Lê Ngọc Quế Anh
Tình Quê
HỘI QUÁN VĂN NGHỆ LỀU TRĂNG SD
ẤN HÀNH 2017
R ừng dừa quê hương
“Đường thơ ly xứ vấn vương
Không đủ vá lành mảnh vườn thương nhớ…”
Gởi về quê hương và các em thân yêu của tôi
lê ngọc quế anh
Vài Lời Tâm Tình
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng những ghi chép thầm kín của riêng mình lại có thể gom góp in thành một tập thơ. Thiệt tình mà nói, với tôi, đây chỉ là những ghi chép trong cảnh sống rất đời thường của tôi. Là một thôn nữ học hành thi cữ chưa đến nơi đến chốn đã phải rời quê hương Bến Tre theo chồng về sống ở Sài Gòn trong suốt thời kỳ binh lửa.
Cha Me tôi mất sớm, đàn em 9, 10 đứa côi cút sống tản lạt mỗi đứa một nơi… Đối với tôi, đây là nỗi đay rức về tình chị nghĩa em trong suốt thời kỳ đất nước ly loạn đến lúc an bình…
Trong hoàn cảnh khốn khó chung của quê hương, tôi đã bao lần tưởng như đuối sức trước vô vàn nghịch cảnh dẫy đầy bất trắc đã khiến tôi có cái nhìn đời vô cùng bi quan kéo dài cho đến ngày nay!
Năm 1996, tôi được theo chồng đi định cư ở Hoa Kỳ trong chương trình HO. (Lại thêm hoàn cảnh éo le, thời gian dài 20 năm trôi qua, các con tôi đã lớn, quá tuổi theo qui định không được theo cùng cha mẹ) . Niềm vui lại chồng nặng lên nỗi buồn chia ly!
Bao đêm nhớ, ngày thương xảy ra quê hương máu thịt đó, làm tôi khó thở, nên âm thầm ghi chép lại nỗi lòng tôi bằng những câu thơ để tự an ủi cho riêng mình! Tôi không ngờ và rất cảm động, khi biết những bài thơ đó được ông xã nhà tui lưu giữ, được bạn hữu trong Hội Quán Lều Trăng khuyến khích cho in thành thi tập lấy tên là ”Tình Quê” .
Lời chân tình trước tiên của tôi là dâng lên lời tạ ơn Đức Chúa Trời đã luôn ban sức lực ân tứ cho tôi từng ngày để sống… Và từ thâm tâm, mình tôi trân trọng cảm ơn tất cả; nhà thơ Phan Anh Dũng, người chịu khó biên tập, ông xã tui người khổ công sưu tầm gìn giữ chỉnh sửa… Và còn nhiều lắm lắm… bạn bè bằng hữu thân thương đã khuyến khích cho tập thơ “Tình Quê” ra đời hôm nay!
Mong ước những vần thơ quê mùa mộc mạc nầy được đến với quê hương tui, em tui, con tui… Nhất là được góp vui cùng quý vị.
Lê Ngọc Quế Anh
Lời Giới Thiệu
THI TẬP TINH QUÊ
Đọc thi phẩm "Tình Quê" của chị Lê Ngọc Quế Anh hiền thê của nhà thơ Sông Cửu, tôi chợt nhớ hai câu thơ nổi tiếng của Thôi Hiệu (một nhà thơ Trung Quốc, đời Đường) trích trong bài Hoàng Hạc Lâu:
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thương sử nhân sầu
Nhà thơ Tản Đà của chúng ta đã dịch:
"Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai ".
Hai câu thơ trên và cả tập thơ của chị Lê Ngọc Quế Anh đều nói về chuyện ly xứ, chuyện bỏ quê ra đi. Với Thôi Hiệu, có thể là một chuyến ngao du đến thăm Hoàng Hạc Lâu. Nhưng với tác giả tập thơ này, chuyện ly xứ là chuyện đau lòng, chuyện liên quan đến vận mệnh đất nước.
Nói khác, "Tình Quê" là những hồi ức, những thở than được viết thành thơ, về một quê hương dấu yêu đã xa xôi, của một tác giả đang sống đời tha phương.
Thật vậy, không ai yêu quê hương bằng những người bỏ nước ra đi vì hoàn cảnh lịch sử. Không ai mất đi hạnh phúc mà không oán trách đau thương.
Mất quê hương, đôi khi, mất luôn cả chính mình, trong một dòng đời luôn quay cuồng nơi xứ lạ.
Trong thi tập này, tác giả nhắc đến Cửu Long, nói về Bến Tre, hồi tưởng những thân tình, huyết thống, ruột rà...mà tác giả đã từng sống, từng vui, từng buồn với nhau, từ tuổi ấu thơ cho tới lúc trưởng thành.
Bến Tre, dưới mắt tác giả, là một quê hương bình dị, hiền lành và thơ mộng. Một quê hương dấu yêu đã gắn bó với tác giả một cách nồng nàn. Một quê hương đã sống, đã thở cùng nhịp thở với tác giả, đã vui cùng hạnh phúc của tác giả, và đã khóc cùng nhau trước cảnh tang thương tiêu điều, bởi chiến tranh tàn bạo gây ra.
Tác giả Lê Ngọc Quế Anh chưa từng có tác phẩm xuất bản. Thỉnh thoảng trên báo chí, trong các thi đàn hải ngoại, chỉ có một số bài thơ xuất hiện một cách khiêm tốn. Nhưng thơ chị rất phong phú, dồi dào cảm xúc, có tư chất của một người làm thơ lâu năm, vững chãi, dạn dày.
Tôi chưa từng thưởng thức "tình quê" nào lãng mạn và sâu đậm, như:
Dây trầu
Leo quấn cây cau...
Nghe gió rì rào
Quặn nhớ tình quê?!
