Thơ mới hiện đại VN
Dòng Xưa Bến Cũ/Hạt Bụi/Khi Bắt Đầu Chìm Lắng Trong Tịch Lặng
Lê Văn Trung *
đăng lúc 12:15:58 PM, May 01, 2021 *
Số lần xem: 951
#1 |
Dòng Xưa Bến Cũ
Quê cũ lâu rồi không trở lại
Sông Thu ngày ấy nước còn xanh?
Sóng còn vỗ nhịp sầu thiên cổ
Vào nỗi lòng mơ chuyện thái bình
Ai có ngang qua cầu Vĩnh Điện
Dong thuyền ngược nước về Phú Đa
Bến đò xưa có còn neo đậu
Hỏi kẻ tha hương có nhớ nhà?
Ai gửi cơn mơ về phố Hội
Mà xao xác sóng nước sông Hoài
Rặng liễu vi vu hồn Cửa Đại
Nghe buồn hun hút gió thiên tai
Lâu quá không về chừng lãng quên
Dòng xưa bến cũ nhớ ta chăng
Theo sóng sông Hàn xuôi ra biển
Có bóng ta như nhánh lục bình.
Lê Văn Trung - Tháng Tư. 2021
Hạt Bụi
Ta về tàn mạt cuộc rong chơi
Dòng máu trong tim chảy ngậm ngùi
Trả nhau chưa hết mùa dâu biển
Nợ cả cơn mơ, giấc mộng người
Chữ nghĩa văn chương ôi phù phiếm
Trăm năm ta khắc đá đề thơ
Có người về lại khu rừng cũ
Nhìn thấy thơ xưa bụi phủ mờ
Đưa tay gạt từng chùm rêu mỏng
Lệ chảy trên từng câu cổ thi
Mới hay thơ chỉ là cơn mộng
Thơ chỉ là sương là khói bay
Ta về gửi áo phong trần lại
Gửi hết trăm năm trả nợ người
Hạt bụi đời ta là hạt lệ
Lăn rã rời theo cuộc nổi trôi.
Lê Văn Trung
Khi Bắt Đầu Chìm Lắng Trong Tịch Lặng
Khi bắt đầu chìm lắng trong tịch lặng
Tôi nghe niềm biến dịch của hư vô
Qua hơi thở của từng giọt sương
Trong trái tim nụ hồng đang nở
Có bước chân thời gian lướt mềm trên cỏ
Và dòng sông lụa vàng trôi qua hồn tôi
Khi bắt đầu lắng chìm trong tịch lặng
Tôi nghe trời và đất quyện vào nhau
Tan vào nhau chìm vào nhau
Vô tận
Hoài thai mầm sống hằng cửu
Khi bắt đầu chìm lắng trong tịch lặng
Tôi nghe hơi thở của triệu vì sao
Tiếng thì thầm của từng chiếc lá
Tiếng vỗ cánh của những thiên thần
Nhịp nhàng trong bầu trời linh hồn tôi
Hỡi người yêu dấu ơi
Khi bắt đầu chìm lắng trong tịch lặng
Hãy phả vào hồn tôi mùi hương sự sống hằng cửu
Trong tình yêu hằng cửu
Của trái tim nguyên thủy đất trời.
Lê Văn Trung
|
|
Ý kiến bạn đọc
Vui lòng
login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin
ghi danh.