Thơ Thy Lan Thảo đã được đăng trên các tạp chí tại thành phố Houston và nhiều nơi khác.Trong thơ anh bàng bạc những tình cảm của Gò Công, quê hương của anh.Tôi biết và quen nhà thơ Thy Lan Thảo trong một dịp tình cờ.Một hôm anh Khôi, người bạn rất chân tình, từ Cali qua Houston , rủ tôi đến thăm một người bạn của anh .Khi chúng tôi đến nhà, một người đàn ông trung niên, dáng cao gầy bước ra chào hỏi.Giọng nói của anh rất nhỏ nhẹ và chậm rải.Qua đôi câu giới thiệu, tôi được biết đó là nhà thơ Thy Lan Thảo.Tôi có thiện cảm với anh từ buổi đầu sơ ngộ.Cách đây vài tuần, anh gửi tặng tôi tập thơ mới nhất của anh:”Vết Khắc Nửa Đời”.
Ngoài những hình ảnh của Gò Công, thơ của Thy Lan Thảo còn chan chứa tình yêu gia đình và bằng hữu.Anh thường nhắc đến người mẹ già và những người chị thương quý của anh.Thú thật, tôi chỉ biết Gò Công bằng những ngọn sóng chập chùng khi tàu cặp cầu Vàm Láng để mua thêm thức ăn cho chuyến công tác hải hành.Đơn vị của tôi lúc đó là Hải Đội 3 Duyên Phòng, căn cứ tại Cát Lỡ Vũng Tàu.Tôi còn biết thêm một chút về quê hương của nhà thơ Thy Lan Thảo qua những trái cherry thơm ngọt, do người bạn cùng đơn vị, quê Gò Công, trở về sau những ngày phép.Nhưng qua thơ anh, đã cho tôi biết những mặn mà mà tình cảm cùa Gò Công và anh đã nói giùm tôi điều chưa nói:
‘ Chiều hai mươi chín ra đường gặp
Một lão tóc râu đứng chặn đường
Nhìn ta ông bỗng cười vui lắm
Rồi lắc đầu mắt đẫm lệ vương
…..
Ông chửi lũ hèn gan đất sét
Cố quyền tham vọng tướng nhà tuồng
Ta thấy chú mầy mang áo trận
Bên hông súng đạn thấy mà thương
…..
Ta lấy đường đi vô doanh trại
Hai mươi năm nghĩ thấy mình điên
Ông lão cụt giò ta nhớ mãi
Tỉnh hơn mấy lão tướng ươn hèn!!
( Nhớ chuyện người điên trang 20-21)
Có lẽ những người làm thơ thường mang tâm trạng, không thể quên những chuyện cũ, chuyện xưa.Kỷ niệm lúc nào cũng nặng trĩu trong tâm hồn.và nhà thơ đem tâm tư đó trải trên trang giấy trắng.Thy Lan Thảo đã viết:
“Chiều nay mưa gió giăng cùng khắp
Chầm chậm mình ta lái xe về
Thứ sáu cuối tuần buồn muốn khóc
Mưa tuôn ướt nhớ thắm tình quê !
…..
Chị ơi! Đất lạ trời xa xứ
Tuần lễ năm ngày nợ áo cơm
Cuối tuần ngồi viết thư cho mẹ
Còn lại cho con- trắng ý buồn
…..
Ta vẫn trong dòng xe tiến bước
Gió mưa vẫn ngập trắng freeway
Đất nước quê mình ai biết được
Người xa vạn dậm vẫn thương về !
( Nỗi Nhớ Khôn Nguôi trang 34-35)
Và thơ Thy Lan Thảo không thể tách rời Gò Công với con người đa cảm của anh:
“Em sẽ về thăm lại Gò Công
Hai mươi năm lẻ, Ý như lòng
Mắt vương nhớ khói lam chiều nhẹ
Sáng lạnh, sương mờ phủ trắng sông!!
…..
“Em về thăm lại quê hương cũ
Ta ở đây vẫn giữ trong lòng
Đất khách quê người thân lữ thứ
Tình quê khắc đậm chữ Gò Công
( Tình Quê vẫn Nhớ trang 46-47)
Thơ Thy Lan Thảo đáng yêu ở sự chân tình, phát xuất từ tâm hồn đa cảm của anh.Người ta thường nói”văn là người”.Và ta có thể nói’Thơ là trái tim của con người”.Nhà thơ Thy Lan Thảo đã viết những lời thơ bằng trái tim của mình.Lời thơ không bóng nhoáng, không màu sắc giả tạo.Anh viết thực, nói thực bằng con tim rung động qua ngôn ngữ thi ca.
“Trời vẫn quen và đất vẫn quen
Chỉ buồn thân phận sống ươn hèn
Mấy năm sương gió đường chinh chiến
Một tháng tư về nhục tủi đen…!
…..
Houston tháng tám trời rực lửa
Bỗng nhớ Nam Hà núi đá vôi
Chiều về vai vát oằn thân, củi
Nắng đổ hào quang bước xuống đồi
…..
Trời Houston đất người xa lạ
Ta bước trên đường nắng tự do
Bạn xưa có kẻ quên đau nhục
Vững bến cần chi nhớ tới đò…
( Vẫn Nhớ Nam hà trang 118-119)
Quả thực nhà thơ Thy Lan Thảo đã đóng góp vào vườn thi ca hải ngọai những đứa con tình thần bằng tim óc của anh.và chúc anh tiến dài và vững chắc trên con đường sáng tác
NGUYỄN VĨNH CHÂU
Houston, tháng một năm 2005
|