(Tình Quê)
Hay, cái nhớ thật trữ tình, thật ảo mộng:
Theo anh
xuống bến thuyền chơi
bơi xuồng ra vớt
trăng trôi giữa dòng
(nhớ bến quê xưa)
Và tác giả tỉ mỉ thương từng ngọn rau, thương từng chồi non đầu mùa ngậm sương uống mưa, trên mỗi tấc đất quê hương:
Mượt mà lá mới chồi non
Thương chùm rau muống gió lòn đòng đưa
Ngọn rau óng ả đầu mùa
Ngậm sương ban sớm uống mưa ban chiều
(ngọn rau đầu mùa)
"Tình Quê" của Lê Ngọc Quế Anh là một thi ký trên xứ người, hồi tưởng về một xứ sở dấu yêu đã từng gắn bó với tác giả gần suốt một đời. "Tình
Quê" cũng là một dòng nhạc bất tận, réo rắt oán than cho số phận một quê hương còn đó, nhưng như đã mất đi. Chừng nào còn tiếp tục kiếp sống tha hương, chừng nào chưa thực sự quay trở về, chừng đó chúng ta vẫn còn trông ngóng quê hương như một trăn trở khôn nguôi.
Thơ Lê Ngọc Quế Anh mát rượi như nước dừa Bến Tre. Đọc từng ngôn ngữ tác giả ví như uống từng ngụm nước ngọt ngào của dừa. Lời thơ thanh tao, ngát hương, ví như mùi thơm của hoa cau, hoa bưởi. Và một diểm đặc biệt nhất trong thơ Lê Ngọc Quế Anh, là suốt mấy mươi năm lang bạt xứ người, dòng thơ tác giả vẫn giữ nguyên vẹn sự chân chất, đôn hậu từ ý tưởng đến ngôn từ. Không một trường phái tây phương nào có thể ảnh hưởng hồn thơ chị, chi phối vẻ chân chất, thật thà vốn có trong tâm thức người Việt. Chị cũng không chạy đua theo thơ mới, bóp méo hay bẻ vụn chữ nghĩa theo các phe phái hình thức hiện tại.
Nhìn chung theo tôi, thi phẩm "Tình Quê" là thi phẩm rất đáng đọc, là thể loại hồi ức dành riêng cho lớp người tha phương, đang thương nhớ khôn nguôi về một quê mẹ dấu yêu, còn cách xa ngàn trùng…
PHẠM HỒNG ÂN
Nhớ Em Sài Gòn
(Nghe SG triều cường cuối năm)
Mưa tuôn đường phố ngấm buồn
Nhớ sông Sài Gòn nước cuốn bũa vây
Công viên cánh bướm ngừng bay
bùn lầy quan lộ vơi đầy đục trong
Núi buồn nói với dòng sông
nỗi đau con sóng bể Đông cội nguồn
Thì thầm vỗ nhịp yêu thương
cát vàng sương đọng rẽ đường phân ly
Bâng khuâng trăng lặn vào mây
bao giờ hợp phố sum vầy lòng say
Bên nầy khuyết bên kia đầy
ngọt ngào cho lắm… đắng cay nối liền!
Xoay vòng lưu luyến – oan khiên
ba đào rung chuyển trường thiên mệnh Trời
Phù vân số kiếp con người
duyên tình bất định thế thời trầm luân!
Lời thơ thổn thức đêm Xuân
gởi về em nỗi ngập ngừng xa xăm…
Hạnh duyên mơ mộng tháng năm
Người chưa phải tằm… khó trả nợ dâu ?
Lục Bát
NHỚ
Đi đâu cũng nhớ quê hương
Vườn cau gốc ổi con đường nhà em
Nhớ nhà nội, nhớ ao sen
Lá xanh bông trắng không đen như bùn…
Nhớ hàng cau đứng lạnh lùng
Chú Út lại bảo ung dung giữa trời
Nhớ câu đáy giếng ếch ngồi
Quệt quệt coi trời bằng cái nắp vung
Mái Tóc Em Tôi
Tặng em tôi Lê thị Gô”
1
Tóc xòe phủ kín bờ vai
Em chải mỗi ngày soi bóng trên gương
Dung dăng cắp sách đến trường
Nô đùa bắt bướm nắng lòn gió bay
Tóc dài hong vạt nắng mai
Ngày vui tuổi ngọc đêm say ý đời:
“Lòng Mẹ sánh với biển khơi
Ơn Cha đời đời ví tợ trời cao!”
2
Tóc huyền - lá trầu miếng cau
Đắng cay ngọt ngào ấm lạnh lo toan
Bâng khuâng nối sợi gối chăn
Lời ru cánh võng tàn canh gió lùa…
Tóc thưa gội nắng tắm mưa
Như bông lúa chín gió đùa em ơi
Buồn - vui chạy suốt cuộc đời
Số phận do Trời định phận mình thôi…
Tháng 5/2017
Tình Quê
Chiều Hè
Dạo mát “đồi trăng”
Nhớ bến hò hẹn…
Trúc Giang năm nào
Dây trầu
Leo quấn cây cau…
Nghe gió rì rào
Quặn nhớ tình quê?!
Cuối Hạ 2005
Thơ Thẩn
Chiều hè
Ghé lại công viên
Nghe chim gọi tổ
Lòng thêm chạnh lòng
Qua cầu
không có dòng sông
Nhớ thương con nước
Lớn ròng quê hương
Cụm hoa
Nở muộn chờ sương
Tàn hương phai sắc
Bên đường gội trăng…
Chiều Hè San Diego 201...
Bầy Cò
Dòng sông soi Hạ nắng
Bụi trắng bám hàng cây
Bầy cò bay tìm tổ
Trôi vạt vào lùm mây…
Anh đi đâu tối ngày
Đêm dài em thức đợi
Như chòm mây xuôi chảy
Sau ngọn đồi chơi vơi!
Đêm Black Mountain 2000
Hò Câu Cá
Hò ơi… Cá cắn câu
Tôi giựt lên cầu
Tưởng đâu con cá dại…
Ai dè… bị thổi còi
Bắt trả cá lại cho hồ rồi… hò…
Tôi ngồi nghĩ lại…
Hò ơ… ngồi nghĩ lại…
Mới thấy con cá xứ nầy nó thật là khôn… ơ!
