Điền Bá Quang 5..

Bạn ví ta là Điền Bá Quang
Đêm về tịch cốc ngày lang thang
Đại đao vẫn múa – đao còn bén
Chắt lưỡi mà thương giọt rượu tràn

Ta biết ta là của gió sương
Của đời chinh chiến – của muôn phương
Độc hành trọn kiếp – cô hồn quán
Nhắp rượu mà ca khúc đoạn trường

Là thế - giang hồ ta cứ chơi
Lộng lành – cao thủ khắp muôn nơi
Biết vài chiêu dỏm đăng đàn múa
Xuống tấn còn run – đã ngạo đời

Thì đó – vẫn là Điền Bá Quang
Nghi Lâm sư nữ ta cưu mang
Hành Sơn thiền tự tha hồ tụng
Lần chuỗi mà nghe – nhớ một nàng…


ĐÊM BUỒN…

Im vắng mơ hồ như giấc mơ
Ai buồn buông thả một hồn thơ
Quê hương khuất nẻo chiều nghiêng bóng
Viễn khách sầu lay khói sóng mờ

Ta cũng như người - thương nhớ thương
Quê mình biền biệt mất trong sương
Lưu vong trên đất mình đang ở
Đau nhói trong tim nỗi đoạn trường

Ta cũng như người ray rứt thôi
Những chiều mưa rụng lá chơi vơi
Nhớ ơi khói ấm cay lòng mắt
Ta khóc – mà thôi – đã-mất-rồi….


CHIẾC BÓNG…

Chung thủy với ta vẫn là chiếc bóng
Ta trên đường hắn lẽo đẽo theo sau
Ta gục ngã nhưng hắn thì hào phóng
Đỡ ta lên và phủ dụ ngọt ngào

Ta với bóng suốt đời thành tri kỷ
Nỗi cô đơn và tuyệt vọng đời người
Mất phương hướng trong vòng xoay ma quỷ
Hắn dỗ dành – đời là một cuộc chơi

Ừ thì chơi – và chơi cho hết bóp
Có bao nhiêu cứ trả hết cho đời
Rừng văn chương đã làm ta choáng ngợp
Mai mốt hết tình – thì lại nghỉ chơi…

hochibuu
08.08.18



Muôn Màu Hoa Nở