Xuân về gợi nhớ những cành mai
Vắng lặng đìu hiu chẳng dấu hài
Đất khách cô đơn thân lữ thứ
Quê người gió lạnh buốt đôi vai
Giao thừa chuông điểm sầu ai oán
Khắc khoải tàn canh tiếng thở dài
Mỏi mắt trông về quê đất Mẹ
Nỗi buồn“non nước” sẻ cùng ai ?!
MẶC KHÁCH