Ở cửa tây trạm xe điện Mission.
Ở cửa tây trạm xe điện Mission.
vào buổi trưa
tháng tám
(tôi khẳng định đây không hẳn một vụ
tự tử!)
chỉ do màu trời trắng
khô quá- nom
đời sống bọn làm thơ buồn hơn cả con sâu
ngay cả khi còn nằm trong cuống lá
xớ rớ trên bến
chờ chuyến tàu
về downtown
sẩy chân
rớt xuống đường ray
may
tàu chưa về
trèo lên
ngồi thở dốc tôi
nghĩ: những ham thích
(chơi bời một ham thích
tột độ!) vừa được bù
đắp
qua cú sẩy chân
cực ngoạn mục
mọi hỉ nộ ái ố
(chỉ nửa giờ tá hỏa dưới đường ray
lộ cả ra mặt!)
thoát chết trong kẽ tóc
nghĩ thế
tôi ngồi
im
khá kiên nhẫn
cẩn trọng
để mắt tìm dưới đáy tâm khảm
chữ nào chết thì găm lại
chữ còn sống
(nắn sao cho ra hình tượng bọn con đòi
chứ không
e
chúng sẽ trốn!)
việc cẩn trọng để mắt tìm
kiếm
như thế
ý tường giải thoát hết mọi bài thơ còn câu
thúc bởi câu (chữ!) thánh hiền
qua kẽ tay
tôi nẻ đám cây đa cây đề rụng
tá lả
mỗi tích tắc
nơi cuộc sống tôi (giờ!) đơn giản đến tối
giản
việc vô hình chung nẩy
nòi xu hướng đồng tình các cái từ việt nam tuồn ra
hết có cửa
cứ it phút tôi liên tưởng chuyện quan
chức/ việt nam
đụ đĩ (đành rằng liên tưởng chuyện đấy
cực kì khả ố!)
chả vẻ vang gì
- tôi
đang chú tâm vào chuyện nhằm giải tỏa
khỏi sự tẻ ngắt
trong bài thơ này
mùi hương gợi cảm
bọn ong
bướm
mới mê (mệt)
tôi hình dung mở gian hàng bán các chiếc xì- líp nhỏ
giá cực hời treo lủng lẳng
trên mạng
vâng
với các nghĩa uyên bác
dụng qua
cách nói (tôi hi vọng thơ mình được
công nhận
không giống thơ charles bukowki!) hễ
vừa chết đi sống dậy
bất kể
sau các cuộc mây mưa dưới trăng
dưới hoa
tôi
phải tự hùy mình
đi/ trong
từng sát na
may
thơ sẽ
tế độ!
..
vương ngọc minh.