Đi câu cá ở hồ “Con Vịt”
Lá Vàng
Nhân đọc “Chiếc Lá của Hồng Loan.”
Mùa sang ngồi đếm lá vàng
Để hiểu được chàng thương thiếp bấy nhiêu
Nhớ anh ôm gió để yêu
Thì thầm với lá mỗi chiều thu sang
Tìm anh trong dãy sao chen
Hỏi trăng trăng cứ nhìn em trăng cười
Lá vàng ơi! Lá vàng ơi!
Che kín bầu trời... tết thiếu trăng soi
Xuân sang chàng gặp thiếp rồi
Đồi hoa nụ biếc rợp trời màu xanh...
Nỗi Buồn Mùa Thu
Tặng chị Ngọc Ca
Nỗi buồn cuốn gió Thu
Mịt mù vườn hoa tím
Đêm thao thức giựt mình
Ngày bình yên chết lịm…
Niềm thương tình Thu rơi
Chơi vơi trời hiu quạnh
Tiếng hẹn hò chiều lạnh
Đồng quạnh vắng cánh cò!
Ngồi nhớ một chiều Thu
Lời ru tình lệ mặn
Vợ bồng con đứng lặng
Đợi chồng ngoài biên khu!
*
Nỗi nhớ mờ vườn Thu
Vi vu màu lá đổ
Cành sen nào chớm nở
Chấm đỏ trong sương mù!
Thu, 2016
Đêm Trắng
(Tặng cháu Karent Ly Hè 2016)
Lê Ngọc Quế Anh
Lửa phủ rừng
Mây
Cuốn khói xé đêm
Gió nổi lên
Đùa những vì sao
Bay vào vòm xám
Xe
Anh áo lam
Hụ còi
Thả mưa giăng
Cắt rừng
Chận ngang phố núi
Nước - lửa
rượt đuổi ồn ào
Em chun vào tầng cao
Cõng Mẹ xuống lầu
Chạy nhanh vào… đêm trắng.
Mùa Hạ Cali 2016
Góc Tha Phương
(Nghe tiếng đàn tranh đêm tuyết đổ)
Lê Ngọc Quê Anh
Một góc tha phương tận xứ người
Nghe đàn thập lục thảnh thót rơi
Đầy vơi khoan nhặt buồn ly xứ
Tình tự đất người… nhớ quê tôi!
2016
Bến Đợi
Năm đầu sang Mỹ. 1998
Lê Ngọc Quê Anh
Trước đây.
Khi Sài Gòn chìm trong khói bụi
Đầu chợ cuối đường em bán buôn
Đêm về cô quạnh ôm chăn gối
Chờ đợi chồng về trong nhớ mong
Bây giờ.
Sáng anh đi đèn đường chưa tắt
Ngày hai ca khuya khoắc học hành
Em thắc thỏm… hóa thành bến đợi
Cánh buồm đời… xuôi ngược gió căng!
Bức Tranh
Nhớ anh chị họa sĩ Nguyễn Thy
Lê Ngọc Quế Anh
Mây giăng khung lụa trắng
Dãy đồi ngồi mẫu tranh
Rừng thông giương cọ thẳng
Gió tô màu… trời xanh.
Viếng đồi Thập Tự 2000
Nhởn Nhơ
Nắng lên
Trải sáng vườn hồng
Nhởn nhơ cánh bướm
Lượn vòng cành mai
Yêu sao
Chiếc lá mảnh mai
Rụng lên mái tóc
bờ vai ai ngồi.
(Đầu năm thăm vườn Hồng San Diego
với cô Chuân và chú Khánh 01/2017.
Nhớ Tết Quê Nhà
Tặng ông xã
Xuân về tê tái dạ chẳng khuây
Lòng ở quê xưa dạ chốn nầy
Trà thơm anh uống còn hơi hướng
Rượu ngọt quê người lạt men cay
Đất lạ nhạt phai cành mai trổ
Bông thưa lá đổ cánh hoa gầy
Bong bóng bay bay ai mới thả
Nhớ tết quê nhà… chim én bay!
Tết Con Gà .2017
Núi Cao Sông Dài
Nhớ ngày giỗ Ba Má
(26/4 và 6/5 âm lịch)
Lặng nhìn chim Vành Khuyên
Móm mồi con quanh tổ
Mơ màng tình xứ sở
Lòng đau… nhớ Mẹ hiền
Suốt đời mẹ héo hon
Nuôi chồng con vất vả
Nhiều bửa ăn muối sả
Nhường rau cá bầy con
Đứt ruột… lìa quê hương
Về Sài Gòn lánh nạn
Thương con tóc má trắng
Thân bệnh tật nhọc nhằn
Núi cao sánh công cha
Sông dài bằng tình mẹ
Trần gian ngàn dâu bể
Ơn Ba Má… nhớ đời!
2011
Bên Mẹ Hiền!
(Đọc truyện Từ Vĩ
nhớ đêm bên má ở BV Sài gòn)
Con ngồi
đếm hạt mưa đêm
thương nhớ Mẹ hiền
nắng Hạ mưa Đông
Một đời
thân mẹ long đong
Mưa giông nắng đổ
trải lòng yêu thương.
Thương Mẹ
mái tóc điểm sương
đầu xanh đầu bạc
đoạn trường vì con
Quê nhà
mẹ chịu héo hon
nhọc nhằn lăn lộn
mõi mòn tháng năm!
Đêm nằm
nghe giọt mưa Xuân
chập chờn bóng Mẹ
chông chênh cuối trời
Con yêu Mẹ lắm mẹ ơi!
Bóng hình từ mẫu suốt đời vì con!
1973
BỐN MÙA
Vào Đông
Cùng anh đi xem tuyết đổ
Tiếng nói tiếng cười nhả khói mây chen
Anh nắm tay em băng ngang dốc hố
Bụi tuyết che mờ mái tóc râm đen.
