Vui lòng
login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin
ghi danh.
Trích từ FB Huệ Thu
Từ Thức
Sàigòn Ơi Cõi Người Ta
Sài Gòn – hai tiếng ấy cất lên như một nốt nhạc quen thuộc trong lòng những người xa quê, như một lời gọi yêu thương từ quá khứ vọng về. Huệ Thu đã dệt nên những dòng thơ đầy nhớ nhung và khắc khoải, như một bức thư gửi đến thành phố đã từng là chốn dừng chân của tuổi trẻ, nơi từng thở ra hít vào những giấc mơ và khao khát một thời.
"Sài Gòn ôi nhớ ôi thương!" – tiếng gọi ấy đầy cảm xúc, vang vọng khắp không gian của ký ức. Sài Gòn với những con đường rợp bóng lá me, những quán sách xôn xao trên phố Lê Lợi, những góc phố Công Lý băng ngang. Bao nhiêu hình ảnh ấy hiện lên sống động, thân thuộc, như thể ta chỉ cần bước chân thêm một bước nữa là sẽ chạm vào, mà sao giờ đây lại xa xôi, lạc lõng.
Mười năm, một thập kỷ trôi qua, chưa một lần quay lại, chỉ có thể gửi gắm nỗi nhớ qua từng dòng thơ, qua từng ký ức mờ ảo. "Ở đây nước Mỹ, chỗ nào Quê Hương?" – câu hỏi ấy chất chứa nỗi lòng của người xa xứ, giữa cái ồn ào của đèn xanh đèn đỏ nơi đất khách, mà lòng vẫn hoài thương một quê hương đã xa, một Sài Gòn đã thành cõi nhớ, cõi mơ.
Nỗi nhớ ấy không chỉ là nhớ một thành phố, mà còn là nhớ cả một thời đã qua. Nhớ những ngày ngồi bên đống sách, kiếm cơm mưu sinh, nhớ bóng dáng ai đó áo lính vờn qua, nhớ cả những đêm chiêm bao thấy đèn dầu hắt hiu trong lòng. Làm sao có thể quên được Sài Gòn – nơi đã từng là tất cả, từng là giấc mộng, từng là chốn quay về trong lòng người lữ khách xa quê.
"Sài Gòn ơi, cõi người ta" – phải chăng nơi đây là cõi tạm, là chốn dừng chân tạm bợ của kiếp người, còn quê hương vẫn là Sài Gòn, vẫn là nơi trái tim mãi hướng về. Bao nhiêu năm xa nước, em già chưa anh? Một câu hỏi mà không cần đáp lại, vì cả em và anh đều biết, năm tháng có trôi qua, thời gian có làm phai nhạt đi những gì từng thân thuộc, nhưng lòng yêu thương quê hương sẽ mãi mãi đong đầy, mãi mãi trẻ trung, dù có trải qua bao năm tháng, bao cách trở đường đời.
Sài Gòn của Huệ Thu, Sài Gòn trong lòng của mỗi người xa xứ, vẫn luôn là một Sài Gòn rất đỗi yêu thương, một Sài Gòn của cõi người ta, mà lòng mãi không quên.
Trích từ FB Huệ Thu