi tôi đang cư ngụ . Nói đến Thái Tăng An không ai là không biết nhất là chốn sinh hoạt của những người đã và đang là những người đóng góp và xây dựng cộng đồng qua các nhiệm kỳ vừa qua . Anh An đã đóng góp không ít cho nền văn hoá tại Hải Ngoại nhất là tại Hoà Lan, anh là một hoạ sĩ , Tuyển Tập Mùa Đất Thấp gồm gần 20 thi văn sĩ đã góp mặt chung do Cái Đình xuất bản vào năm 1998 đã do anh vẽ bìa và giúp trong việc ấn loát .
Bỗng dưng câu chuyện tự nhiên quen biết nhau qua Thái Tăng An và một người bạn là anh Nguyễn Toàn bên Lê văn Duyệt , chúng tôi có cảm giác như cũng đã quen nhau đâu từ trước đó rồi . Tưởng cũng nên nhắc lại với anh TLT là tôi biết anh khi anh có mặt trên trang web của Cộng Đồng Hoà Lan ở nhiệm kỳ trước, tôi đã thấy hình ảnh của Thy Lan Thảo và trang thơ riêng mà Cộng đồng Hoà lan đã dành đặc biệt cho anh với giòng tiểu sử và một loạt bài thơ ở một vị trí trang trọng . Ngoài Thy lan Thảo và còn vài người khác như Lưu Thái Dzo , thơ Ý Nga v..v. Cho đến khi anh đóng góp mục thơ trên Trinh Nữ , tôi bỗng giật mình vì tôi không ngờ mình lại gặp nhau và cùng sinh hoạt dưới mái nhà Trinh Nữ.
Sau đó anh TLT có nhã ý tặng tôi tập thơ để đọc, thường thì thi văn sĩ chúng tôi là vậy , lắm lúc như cảnh trao đổi tù binh, người này có cái khác hơn thì mang ra trao đổi . Câu này tôi nghe trước đó anh NMC nói với tôi, lúc đó tôi chỉ cười thôi , nhưng bây giờ nghiệm lại thì thấy quả đúng không sai
Tôi nghĩ chắc anh TLT cũng như tôi thôi khi làm tập thơ hay làm một CD để gọi là để kỷ niệm lai cho mình sau này , thì phần lớn đều tự chúng tôi hoàn thành tất cả từ A đến Z , cho nên với tôi, tôi rất trân trọng những đứa con tinh thần vừa mới phôi thai , vì cả hai đều cân nặng và giá trị từ tinh thần lẫn vật chất như nhau.
Cầm quyển sách in từ hải ngoại nó vẫn khác với một vài quyển sách in từ trong nước nhất là về phẩm, không như có một lần tôi nhận đuợc một tác phẩm in từ trong nuớc, sách và tên tác giả thì hay nhưng sách chỉ lật chừng mươi trang nó lại bung keo dán, rớt từ tờ một ra ngoài , nên đừng ham rẻ mà về VN in sách thì chỉ có nước phí công . Tôi dở trong dở ngoài cuốn sách xem thử một loạt, chọn bài nào ưng ý nhất sau đó xem tiếp, tính tôi là vậy ít có xem từ đầu chí cuối ngoại trừ đó là truyện dài .
Bài đầu tiên tôi đọc là bài *Nỗi Đau Còn Mãi * , có lẽ cái tiêu đề nó giống hoàn cảnh của tôi nên tôi đọc trước , vì thật sự trong tôi cũng còn một nỗi đau mà cho mãi đến bây giờ vẫn chưa nguôi , bài thơ diễn tả cái đau xót của người con khi mất mẹ mà hoàn cảnh lại lạc lỏng trên xứ người . Chỉ thế đó thôi , nhưng mỗi câu thơ như có gì xoáy buốt trong trái tim tôi với hình ảnh Mẹ tôi tưởng như ngày nào chờ tôi về để vuốt mắt lần cuối cho bà trước khi lìa đời
------------
Hơm năm mươi tuổi ngồi khóc Mẹ
Đấng diệu hằng đã bỏ đời ta
Mẹ đi mắt Mẹ mi buồn khép
Hay vẫn hé chờ dáng con xa
-----------------------
Mẹ ơi có hiểu lòng con Mẹ
Vẫn nhớ luôn thưong ủ kín lòng
Sao Mẹ sớm lìa đời dương thế
Lòng con rét buốt gió mùa đông
--------------------------
Mai này quang phục quê hương lại
Con về vắng mẹ mất niềm vui
Đời con luôn gặp nhiều ngang trái
Dáng Mẹ bên con trọn bước đời
Tôi đã đọc nhiều những bài thơ viết về Mẹ, nhưng không phải thơ ai cũng cho mình được sự cảm nhận một cách chân thành , lời và ý tác giả chỉ ngần ấy thôi không diễn tả màu mè hơn nhưng trong mỗi cấu mỗi chữ là mỗi tiếng nấc nghẹn ngào của riêng tôi . Tôi yêu Mẹ tôi nhiều lắm, nhưng thơ viết về cho Mẹ có là bao đâu.
