Khi Làm Xong Một Bài Thơ
Làm xong một bài thơ,
tôi, thường, không-đọc-lại,
gửi đi thôi,
hồi âm ngồi đợi mãi,
người nhận...không hồi âm!
Coi như tôi "mến thăm"
bạn tôi xa thẳm thẳm!
Hồi âm đường vạn dặm
vẫn nghĩ... thơ mình vui!
Sự thật: thơ ngậm ngùi,
ai cấm mình yêu nước?
Thơ tôi hay chảy ngược,
về quá vãng mù khơi...
Thơ tôi là mây trôi.
Thơ tôi là nước chảy.
Chiếc lá vàng rơi, đấy:
mùa Thu ôi mùa Thu!
Tôi mong tôi hiền từ
giống như con chó cảnh.
Tôi mong thơ tôi lạnh
như cái cây cà rem!
Em à, anh nhớ em,
câu nào thêm cũng thế!
Biệt ly, buồn vô kể,
Ly Hương...buồn mênh mông!
Thơ tôi là Tiếng Lòng,
của tôi...nhiều đêm. vắng.
Em...hiện ra là nắng
Buổi Sáng Ngày Bình Minh!
Cảm ơn nhé chữ Tình
không có ai vác nổi...
Chỉ khi qua vũng lội,
anh-dìu-em-mình-đi...(*)
Trần Vấn Lệ
(*) Chữ gì chôn dưới đất? Chữ gì cất trên trang? Chữ gì mang không nổi? Chữ gì gió thổi không bay?
Chữ Thọ Đường chôn dưới đất! Chữ Hiếu cất trên trang! Chữ Tình mang không nổi! Chữ Đá Vàng gió thổi không bay!
*******
Bài Thơ Không Nước Mắt
Ai cũng mừng lắm lắm, hôm nay nắng lên rồi! Mà chỉ hôm nay thôi, mai thì trời tiếp bão! (*)
Người ta phơi quần áo...ôi màu đỏ, màu xanh, màu hồng, màu tím...đẹp!
Hai tháng dài cửa khép, tha hồ chim hót ca. Bây giờ là tháng Ba, sắp tháng Bốn, Dải Phóng!
Bốn tám năm hy vọng ngày Việt Nam thật vui! Đẹp quá đi nụ cười, người Việt Nam hòa hiếu...
Dẫu nhiều nhà còn thiếu bóng dáng người thân về! Nhưng được cái im khe: "Việt Nam Mình Thế Đó!".
Chuyện buồn để ngoài ngõ, có được không bà con? Tôi làm thơ thả hồn theo hoa theo cỏ, đủ!
Xuân Diệu từng nói rõ: "Là Thi Sĩ nghĩa là ru với gió, mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây!". Ta: Nam, Bắc, Đông, Tây, ước chi đều thi sĩ!
Chúng ta nhé: Đồng Chí! Chúng ta nhé: Đồng Tâm! Chúng ta, dù xa xăm! Chúng ta đều gần gũi...
Hỡi ai đang Hà Nội, hỡi ai Hồ Chí Minh, chúng ta giữ cái tình Hòa Hợp và Hòa Giải!
Chúng ta thôi tranh cãi, xấu cái miệng lắm nha! Chúng ta hãy nhìn xa: sắp đến ngày tận thế!
Thương Bác Hồ khôn kể! Bác đang ở Ba Đình, có thể Bác giật mình: Tiến Quân Ca giòn giã!
Đánh cho địch tan rã! Thề uống máu quân thù! Bước ta đi tới đâu...sông cũng liền với núi!
Tôi đang nhìn cọng khói, khói ấm ngày không mưa! Tôi đang viết bài thơ, bài thơ không nước mắt!
Tôi nhớ cái nón sắt...và sẽ quên nó thôi!
Trần Vấn Lệ
(*) Tin thời tiết: Cơn bão "Sông Khí Quyển" ngưng cuối ngày Thứ Năm 16 tháng 3, 2023. Thứ Sáu nắng. Thứ Bảy bão lại tiếp tục trải rộng từ California tới Nevada!
Một Bản Tin Thời Tiết (*)
Cơn gió lạnh ngoài biển bỗng ập vào Cali...một Tiểu Bang Hoa Kỳ giá, băng, mưa tầm tã...
Mười lăm ngày hoa lá đều tơi tả vì mưa...Tuyết trên núi thay hoa, băng dưới lũng thay cỏ...
Không một người đi bộ. Thành phố nào cũng buồn! Xe...thành đứa đứng đường. Cảnh binh núp hiên chợ!
Hiểu cuộc đời tạm bợ. Ai ai cũng làm thinh! Tin tức xem truyền hình chỗ nào không cúp điện!
Mười lăm ngày tê điếng, chao ôi phận-con-người. Đau đớn thốt một lời: Cõi Đời Là Quán Trọ...
Bạn bè, nghe đây, đó...có người vào Nhà Thương, có người lên Thiên Đường, có người im lặng suốt...
Bầy nai từng quen thuộc hết đi vào vườn chơi...Chim không thấy trên trời. Trời bây giờ đầy tuyết...
Những hồi chuông tiễn biệt nghe vang vang mà buồn...Lòng tôi như tiếng chuông của Giáo Đường đứt đoạn...
Ai cũng thèm thấy nắng...để thấy thềm bóng mây...hứng giọt mưa trên tay...rơi ra từ con mắt!
Trần Vấn Lệ