|
Cổ thi Việt Nam1 . Loạn thời (Đặng Trần Côn - 鄧陳琨, Việt Nam) Thể thơ: Cổ phong (cổ thể) (thời kỳ: Cổ đại) Trong đó: 2 bản dịch 1. Bản dịch của Đoàn Thị Điểm 2. Bản dịch của Cù An Hưng 亂時 天地風塵 紅顏多屯 悠悠彼蒼兮誰造因 鼓鼙聲動長城月 烽火影照甘泉雲 九重按劍起當席 半夜飛檄傳將軍 清平三百年天下 從此戎衣屬武臣 使星天門催曉發 行人重法輕離別 弓箭兮在腰 妻孥兮別袂 獵獵旌旗兮出塞愁 喧喧簫鼓兮辭家怨 有怨兮分攜 有愁兮契闊 良人二十吳門豪 投筆硯兮事弓刀 直把連城獻明聖 願將尺劍斬天驕 丈夫千里志馬革 泰山一擲輕鴻毛 便辭閨閫從征戰 西風鳴鞭出渭橋
Loạn thời
1. Thiên địa phong trần Hồng nhan đa truân Du du bỉ thương hề thuỳ tạo nhân Cổ bề thanh động Trường Thành nguyệt 5. Phong hỏa ảnh chiếu Cam Tuyền vân Cửu trùng án kiếm khởi đương tịch Bán dạ phi hịch truyền tướng quân Thanh bình tam bách niên thiên hạ Tùng thử nhung y thuộc vũ thần 10. Sứ tinh thiên môn thôi hiểu phát Hành nhân trọng pháp khinh ly biệt Cung tiễn hề tại yêu Thê noa hề biệt khuyết Liệp liệp tinh kỳ hề xuất tái sầu 15. Huyên huyên tiêu cổ hề từ gia oán Hữu oán hề phân huề Hữu sầu hề khế khoát Lương nhân nhị thập Ngô môn hào Đầu bút nghiên hề sự cung đao 20. Trực bả liên thành hiến minh thánh Nguyện tương xích kiếm trảm thiên kiêu Trượng phu thiên lý chí mã cách Thái Sơn nhất trịch khinh hồng mao Tiện từ khuê khổn tùng chinh chiến 25. Tây phong minh tiên xuất Vị kiều | Thời loạn (Người dịch: Đoàn Thị Điểm)
1. Thuở trời đất nổi cơn gió bụi, Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên Xanh kia thăm thẳm từng trên Vì ai gây dựng cho nên nỗi này? 5. Trống Tràng Thành lung lay bóng nguyệt, Khói Cam Tuyền mờ mịt thức mây. Chín lần gươm báu trao tay, Nửa đêm truyền hịch định ngày xuất chinh. Nước thanh bình ba trăm năm cũ, 10. Áo nhung trao quan vũ từ đây. Sứ trời sớm giục đường mây, Phép công là trọng niềm tây sá nào. Đường rong ruổi lưng đeo cung tiễn, Buổi tiễn đưa lòng bận thê noa 15. Bóng cờ tiếng trống xa xa, Sầu lên ngọn ải oán ra cửa phòng. Chàng tuổi trẻ vốn dòng hào kiệt, Xếp bút nghiên theo việc đao cung. Thành liền mong tiến bệ rồng, 20. Thước gươm đã quyết chẳng dong giặc trời Chí làm trai dặm nghìn da ngựa Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao. Giã nhà đeo bức chiến bào, Thét roi cầu Vị ào ào gió thu.
2. bản dic của Cù An Hưng
1. Nổi cơn gió bụi một thời Khiến hồng nhan nếm vị đời gian truân Trời cao xanh biết hay chăng Bỗng dưng thế sự xoay vần, vì đâu 5. Trống Tràng thành, bóng Nguyệt chao Lửa đài bừng chiếu mây cao Cam Tuyền Quân vương án kiếm ngay đêm Canh khuya vời tướng, hịch truyền điểm binh Ba trăm năm hưởng thái bình 10. Võ quan nay khoác lên mình chiến y Sứ trời sớm giục ra đi Non sông đã gọi, sá gì tình riêng Ngang lưng đầy đủ cung tên Vợ con bịn rịn tiễn bên cạnh đường 15. Cờ bay, sầu phủ ải quan Lìa nhà trống thúc, oán lan khuê phòng Chia nhau nỗi oán hờn chung Mối sầu ngậm nghẹn trong lòng mà thôi Dòng danh tướng tuổi đôi mươi 20. Chàng quăng nghiên bút trọng đời kiếm cung Hạ liên thành hiến bệ rồng Tuốt gươm đuổi giặc khỏi vùng biên cương Chí trai: da ngựa sa trường Thái sơn thân nặng coi thường như không 25. Chàng đi, vắng lạnh khuê phòng Thét roi cầu Vị mịt mùng gió thu
|
Ý kiến bạn đọcVui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.
|
|