Ngoài việc thưong kính Mẹ , tác gỉả còn có một tấm lòng chung thủy đối với bạn bè, tôi đọc được sự chung thủy đó ở một bài thơ *Tin Bạn Tha Hương* , khi hay tin bạn mất ...như sau
Tin mày nằm xuống tao nghe lạnh
Buốt rét tận lòng nghẹn nhớ thương
Tháng mười hai suơng mờ mỏng mảnh
Tao khóc hay mưa giữa cõi thưòng
Mười năm, ừ nhỉ nhanh hay chậm
Mày tiễn đưa tao tận phi trường
Hăm mấy năm trời cờn in đậm
Kỷ niệm quân trường buổi gió sương
-------------------------------
Đất trời xa lạ tình ấm lạnh
Tao vẫn viết thư thăm bạn bè
Mầy kể cho tao nhiều tin tức
Thằng nghèo thằng khá giữa trời mê
--------------------------
Hôm nay nhận được tin mày mất
Tao tiếc cho đời lắm bể dâu
NHÃ ơi phút cuối yên say giấc
Mày hiểu làm người lắm khổ đau
_________________________
Nói về tình yêu thì không ai mà không có nhất là qua áng thơ, mỗi người có một tình yêu thầm kín và được suy tôn theo ngòi bút của riêng mình . Riêng TLT đã diễn tả tình yêu qua vẽ đẹp của cái thưở còn bụi phấn vướng sân trường, cái buổi còn chân sáo tung tăng và một Sài Gòn yêu dấu qua bài thơ Chiều Nam Hà, khi tác giả đang còn ngồi tù trong tại giam trên đất Bắc, ngồi đây nhưng lòng vẫn tưởng nhớ đến Sào gòn thất thủ, nghĩ đến tuổi thơ còn sót lại trên quê hương nhục nhằn, mái trường ngày xưa với bao kỷ niệm không chỉ là riêng cho chính tác giả đâu mà trong đó tôi như sống lại ngày nào còn mực tím và trang giấy học trò, ôi đẹp sao tà áo trắng bay bay trong gió mỗi khi chân sáo với đôi guốc mộc dịu dàng hàng ngày ném qua phố thị .
Bên chân đồi anh đứng
Sông Đáy im rất buồn
Núi Nam Hà hoang vắng
Mây chiều vương cô đơn
---------------------
Một chút tình than thở
Bởi tượng đá biết buồn
Sài Gòn em có nhớ
Chiều nhạt nắng vấn vương
(Buổi chiều anh trước cổng
Em chân sáo sân trường
Tuổi học trò hoa mộng
Em ươm đầy yêu thương )
--------------------------
Sài Gòn em có nhớ
Hay ý vẫn vô tình
Chiều Nam Hà im sợ
Giữa núi rừng lặng thinh
Câu hỏi còn lại là tại sao tôi lại viết về giòng thơ TLT và chịu khó đọc thơ TLT như thế, lý do đơn giản thôi là trong giòng thơ TLT đã nói lên những điều mà tôi nuốn nói, tôi muổn suy nghĩ... lời thơ chân thật viết từ trái tim thi nhân chỉ , mà sứ mệnh của thi nhân là làm sao mang đến cho người đọc một cảm thông khi nỗi niềm trong chúng ta cần được chia sẻ ...chỉ bao nhiêu đó thôi cũng đủ cho tôi yêu thích thơ người
Bài thơ cuối cùng của TLT đã cho tôi sự thẳng thắng để tôi chọn thơ TLT mà đọc và mong được phổ biến thơ anh cùng khắp trên mọi nẻo đường .
Như bài thơ *Có tháng Tư nào không xót đau * dài lắm, tôi xin trích một vài đoạn mà tôi đọc với cảm xúc còn rưng rưng như mỗi năm khi nhắc nhở đến *Tháng Tư Về *
Tháng tư đọc mấy gòng tin tức
Nhắc nhở kinh thành phút tử vong
Hăm mấy năm trời luôn ray rức
Đau buồn hận tủi xót trong lòng
---------------------------
---------------------------
Tháng tư đâu dễ cờ thay hướng
Dưới trướng quân binh lắm tướng hùng
Chỉ tiếc quân vương đem tình nước
Dễ dàng dâng giặc chẳng nao lòng
Tháng tư Vẫn cứ xoay vần đển
Vẫn nóng trời xanh của nắng hè
Ta vẫn âm thầm mong muốn lắm
Cờ xưa bay lại , gió xuân về
Cuối cùng tôi cảm ơn đến Thy Lan Thảo đã cho tôi tìm lại những hình ảnh Mẹ tôi và nỗi nhớ muôn đời, khi biết tin Mẹ nằm xuống mà tôi chưa về được , cảm ơn đến người tình thơ áo trắng một đời làm tôi vấn vương và cảm ơn Mẹ Việt Nam còn những người con mang dòng máu Mẹ và trái tim tự hào trước sau chung thủy
Mẹ của con (trang 179)
------------------------------
Ngày con đi Mẹ buồn nhưng không khóc
Lòng Mẹ vui - mừng con thoát gông cùm
Tuổi chất chồng nắng xế bóng hoàng hôn
Vẫn thương nhớ vẫn nặng lòng lo lắng
Mẹ nhắm mắt có được yên tròn giấc
Hay vẫn còn trăn trở nghĩ về con
Đất tha hương vẫn thương nhớ mỏi mòn
Ngày phục quốc con về thăm mộ Mẹ
Miên Thụy
07/15/2007