Vũ Khiêu Đương Đại Quốc Sư
ĐẾN KHỔNG TỬ, HOẶC CHU VĂN AN CŨNG KHÔNG DÁM TỰ XƯNG MÌNH LÀ “ĐƯƠNG ĐẠI QUỐC SƯ” NHƯ CỤ GS. VŨ KHIÊU ĐÃ VỖ NGỰC TỰ CAO TỰ ĐẠI !
Trần Mạnh Hảo
Trong lễ mừng sinh nhật 98 tuổi được làm tròn thành trăm tuổi của mình, cụ GS. Vũ Khiêu mặc áo đỏ nhà Thanh, trên đầu có bốn chữ Hán rõ to: “ ĐƯƠNG ĐẠI QUỐC SƯ”…Nghĩa là cụ tự xưng mình là thầy cả nước !
Trời ơi ! Ngay cả thày Khổng tử khi còn sống (hoặc thầy Chu Văn An thời Trần) cũng không dám xưng mình là “ĐƯƠNG ĐẠI QUỐC SƯ” huống nữa là GS. Vũ Khiêu – một ông giáo làng dạy tiểu học, thời Pháp từng làm lao công trong bệnh viện; chưa có tài liệu nào nói cụ được nhà nước phong hàm giáo sư, lại cả gan coi trời bằng vung, tự xưng mình là thầy thiên hạ, thật là một hành vi càn rỡ.
Sau khi viên tịch rất lâu, Khổng tử mới được đời sau phong là “Vạn thế sư biểu”, được thờ trong Văn miếu.
Một người “có công” bức tử Truyện Kiều như cụ giáo sư Vũ Khiêu, ca ngợi một kẻ lưu manh sửa chữa một phần ba Truyện Kiều, tuyệt nhiên không phải là một người có học !
Bởi Truyện Kiều là quốc hồn quốc túy của Việt Nam, như lời nhà văn hóa lớn Phạm Quỳnh từng nói: “ Truyện Kiều còn thì nước ta còn” !
Một người đã nhiều lần đạo văn (lấy văn người khác làm văn mình) như cụ Vũ Khiêu, sao có thể gọi là trí thức?
Một người đề xuất nhà nước lấy hoa mào gà làm quốc hoa như cụ Vũ Khiêu (bệnh vùng kín của đàn ông đàn bà là bệnh mào gà) sao có thể là một người có trí?
Một người viết nhiều cuốn sách rất phi khoa học như cụ Vũ Khiêu, dù có được giải Hồ Chí Minh cũng không có giá trị gì. Chúng tôi đã đọc tất cả các cuốn sách của cụ viết về mỹ học, văn học, văn hóa học, sử học viết bằng phương pháp luận thiếu khoa học là chính trị hóa toàn bộ các ngành khoa học nhân văn.
Trong khi ngay chủ nghĩa Mác đã khẳng định chính trị, văn học nghệ thuật, triết học, lịch sử …cùng nằm trên một mặt bằng thượng tầng kiến trúc, không môn nào phải làm đầy tớ cho môn nào.
Việc bắt văn học nghệ thuật làm đày tớ cho chính trị là quan điểm phản động của Mao Trạch Đông, lật ngược quan niệm mỹ học Mác-xít. Mác bảo: kinh tế quyết định chính trị, kinh tế là thống soái. Mao lật ngược Mác rằng: chính trị là thống soái, văn nghệ là đầy tớ của chính trị. Toàn bộ các cuốn sách của cụ Vũ Khiêu là triển khai tư tưởng phản động của Mao Trạch Đông, rất có hại cho tiến trình văn hóa Việt Nam.
Một người như vậy mà đảng nhà nước đề cao tới trời xanh, coi ông là “đương đại quốc sư “ chính là một đòn chí tử đánh vào độc giả nhân dân, đánh vào các vị giáo sư giỏi nhất nước ta từng bị đảng hạ bệ và đàn áp như: Cao Xuân Huy, Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường, Đào Duy Anh, Trương Tửu Nguyễn Bách Khoa, Hoàng Minh Chính…
Chính vì nhà nước xây dựng GS. Vũ Khiêu thành biểu tượng văn hóa của chế độ khiến quần chúng nhân dân bất bình; do vậy, tấm ảnh phản cảm chụp cái hôn (hít nhiều hơn hôn) của cụ Khiêu với cháu hoa hậu và câu đối thiếu văn hóa của cụ tặng cô này chính là giọt nước tràn ly để cộng đồng mạng “ném đá” cụ Vũ Khiêu theo kiểu giận cá chém thớt vậy.
Trần Mạnh Hảo
MỪNG THƯỢNG THỌ QUỐC SƯ
Cao cả nước nhà một quốc sư
Nhờ ông giáo huấn mới nên chừ
Têu đầu sở bộ bao thằng ngố
Đứng bục lớp trường lắm đứa bư
Đạo đức cầm cân tên phụ bếp
Gian manh giữ trịch chức ông từ
Chém cha giết chú đào tiên tổ
Hỏi có bao giờ được thế… ư?
SMV 18/3/2019
Họa:
Đồn là nồi tiếng đại tu sư
Từ trước vang danh đến tận chừ
Lấy vải thưa che mắt đứa dốt
Đem văn chôm trét mặt thằng bư
Nghe tên thiên hạ lo chào biệt
Xướng chức thần dân lạy cáo từ
Mồ tổ lũ ngu suy cử hắn
Ngứa buồi vấn kế thứ này ư?
Hạ Thái
(họa mì ăn liền)
Ghi thêm:
Đây là một bài học cho những kẻ tự cao tự đại, khi nào cũng ưa "nỗ" lòe loẹt hơn người, ra lời dạy dỗ thầy đời, những thứ háo danh, dựa hơi lỗ mũi, cương ẩu... dù ở đâu, phe phái nào đều đáng khinh bỉ...! Chỉ bịp kẻ thường, không che mắt được tất cả, tội nghiệp!