Bốn Mùa Muôn Thuở Vẫn Là Em
I
Xuân Về
Ví em là mùa Xuân trong sáng,
Tuổi đôi mươi môi thắm ,má hồng,
Mắt bồ câu,tóc huyền trải nắng
Hồn nhiên,trinh nữ bước vào xuân !
II
Hạ Đến
Nay em là mùa hè đầy nắng,
Đang oi nồng,chợt xối xả mưa dông !
Buôn bán nuôi con đời vất vả!
Đâu hồn nhiên ? mà nức nở cõi lòng!
III
Thu Sang
Rồi thu đến ,lòng sao buồn bã!
Hắt hiu chiều về,lá vàng rơi!
Các con khôn lớn,người mỗi ngả,
Lặng lẽ cô đơn,bóng xế rồi !
IV
Đông Về
Đông lạnh lẽo ,đang về gõ cửa
Giá buốt quạnh hiu,cám cảnh buồn,
Khớp xương đau mỏi,người đầy bệnh,
Leo lét đèn khuya trước gió đông!
V
Bốn Mùa Muôn Thuở Là Em
Xuân,hạ,thu,đông chính là em,
Thất thường thời tiết cũng là em,
Vợ thảo,mẹ hiền là em đó,
Bốn mùa muôn thuở lại là em !
Haiphong,17/5/2021
Kim Bàng Sanh