Vào Xuân
Người ta viết thiệp Giáng Sinh
Em đọc thơ tình quê hương anh tặng
Duới rạn đá nằm trùm khăn tuyết mịn
Nghe Thánh Ca buồn cầu nguyện… yêu thương!
Vào Hạ
Khô đường xe trườn qua núi
Mình ngồi bên nhau nghe suối thì thầm
Giặc giả – an bình, tình yêu – sấm hối
Tên em tên anh gạch nối ngang tầm…
Vào Thu
Tiếng gió nhẹ ru mặt trời còn ngủ
Sóng vỗ thì thầm - hoa biển hứng sương
Em cám ơn anh chân thành chung thủy
Bốn mùa ấp ủ đường về quê hương…
2016
Nhớ Em Tôi
“Viết gửi về các em ”
Lê Ngọc Quế Anh
Đêm nằm trăn trở tình quê
Nhớ con đường nhỏ đi về sớm trưa
Đất lành sáng nắng chiều mưa
Lúa vàng trĩu hạt năm xưa vào mùa
Hừng đông con trâu đi bừa
Con cò mò cá con cua“chém vè”
Vui ghê, mỗi năm đến Hè
Theo ba thả bè giăng lưới cấm câu
Ngờ đâu “bể hóa cồn dâu”
Làm thân xa xứ… nỗi sầu oằn đau!
Nhớ thương… Ước làm hải âu
Bay về xóm cầu Ba Lạc thăm em…
Bãi biển San Diego 2017
Mưa
(Tặng em Hà Thủy.)
Cali ít khi mưa dầm
như năm nay
suốt đêm thứ Bảy kéo dài
nếu không đi nhà thờ,
chắc tôi nướng
nguyên ngày Chúa nhật…
Phố núi mưa mù mịt
làm mặt trời buồn
không mọc
từ sáng đến trưa
mưa chưa ngớt hột.
Người người tất bật
quấn quýt bên nhau
chật ấm Thánh đường
ngồi nghe mưa tuôn
rào rào từ đồi xuống phố.
Các chú chim sẻ
từng bầy xôn xao
Ríu rít chun vào
hiên cao tìm tổ…
gió kéo hàng cây
mây nghiêng nước đổ
cột điện nhà thờ
từng hồi nối tiếp run lên…
Chúa ơi!
tự nhiên con thấy thèm
một chút nắng… quê hương!
2017
Nắng Lên
”Tặng em Hồng, em Gô của chị”
Lê ngọc Quế Anh
Nắng lên
Trải sáng vườn hồng
Nhởn nhơ cánh bướm
Lượn vòng cành mai
Từng chùm
Hạt nắng mảnh mai
Cài trên mái tóc
bờ vai… chị ngồi
(Đầu năm xem vườn Hồng
San Diego 2017)
Thao Thức Đêm Dài
“Nhớ về các em tôi”
Thao thức đêm dài lòng đầy thương nhớ
Mẹ cha qua đời em nhỏ cút côi
Cuốc đất trồng khoai những ngày thiếu đói
Nuốt lệ ngậm ngùi cách trở xa xôi…
Mỗi lần về quê nhìn em quá tội
Quả trứng chia nhau hai buổi đến trường
Phận chị không tròn đôi đường phân cách
Đêm đêm trằn trọc xót tình yêu thương
Vừa hết đạn bom chị em cách trở
Phân ly sầu nhớ gạt lệ u buồn
Cao lương thay cơm rau rừng cầm bữa
Nỗi sầu chan chứa... thương quá xóm thôn!
Như cánh chim non bay trong giông bão
Lảo đảo chao nghiêng ẩn hiện bên đời
Lả cánh giữa trời tiếng kêu nức nỡ
Lìa bầy xa tổ mỗi đứa mỗi nơi...
*
Nỗi buồn không nguôi làm người xa xứ
Đau lòng lữ thứ nỗi sầu khôn nguôi
Thao thức thâu canh cầu Trời ban phước
Chị em sum hợp... một nhà yên vui!
Nhớ bao ngày trong thập niên 1970
Cánh Nhạn
Tặng chị Cường, bạn cùng thăm nuôi chồng
Lê Ngọc Quế Anh
Thân Em cánh nhạn chao mình
Gọi sương tìm bạn giữa nghìn trăng sao
Tiếng kêu nấc quạnh ngẹn ngào
Tan trong sóng nước xôn xao vết tình …
Nghiêng nghiêng chiếc bóng soi hình
Rung rinh biển cả hoá nghìn cồn dâu…
Cuộc đời nuốt lệ giấu đau
Đêm dài hoài vọng héo xào giá đông
Dòng sông soi bóng thủy chung
Mông lung mịt mùng lệ đắng lòng cay!
"Thức đêm mới thấu canh dài"
Xa nhau tiếc nối những ngày bên nhau…
1984
Vớt Trăng
(Tặng Anh mùa trăng Hàm Luông)
Lê Ngọc Quế Anh
Cửu Long
soi rợp bóng dừa
chiều mưa sớm tạnh
hai mùa quê tôi
Theo anh
xuống
bến thuyền chơi
bơi xuồng ra vớt
trăng trôi giữa dòng…
(2015 Nhớ Vàm Thủ Cửu)
Màu Trăng Mới
Anh đưa em tìm lại
Đồng lúa vàng quê hương
Gió cuốn màu trăng mới
Soi bến hẹn Cửu Long
Con tàu nào ra biển
Quyện màu trăng ước mơ
Sóng thì thầm reo vỗ
Lắng đọng thành câu thơ
Vầng trăng nào rơi rụng
Nước phún vàng long lanh
Bầy chim nào tung cánh
Nghiêng nghiêng lượn quanh trời
Chơi vơi màu sóng biếc
Mây đan mảnh lụa vàng
Màu trăng mang hạt mới
Gieo mầm đời yêu thương…
*
Thương con sông cuộn chảy
Bồi mảnh vườn quê em
Cuốn mặn phèn ra biển
Nuôi rừng dừa tơ xanh
Em ngồi nghe sông chảy
Trôi ngàn sao uốn quanh
Lúa dậy thì con gái
Soi bóng dài sông trăng…
Hàm luông còn mang nặng
Sóng lúa vàng quê anh
Bóng chim nào thương nhớ
Kêu sương gọi đêm trường
Khi tan mùa buốt giá
Quê ta đón Xuân về
Én bay vờn mây thẳm
Mênh mông tình trăng quê…
(bài thơ viết theo nhạc của anh))
Hong Tóc
Sáng
cuối Xuân
trời xanh trong
hiên nhà
bông cúc nở vàng
ngoài ngõ
hoa lan đơm trắng...
