Thơ mới hiện đại VN
Buổi Mặt Đất Hoang Liêu/ Buồn Thiu/ Khi Lòng Ai Cũng Cửa Đóng Then Cài
#1 |
|
Buổi Mặt Đất Hoang Liêu
Như chiếc lá
mốt mai rơi về cội
Phất phơ buồn -
buổi mặt đất hoang liêu
Thôi thây kệ -
lòng ta thanh thản nhớ
Môi má hồng -
Em thuở đó
tinh khôi...
☆☆☆
Buồn Thiu
Phố không
vàng lạnh rêu xanh
Phù hoa một sớm
đã thành ngày xưa
Những đôi mắt cửa -
buồn chưa
Không ai để ngó, xin thưa -
ngó trời
Làm sao tin được
người ơi
Phố xưa
không một bóng người,
buồn thiu...
☆☆☆
Khi Lòng Ai Cũng Cửa Đóng Then Cài
Những ngày vui
bỗng dưng đành khép lại
Những dòng sông
hờ hững chảy bên trời
Đời quạnh hiu
như rừng cây đã chết
Tha thiết gọi người -
chẳng thấy người đâu
Lũ quạ đen
bay rợp trời nắng đẹp
Bầy hạc vàng thương nhớ
bỏ đi đâu
Vắng bóng người -
phố hoang vu - cửa khép
Những cột đèn đêm
buồn bã gục đầu
Mặt nhìn mặt
mà vô cùng e ngại
Và lòng ai
cũng cửa đóng then cài
Trái đất hỡi -
sao mong manh đến vậy
Cầu xin ơn trên
thần thánh hai vai
Trên đầu ta
vẫn trời cao xanh biếc
Dưới chân ta
vẫn mặt đất thân quen
Còn ở đó
gian hùng, du côn, nhà thơ và nhan sắc...
Sao bước đi
nghe lành lạnh dưới chân
Mong chỉ là mơ thôi...
Ôi sợ quá một trần gian
lạnh lẽo giá băng!
Nguyễn Văn Gia
|
|
Ý kiến bạn đọc
Vui lòng
login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin
ghi danh.