Trên Những Chuyến Tàu
Một tiếng gọi cất lên
Kìa những bánh răng bám vào đường ray rin rít
Xộc xệch bóng đêm nghiêng ngả
Hối hả
Xô đẩy nhau kêu la gào thét
Gã lái tàu bịp bợm một mắt
Nhấn ga chân lý ngông cuồng
Lao về phía trước
hàng dài những kẻ phía sau ngơ ngác bị lột truồng
Phải ở lại để chịu sự phán xét của số phận
Một chuyến đi tìm đời mình
Đổi và trả bằng tất cả mọi giá để cứu tiếng khóc con thơ
Kẻ hung hãn hiếp rồi thọc tay vào lôi ra tất cả,
Hú lên tiếng man rợ của loài hữu sản đã đoạt được.
Hải trình trên biển máu
Con tàu ngược xuôi chìm dần
trong tiếng thét
Đi vào tận bên trong làm thốn hết cõi âm u.
Thế kỷ hai mươi mốt
Tôi đang đợi tàu,
Ghét sân ga không có thùng rác
Để vứt những lời này
Vào từng ngày tháng Tư
Tịnh Thủy
Trên đường đi, tháng 4