Nắng lên
tôi ra sân
ngồi hong tóc
nhìn đàn chim sẻ
nhảy nhót lao xao
tôi vui bảo với cô bạn
phía bên kia rào:
- Hồi nhỏ
con sáo
nhà ba tui nuôi
mỗi khi ai đến
nó ngoẽo đầu
một bên
kêu tên thằng em tôi líu lác
"Sáu Lạc...Sáu Lạc"
"nhà có khách...Có khách"
. . . .
Tết 2016
Ngõ Hẹp Thời Gian
Khi
gió lay
những
cánh mai
sớm tàn
rơi vàng vàng
quanh gốc
Tờ lịch
đầu ngày vừa bốc
đúng lúc mùa Xuân
ly hương
cũng
ngặp ngừng
bước ngang
ngõ hẹp thời gian.
Người chồng nhắc
hôm nay bên nhà
là
Mồng Một tết!
người vợ mĩm cười
nhưng mắt
thì
rưng rưng muốn khóc!
Vạt Nắng
"Tặng các em gái tôi"
Lnqa.
Long lanh vạt nắng mong manh
Giăng ngang biển nhớ dệt mành mưa ngâu
Trên cao sợi nắng xôn xao
Ôm mạn con tàu nhả khói lẳng lơ
Chơ vơ tia nắng lững lờ
Nhuộm vầng mây bạc hững hờ bên sông
Mông lung chùm nắng cuối Đông
Đọng quanh vách núi bềnh bồng tuyết rơi
Mong manh vạt nắng hiên đồi
Rơi lên suối tóc ai ngồi... mong manh.
Bến đua thuyền SD/ 2010
Ngọn Rau
Đầu Mùa
Nhớ chuyến thăm nhà.
Mượt mà lá mới chồi non
Thương chùm rau muống gió lòn đòng đưa
Ngọn rau óng ả đầu mùa
Ngậm sương ban sớm uống mưa ban chiều
Nõn nà biêng biếc mỹ miều
Cong cong lượn sóng đều đều nở nang
Hái về, đem luộc vẫn xanh
Nêm thêm chút muối làm canh đỡ lòng
Mần dưa . . . chấm mắm ăn giòn
Thơm thơm hương vị - lối mòn quê hương
Người ơi! Thương qúa là thương !
Màu xanh rợp bóng sau vườn nhà Em
Sương mai óng ánh sau rèm
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Tháng Giêng, 1996
Hoa Trạng Nguyên
Nhìn"Trạng Nguyên" nở đỏ
Nhớ quê bài Lý Ngựa Ô
Bao giờ vó câu đầu phố
Rủ anh về thăm… cố Đô
Xuân 2003
Xuân Thao Thức
Đêm nào Xuân thao thức
Rạo rực sóng "bổ gành"
Triều dâng xô bờ cát
Đùa sao trời . . . long lanh !
Biển Cần Giờ Tết 1995
Hỏi Trăng
“Tặng chị thi sĩ Kim Bình
Tác giả bài thơ Soi Bóng Trên Sông”
(lê ngọc quế anh)
Em soi bóng trên sông
lộng màu trăng rạng vỡ
suối tóc gội bềnh bồng
gió thì thầm bỡ ngỡ
Em hỏi trăng bao giờ
niềm mộng mơ trọn vẹn
con thuyền khi xa bờ
lúc nào về bến hẹn !?
Trăng buồn ngỏ lời khuyên
chuyện ảo huyền ong bướm
khi trời xanh mây tạnh
biển tình hết bão giông
Tiếng quốc gọi đầu non
bồi hồi cơn ác mộng
thương chùm hoa nở muộn
ngan ngát hương nội đồng …
2000
Hoài Đông
Tặng cô Tuyết Loan Nguyệt san PN
(lê ngọc quế anh)
Sóng nước xôn xao rặng lau thưa
Con đò bến hẹn nhớ tình xưa
Ve sầu khàn cổ xô tiếng gáy
Lá khô xào xạc bạt gió đùa
Băng gía trở mùa qua lối cũ
Lòng buồn ấp ủ nhớ quê xa
Anh chờ Thu thả dòng Thu cảm
Em đón Đông về hứng tuyết sa . . .
Xem trưng bày tranh Mùa Đông
2000
Chiếc Lá
Tặng em Thuận Tiền Giang.
(Lê ngọc quế anh)
Trùng khơi in bóng trăng thề
Chờ anh chiếc lá sơn khê dặm trường
Ra sông, qua thác, xuống ghềnh
Cánh buồm căn gió bềnh bồng nỗi đau!
Vầng mây chen phủ trăng sầu
Con thuyền lá mỏng xôn xao cuối trời
"Trái Tim Là Bến" anh ơi !
Lướt vòng biển đắng…thuyền rời bến xưa!
2001
Mưa
Xuân
“Tặng em Hà Thủy – Hà Non”
(lê ngọc quế anh)
Gió đưa mưa trút canh dài
Bay bay mái tóc dáng ai đêm buồn!
Ngoằn ngoèo con dốc nước tuôn
Nỗi buồn năm cũ vẫn còn...chưa trôi!
