|
Thơ mới hiện đại VNBữa Say Ghé Chùa Ông Hội An /Nói Chuyện Đói Với Nguyễn Công Trứ Hoàng Lộc * đăng lúc 02:57:10 AM, Jun 10, 2018 * Số lần xem: 1351
#1 |
Bữa Say Ghé Chùa Ông Hội An
Quan Vân Trường mặt đỏ cũng thành danh
ta đỏ mặt hơn ông, đời lại hỏng
ông cốt cách quỳnh tương, ta hồ đồ rượu dỏm
cuộc trăm năm đã đến thế - hoang tàn
Kinh Châu, Kinh Châu mờ hơi sương
lòng ông, lòng ta - ai biết được?
hào khí ngời thanh long, cũng sụt sùi ngọn bút
chuyện nghìn xưa thầm hòi chuyện nghìn sau
ông còn đất để về, ta biết về đâu?
mịt mịt trời sương - mờ mờ thân thế
châu với quận đã lạc loài tri kỷ
mảnh trăng suông vừa nhạt thếch rượu mời
chốn trần gian tốc gió bốn trời
trên đất lạ còn rung bờm xích thố
ông tử vi thần thơm lừng thiên cổ
ta thơ cuồng vất vưởng mỗi tờ mây
để có lần ta chếnh choáng qua đây
chén rượu dỏm chừng không gượng nổi
ông linh hiển, mặt mày ông đỏ chói
đỏ mặt mình, ta gục dưới chân ông...
1987
Hoàng Lộc
*
Nói Chuyện Đói Với Nguyễn Công Trứ
quân tử nào ăn chẳng cầu no?
Tồn Chất Tiên Sinh, ông là tên bá láp
bởi có những đêm ta nằm, ta ngáp
khi đã thua từng cơn đói đầu hôm
xưa lắm rồi kiểu nói văn chương
bần tiện không di mới là quân tử
ta thấy bọn cứ lạy dài uy vũ
lại cứ huênh hoang dở giọng khinh đời
ông ngày xưa sống để dong chơi
nay ta sống để ở tù – hẳn khác
cái nghèo của ông, nghèo chờ hiển đạt
còn cái đói của ta, cái đói trường kỳ
cửa khoá then cài ta gặp buổi loạn li
bụng nước thay cơm kêu đâu cần vỗ
tráng sĩ bạch đầu nhìn qua cửa sổ
một khoảng trời mù, đêm vẫn là đêm
từ thuở thiếu thời ta chịu đói không quen
năm canh đó với bao lần trở giấc
nhẩm phú Hàn Nho, biết lời ông nói trật
muốn chửi đổng vài câu lại sợ ông buồn.
1981
Hoàng Lộc
|
|
Ý kiến bạn đọcVui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.
|
|