Anh lính Cọng Hoà ơi !
Ba mươi mấy năm rồi kẻ còn người mất
Ván cờ Việt Nam người ta định đặt
Bán đứt nửa quê hương
Bạn bè anh không chết ở chiến trường
Buông súng đầu hàng
Oái ăm,nghiệt ngã
Anh bỏ cuộc ,xuôi tay đi đành đoạn
Máu trong tim rưng rức giọt đau buồn
Em là gái hậu phương
Phơi nổi sầu lên mắt biếc
Ơi những con lái buôn làm trò xiệc
Phường chính khách xa lông
Phía trong giặc ngoài bờ cỏi
Nuôi Tự Do rồi buộc trói Tự Do
Ngày Ba mươi tháng Tư
Triệu người như chết trong mơ
Triệu người bơ vơ ôm vết thương nhức nhối
Cọng sản tới
Cả nước thêm một lần khói lửa
Cây núi Trường Sơn trụi lá
Máu căm hờn sùng sục cửa Nam Quan
Chúng về đây cướp đất đuổi dân
Cười sặc sụa tấm thân tàn mẹ Việt
Chết !Chết ! Chết ! Chúng quen tay bắn giết
Sáu mươi năm mang chủ thuyết nghịch đời
Độc quyền đảng trị
Anh lính Cọng Hoà ơi !
Cho em xin nhận diện cuộc đời
Anh đã đổ máu Hoàng Sa
Mang nghĩa khí hào hoa người lính biển
Giữ giọt nước sơn hà
Quê hương chan hoà tình ái quốc
Năm bốn -Bảy lăm là mấy chốc
Anh đã tung hoành ngang dọc
Diệt bạo trừ gian
Đánh vào đầu thằng Cọng sản
Anh bỏ cuộc chơi –Anh vẫn là “chân lý”
Huế-Sài Gòn-Hà Nội vẫn ba miền ruột cắt
Đảng chơi trò trấn lột
Ăn cướp giữa ban ngày
Nhân dân làm bình phong cho bầy quỷ đỏ
Ba triệu cái vòi con bạch tuộc
Vơ vét tài nguyên Tổ Quốc
Bán đứng giang sơn cho tay giặc.
Anh lính Cộng Hoà ơi !
Anh bỏ súng, quê hương mình tan tác
Dân chủ Tự Do họ cướp mất đi rồi
Anh Lính Cọng Hoà ơi !
Ba mươi mấy năm đau thương quằn quại
Đảng chất chồng oán thù tội lổi
Mãi đến hôm nay
Chính nghĩa miền Nam vẫn rạng ngời
Dưới lá cờ vàng ba sọc đỏ
Khắp nơi nơi trong lòng người :
“Tự Do hay là Cọng sản ? ”
Ta tới dung thân miền đất lạ
Lửa trong hồn sôi sục nhớ quê hương
Thương bến nước giòng sông
Những người dân oan sắp hàng đòi Công lý
Những vị thầy tu mặc áo nâu sùng
Những cụ già tóc bạc chờ mong
Những chị em gánh lúa trên đồng
Những thanh niên đứng đường kêu gào lẻ phái
Những chiến sĩ Tự do vô tù không trở lại
Những bàn tay tìm về nhau nối kết
Đòi cho bằng được Dân Chủ , Áo cơm
Dưới bạo lực lưỡi gươm
Chính nghĩa muôn đời thắng thế !
Lê Hải Lăng
***
Rồi Như
Rồi như nước chảy qua cầu
Rồi như mây trắng bay vào chân không
Rồi như bóng luạ đêm trùng
Rồi như tiếng hạc trong sương ngậm ngùi
Rổi như kiếp bạn đời tôi
Nghìn mai căn phận lưu đày muôn niên
Rổi như âm hưởng dấu buồn
Buồn qua khói thuốc buồn len rượu nồng
Rồi như lạnh rót vô lòng
Uống cà phê đắng nghe thương gõ hồn
Rồi như nước biếc xa nguồn
Lao xao sông núi nặng cồn lách lau
Rồi như vũ trụ muôn màu
Vạn hình vạn thể ra vào không không
Rồi như đơn độc một lòng
Em về ngõ nớ có vương nợ sầu ?
Lê Hải Lăng