Mưa Xuân từng cụm leo đồi
Đuổi theo xe chở mảnh đời ly hương
Mưa xuân nặng nhớ quê hương
Nương dâu, đồng lúa, tà dương lững lờ...
Mưa xuân ru nhẹ cơn mơ
Bờ vai ai chạm xóa mờ giấc Xuân!
San Diego 2016
Đêm Trại Hè
Tặng đoàn TN trại Hè Hội Thánh 2006
lê ngọc quế anh
Trại đêm
Triền núi rực hồng
Màn sương óng ánh
Cạnh dòng suối reo
Sườn đèo
Bầy sóc leo trèo
Khe đá cá lội
Vòng vèo miệng hang
Tiếng chim gọi
Ngày mới sang
Lều trại thức giấc
Râm rang nói cười
Ngày Hè
Nhạc khúc đang vui
Bỗng nghe ai hát
Bên đồi ngân nga...
"Tôi chưa về Hà Nội
Tôi chưa đến Sài Gòn
Tôi chưa về thăm phố Huế...” (*)
Ôi, quê hương tôi đó
Ơi! Sương mờ ... Việt Nam!
_______________________________________
(*)Nghe 1 bài hát Việt Nam từ radio quên tác giả
Đường Về Chợ Lách
“Tặng nữ thi sĩ Trúc Giang”
lê ngọc quế anh
Ai về thăm lại xứ dừa
Nhớ qua Chợ Lách đúng mùa chôm chôm.
Có sang hợp chợ Cái Mơn
Nhớ mua măng cục, xòai cơm Vĩnh Thành.
Ghé ăn bắp nướng Bến Tranh
Nhớ thoa mở hành giòn cạp béo ngon...
Đêm về có ghé Chợ Thơm
Ăn tôm trộn gỏi - nghe đờn sáu câu
Hò ơ!
"Nhớ anh chẳng biết để đâu
Đựng trong túi xách lâu lâu thăm chừng!"
201…
Trăng Thơ
... Long lanh
lệ đá sương giăng
tưới thềm ngọc bích
ươm nền rêu xanh
Lung linh
đầu núi lung linh
bóng hình mờ ảo
tự tình trăng thơ!
Đêm Trung Thu 2000
Lý Trăng Mơ
Bên nầy biển thì thầm sóng vỗ
Gió vi vu điệu "lý trăng mơ"
Nỗi yêu thương rụng trên bờ nhớ
Ai chờ ai? Ai đợi ai chờ?!
Bên kia biển là quê tôi đó
Có bầy ong húp mật rừng tràm
Cánh buồm nhỏ xuôi dòng kênh nhỏ
Tiếng hò khoan, khoan nhặt nhặt khoan !
Bãi biển La Jolla Tết 2011
Đêm Giao Thừa
Tặng anh chị Vũ Hiền báo Sài Gòi Mới
Lê ngọc quế anh
Tuyết rơi lạnh buốt đất trời
Chơi vơi đốt lửa giữa đời lãng du
Đường trơn sương tỏa mịt mù
Khuất gò nhũ thạch trầm tư cánh rừng
Vòng qua phố núi đêm xuân
Dừng xe nghe suối ngập ngừng khẻ reo…
Xem đèn đêm cuối năm dl 2006
Nàng Xuân
Cảm tác bài thơ “Lá Diêu Bông”
Nàng Xuân bỏ núi xuống đèo
Khiến con sáo sậu bay theo xuống lầu.
Nàng Xuân cất bước qua cầu
Cây Sầu Đâu rầu chẳng chịu trổ bông
Nàng Xuân qua suối, qua truôn
Để lủ chuồn chuồn bay lượn bến sông
Nàng Xuân từ thuở lấy chồng
Để buồn chiếc lá “Diêu Bông” bên đàng…
2014
Cành Sen
“Tặng chị Yến Ca Bến Tre ”
Lê Ngọc Quế Anh
Em gửi theo anh cành sen
Nhớ - quên bên hồ kỷ niệm
Dù chỉ một lần lỗi hẹn
Nỗi đau – cả đời khó quên!
Tháng 10 - 2007
Cần Thơ
Gạo Trắng Nước Trong
“Tặng Mộng Thi Thi Hậu Giang ”
lê ngọc quế anh
Bóng ai thấp thóang bờ sông
phất phơ tà áo bềnh bồng bóng ai
Mặt trời cười - Em vẫy tay
Chào bình minh...đưa một ngày mới sang
Chào người về ghé Hậu Giang
Xin mời uống nước dừa xanh mát lòng
"Cần thơ gạo trắng nước trong"
Nhớ nhau bao biển mấy sông...cũng về.
Cánh Lục Bình
Nghe tin bão từ quê nhà.
Nỗi buồn gió thét mưa rơi
Đất trời giông bão cuốn trôi quê mình
Đời ta như cánh lục bình
Dưới cơn mưa cứ rập rình ven sông
Nỗi buồn con chữ nhớ mong
Tình sông tình nước bềnh bồng tháng năm…
Hương Chanh
“Mến tặng cô Hoa Chanh Bến Tre”
lê ngọc quế anh
Mong manh bông trắng lá xanh
Em như bóng mát hương chanh ngát vườn
Anh là con bướm lạc đường
Lượn qua chân tường trước cửa nhà bên
Anh như cánh Vạc ăn đêm
Ôm mây bồng bềnh đếm hạt sương rơi
Anh như cánh én giữa trời
Gọi mùa xuân giữa cuộc đời tha hương
Em là tiếng sóng Hàm Luông
Ru tình bến cũ chung nguồn nắng mưa
Em như tia nắng đòng đưa
Sưỡi ấm rừng dừa đất Bến quê xa
Hương Chanh thanh khiết đậm đà…
. . . . . . . . . . . . . . .. . . . . . . . . …..
