tặng Yên Ly
Ta theo Người về sông Buông một bận
Người thăm lại nụ cười….
Ta thăm lại bạn bè xưa…
Nụ cười Người, quanh vườn thương nứt nẻ
Bạn bè ta trơ trụi giữa nắng mưa
Người gặp lại mình soi sông gở tóc
Ta gặp ta lùng địch giữa rừng sâu
Người bình yên, ta chong đêm thức trắng
Nhỏ quá mà, Người biết được gì đâu…
Mỗi đêm về , người cười quanh cỗ tích
Mỗi đêm về ta mất vài thằng em
Xỏ chân vào hài Người mơ thành con Tấm
Xỏ chân vào giày ta đạp vỡ sương đêm
Con Tấm ngày xưa được Hoàng Tử đón
Anh em ta được đón bằng đạn thù
Ta mơ thanh bình gối đầu trên súng
… Sao bổn mệnh mình lúc sáng lúc lu
Người nhớ sông Buông được bao nhiêu nhớ
Thò tay xuống dòng vớt ánh hỏa châu
Ta nhớ sông Buông được bao nhiêu nhớ
Từng ấy truông mòn từng ấy thương đau
Người về sông Buông thăm căn nhà cũ
Ta về sông Buông thăm … ký ức buồn
Trạch Gầm