Hạ Xanh
.
Mới vừa Hạ lại thượng phiên
Đã nghe chim hót ngoài hiên nắng đầy
Rợp xanh: Cây, kiểng và mây
Ngày dài, trà sớm, lên Face tàng tàng
Phượng hồng phượng tím ... ve vang
Còn trong trí tưởng ngày càng hụt hao
Hồi xưa rất đỗi tự hào
" Ma Nhà Họ Nhớ" thuở nào bạn phong
Mà thôi ... còn được nhánh sông
Sóng xô từng gợn ... theo dòng rong chơi
Bên kia lở ... bờ nây bồi
Lấy trong hiện thực vui đời an cư
Thế nhân nay thảy nhơn từ
Hay là thẩm thấu kinh thư thánh hiền
Hay là qua những đảo điên
Gạn trong lắng đục ... chức quyền rồi ra ...
Còn gì hơn ... sáng chén trà
Hương thơm gợi ý đôi ba điệu vần
Chọc châm .. xướng họa bạn thân ...
Hề chi leo dốc mấy tầng HẠ XANH
.
NhàQuê
☆
Nói Với Dòng Sông Thương Tích
Một ngày sông hết phiêu sinh
Hết hoa tim tím lục bình trôi trôi
Ngồi chờ tăm cá quẩy đuôi
Hàng bần phe phẩy không lời dạ thưa
*
(BN)Mồ hôi lã chã trời trưa
Khát như biển mặn thèm mưa giữa hè
Xa hàng dừa... khuất bờ tre
Ngồi mơ gió rũ mây che ngang đầu
Một ngày... bãi biển nương dâu
Dòng sông oằn oại niềm đau không lành
Muôn trùng hơi thở mong manh
Đêm non nỉ khóc ngày đành lặng căm (BN)
*
Tay dang độ lượng ngàn năm
Vàng hoa xanh lá từ mầm yêu thương
Và như mỗi một đời thường
Tiềm trong từng áng văn chương tuyệt vời
Theo dòng thinh lặng vẫn trôi
Làm sao vớt được mây trời dưới sâu
Gió về đâu … nước về đâu
Chờ khi tới lượt qua cầu thời gian
*
Phù sa lắng xuống nguy nàn
Đất gồng mình gánh khô khan thiệt thòi
Hạt mưa rơi xuống từ trời
Đỏ hoe kim loại ngậm ngùi đời sau
Thòng chân xuống rạch nghe đau
Nước ơi thương tích biết sao vỗ về
Ngoái nhìn lần nữa sông quê
Lở bồi trang sử mà tê điếng lòng
*
Ra tay bức tử dòng sông
Lúa co chân nóng ... ruộng đồng nẻ khô
Ngữ ngôn trở giấc mơ hồ
Từ nguyên vĩnh thọ … mưu đồ hưởng dương
Đầu môi vô hạn tiếc thương
Gác tay lên trán: Như dường chiêm bao !
May ra kỳ tích ngọt ngào
Sông khô trở giấc rì rào như xưa
*
Không nhờ lũ chẳng vì mưa
Từ trong huyền thoại mới vừa tinh khôi
Một nơi đâu có lở bồi
Giữ nguyên thinh lặng nứt chồi như như
*
NhàQuê
☆
Nói Với Mùa Môi Sinh Ngộ Độc
Ơ kìa ... vẫn trổ hoa Xuân
Thản nhiên như thể chưa từng rủi may
Hai màu sắp ngửa bàn tay
Hiệp thông mắt thịt nối dài nhìn quanh
Chào Em ... điểm trắng cây cành
Làm sao dành dụm hương dành chờ khi
Tiếc thay những cánh nhu mì
Phải từ xa ngắm thôi thì ...nhé Em !
Xin đừng mưa ... Gió hãy êm !
Xuân nghêu ngao hát bình yên như thời
Rủ nhau đua vẽ tranh vui
Hồ như trong vắt tiếng cười rất riêng
Không chừng ngộ độc bỗng nhiên
Thở cùng nhân loại nơi miền phù sinh
Triệu năm nhân ái chí tình
Từ nay có lẽ mắt nhìn rưng rưng
☆
Trong Tâm Bão
.
May còn chút ít ý thơ
Tiêu pha dè xẻn đợi chờ tịnh yên
Từ sau sẽ gác thú riêng
Giữa bao la khổ, mọi miền, ... quanh đây
Chắc rồi xòe ngửa bàn tay
Đếm từng mất mát hao gầy ... rưng rưng
Viên phấn sót ... vẽ nỗi mừng
Vài hàng nguệch ngoạc mà chừng nói thay
Chào nụ hoa búp đầu ngày
Tỏa hương như vẫn xưa nay ... vậy mà
Hỏi thăm từng hạt phù sa
Có còn .. hay đã vỡ ra ngậm ngùi
Nếu may vá được niềm vui
Thơ thô thiển tặng cuộc đời: Tâm Can
Tin ngày mai sẽ bình an
Ngoài song chim hót ... thênh thang nắng vàng
"Niềm vui chìm cõi miên man
Nỗi buồn gió rủ lang thang tháng ngày
Chiều nghiêng đêm gối vần say
Ta nghiêng cạn giấc trần ai tìm về..."
NhàQuê Apr29, 2020
☆