Chùm Thơ Haiku
Mến tặng thi sĩ Hải Yến
lê ngọc quế anh
1. Bông Đá
Nắng hạ trải vàng biển cả
Sóng hôn bờ đá – đá trổ hoa
2.Mắc Cở
Mùa hè, cậu bé đi tìm bắt ve
Chùm Mắc Cở vui xòe - buồn nhắm lại
Trinh Nữ
“Tặng cô Cát Vân người đem
cây "Mắc Cỡ” từ VN trồng nơi đất người”
lê ngọc quế anh
Tên em "Trinh Nữ" xanh mầu
Nụ vui xoè cánh, mạch sầu khép mi
Mặc ong bướm đến rồi đi
Em vẫn nhu mì với cánh chuồn the
Vui nghe tiếng dế tỉ tê
Dưới nắng chiều hè bóng mát bờ tre
Buồn nghe rả rích tiếng Ve
Đón người xa xứ trở về mái xưa
*
Thương người đất lạ nắng mưa
Em theo người để sớm trưa bên người…
2005
Soi Gương
Nhớ út Gô chị hai hồi nhỏ
Nhìn cô mặc áo màu hồng
Qua cầu soi bóng dòng sông trăng thề
Giựt mình tưởng bến sông quê
Qua con đò nhỏ đi về vườn cau
Gập ghềnh con dốc thấp cao
Đường xuống Tân Hào quê ngoại xóm Đông
*
Qua cầu Hương Điểm sang sông
Tóc em bềnh bồng bóng nước soi gương
2006
Thi ký
_________________________
Tặng chị Ngọc Anh quê Mỹ Tho
( lê ngọc quế anh)
Trượt Tuyết
Cuối Đông đi trượt tuyết
Chị em vượt qua băng
Cùng ngả lăn tuột dốc
Ôm nhau cười...Tuyết tan.
Đồi "Thạch Lam" Nam California
Em Bé Chăn Vịt
"Tặng cô bé vẽ tranh trong công viên ."
(lê ngọc quế anh)
Hừng đông kêu… cạp cạp!
Chạy tắp ra đồng xa
No nê phè cánh đập
Hợm khoe mình ...Thiên Nga (!)
Hồ "Con Vịt" San Diego. 2012
Nhớ Biển Vũng Tàu
Tặng Cô Chuân và Hoàng Khánh
Lê Ngọc Quế Anh
Mênh mông cơn gió ngược chiều
Rã rời cánh nhạn buồn thiu cuối trời
Hè đi không nói một lời
Để cho lũ dế nhả lời nỉ non
Mùa về nhớ ngọn gió Nồm
Thuyền ai lướt sóng căn buồm năm xưa
Lưa thưa nắng nhạt trong mưa
Đong đưa chiếc lá rẻ mùa xôn xao
Ngồi đây nhớ biển Vũng Tàu
Quanh quanh bãi trước, bãi sau bến chiều
Ngồi đây lòng thấy quạnh hiu
Nhìn con chim biển gọi triều nước lên!
2015
Chúc Xuân Cô Giáo Mỹ.
Tặng cô Rerent Mine trường EEC
lê ngọc quế anh
Tăng cô giáo Mỹ bó hoa hồng
Chúc lòng ân nghĩa ngày cuối năm
Nắm tay cô ấm tình nhân ái
Thương đám học trò…đầu hoa râm!
Đêm Xuân Sài Gòn
Nhớ Mẹ
Sài Gòn , đêm mưa nhớ quê
Ướt mem con phố Thi Nghè bâng khuâng
Hạt mưa xuân…lạnh nối liền
Mái hiên nhỏ giọt ưu phiền rơi rơi
Quê nhà Sơn Đốc xa vời
Mẹ già tựa cửa đứng ngồi mong con
Nhớ bờ lộ cát lối mòn
Trời đổ mưa… mắt mẹ tuôn ngấn sầu
Ướ gì hứng hết mưa ngâu
Về tưới vườn trầu cho mẹ gần con
Giao thừa nghe giọt mưa xuân
Bâng khuâng nhớ Mẹ
Rưng rưng giọt buồn!
Tết Sài Gòn 1971
Con Đường Đổi Tên
Ra đi
Nặng tình quê
Trở về
Tìm mất lối
Lẽ nào
mới mấy năm
Tình nghĩa
Chị em
Sài Gòn
Bây giờ thay đổi?
Không…gặp rồi.
Tại con đường đổi tên…
(Lần về thăm Thị Nghè
tìm nhà em Sang Hà không gặp)
2000
Thơ Vui
___________________________
Cơm Hến
“Tặng thi sĩ Hải Yến”
Nhớ nghe. Cơm hến Hải Yến mời
Chiều ni, anh chị nhớ đến xơi
Năm ba bè bạn tâm giao tới
”Mừng Yến lên ngôi…Sửa trị đời!
Trị kẻ rượu vào xưng chồng chúa
Búa gã lời ra ức hiếp người
Phen ni nếu hắn không chừa lỗi
Thay trời hành gã đứt hơi chơi…
Nhớ nghe, cơm hến Hải Yến mời
Thân tình anh chị nhớ đến xơi
Xem mặt chàng thơ em mới nhặt
Thề thốt theo em đến trọn đời
Mặc hắn, nói thiệt hay nói chơi
Có anh có chị làm chứng rồi
Nếu hắn dở hơi…Ừ cứ thử?
Phen nầy thì biết thắng – thua thôi!
(Tư gia Hải Yến & Lê Quốc Thắng 2001)
Thơ Vui
_______________________________
Gió Và Mây
(Tặng Hà Thủy mẹ cháu Hồng Ân)
Lê Ngọc Quế Anh
Con Gió hỏi dọ thằng Mây
Bây giờ hứa tốt sau nầy thế nao?
Cầm tay Gió – Mây ngọt ngào
”Anh xin thề độc trước sau vẹn tình”
Con Gió ngó xéo hỏng tin
Thằng Mây kể lễ chứng minh tấc lòng
Trước đây tui quen cô Hồng
Khi đó trong lòng đâu có nhớ ai(!)
Từ ngày tui gặp Gió đây
Hồng Lan, Thu Cúc, Trang Đài…tui quên
Xin thề chung thủy cùng em
Nói dối Gió – Mây chết liền – Tin chưa?!
2010
(Lê Ngọc Quế Anh )
THƠ & ẢNH
Ghi hình: Saby Nguyễn Văn Hưởng
Thơ: Lê Ngọc Quế Anh & Sông Cửu
Đêm Giáng Sinh 2017
( Kỷ niệm Thiên Chúa Giáng Trần)
. . . Đêm mênh mông-
Rét vô cùng
Có Vì Sao Sáng
Mông lung giữa trời
Tuyết tan đón Chúa vào đời
Bình minh lố dạng
Chân trời mùa Xuân !
Đừng gào thét bạc đầu biển nhé
Để trời xanh ru nhẹ lời ca
Chúa Cứu Thế thương người giáng thế
Biển yêu đời chở nặng tình ta…
Bờ biển La Jolla SD California
Bên kia biển là quê tôi đó
Có bầy bò gặm cỏ ven sông
Cánh buồm mỏng xuôi dòng kênh nhỏ
Con đò chiều khỏa sóng Hàm Luông!
( Cảm hứng qua thi tập Chân Trời của Sông Cửu)
Có bao bông hồng nở ra màu trắng
Có bấy tấm lòng nặng tình cố hương!
Vườn hồng San diego CA
Đi trên đồi trọc hoa vàng
Nhớ bông điên điển đồng làng quê xưa
Tết về quê ngoại ăn dưa
Ăn bông so đũa canh chua cá trèn…
Đồi hoa vàng Balboa San Diego CA
Theo anh thăm động hoa vàng
Ngỡ vườn bông cúc trước sân ba trồng
Nhìn đàn bướm lượn vòng vòng
Nhớ bầy ong mật rừng tràm quê xa…
Đồi Hoa Vàng San Diego
Giáng Sinh đi ngắm tuyết rơi
Nhớ Chúa vào đời cứu rỗi trần gian
Thương người Chúa chịu cơ hàn
Oan khiên đói rét lầm than …trọn lành!
Noel 2010
Thướt tha hoa hậu áo dài
Một chút nhung nhớ những ngày xa quê
Thi “Hoa Hậu Áo Dài” VN ở HT Liên Hiệp VN
nhân dịp Xuân về tại San Diego CA – Hoa Kỳ
Về thăm xứ Mễ xa xôi
Dòng sông hóa đá nhìn trời nắng khô…
(Khảo sát môi trường phía Nam Mexico)
Nhóm Bảo vệ môi trường San Diego.
2015
Trời xanh nắng ấm xứ xa
Bên kia sóng biển quê nhà tôi yêu!
2014
Thò tay ngắt đóa mai rừng
Nhớ bông Vạn Thọ mùa xuân quê mình
2001
Thăm khu đô thị hóa
Thương chợ làng quê xa
Nhìn hoa phượng nở đỏ
Nhớ đầm sen trước nhà.
Nhóm Bảo Vệ Môi Trường
thăm Khu đô thị hóa phía Nam Mỹ - Mexico - 2016
Đừng gào thét bạc đầu biển nhé
Để trời xanh ru nhẹ lời ca
Chúa Cứu Thế thương người giáng thế
Biển yêu đời chở nặng tình ta…
Biển La Jolla California 2000
Tản bộ…
Hè sang đàn chim hót
Chiều hạ lá vàng rơi
Nắng hạ rơi từng giọt
Xuống bàn chân qua đồi…
MỤC LỤC
Vần thơ ly xứ 3
Vài lời giới thiệu 4
Nhớ em Sài Gòn 7
Lục bác nhớ 8
Mái tóc em tôi 9
Tình quê 11
Thơ thẩn 12
Bầy cò 13
Hò câu cá 14
Lá vàng 15
Nỗi buồn mùa thu 16
Đêm trắng 18
Góc tha phương 19
Bến đợi 20
Bức tranh 21
Nhởn nhơ 22
Nhớ tết quê nhà 23
Núi cao sông dài 24
Mẹ hiền 25
Bốn mùa 27
Nhớ em 31
Mưa 32
Nắng lên 34
Thao thức đêm dài 35
Cánh nhạn 37
Vớt trăng 39
Màu trăng mới 40
Hong tóc 42
Ngõ hẹp thời gian 44
Vạt nắng 40
Ngọn rau đầu mùa 47
Hoa trạng nguyên 48
Xuân thao thức 49
Hỏi trăng 50
Hoài đông 51
Chiếc lá 52
Mưa xuân 53
Đêm trại hè 54
Đường về Chợ Lách 56
Trăng thơ 57
Lý Trăng Mơ 58
Đêm giao thừa 59
Nàng xuân 60
Cành sen 61
Cần Thơ gạo trắng nước trong 62
Cánh lục bình 63
Hương chanh 64
Chùm thơ Haiku 65
Trinh Nữ 66
Soi gương 67
Trượt tuyết 68
Em bé chăn vịt 69
Nhớ biển Vũng Tàu 70
Chúc xuân cô giáo Mỹ 71
Mùa xuân Sài Gòn nhớ mẹ 72
Con đường đổi tên 73
Cơm hến 74
Gió và Mây 76
Thơ và Ảnh 77
Nhạc: Màu Trăng Mới 87
Mục lục 88
TÌNH QUÊ
THI TẬP
Lê Ngọc Quế Anh
Đánh bản in: Sông Cửu
Ghi hình: Sapy Nguễn văn Hưởng
Trình bày: Phan Anh Dũng.
HỘI QUÁN VĂN NGHỆ LỀU TRĂNG
Ấn hành và giữ bản quyền 2017
Liên lạc tác giả
Lê Ngọc Quế Anh
619) 583 – 1577
Kính tặng Quê hương Bến Tre
Mến gởi các em tôi.
Lê Ngọc Quế Anh