SỬ THI ILIADE THI HÀO HOMÈRE (bài 21)
THI CA KHÚC XX
CUỘC CHIẾN GIỮA CÁC THẦN
NHẤT UYÊN PHẠM TRỌNG CHÁNH chuyển ngữ thơ lục bát
TÓM LƯỢC Olympien họp Hội đồng các Thần do Thần Công Lý Thémis triệu tập, được Zeus cho phép họ xuống chiến trường thành Troie. Apollon thúc đẩy Énée giao tranh với Achille. Thần Poséidon cứu Énée thoát chết, Achille giết hoàng tử Polydore. Hector muốn trả thù cho em, suýt bị giết, may nhờ Apollon cứu thoát. Achille tàn sát quân Troie.
Thế là bên chiến thuyền cong, 12873
An Kinh binh giáp quanh chàng An Sinh.
Pê Lê công tử hào hùng.
Quân Troa bên quảng đồng xanh sẵn sàng.
Dớt truyền Thể My Hội Đồng,(Zeus,Thémis)
Thiên Sơn nối bước, chư thần về cung.
Lệnh truyền tức khắc khẩn trương,
Thần sông, biển chẳng thiếu danh thần nào. 12880
Trừ Đại Dương bát ngát bao,*
Các tiên nữ suối rừng đào, đồng xanh.
Về Thiên cung đấng Hội Vân,
Họ ngồi quanh những hàng hiên cột tròn,
Do Thần Hỏa Thái dựng nên,
Cho Thần Vương, chạm bạc vàng tinh vi.
Trong cung Dớt chẳng thiếu ai,
Thần Rung Đất chẳng bịt tai sứ trời,
Biển xa về giữa cung ngồi,
Hỏi ngay ý định lời mời Thần Vương: 12890
Lý do nào nữa Sấm Vang,
Mà Ngài triệu tập chư thần về đây ?
Phải chăng lo lắng những gì,
Troa quân cùng với trận kỳ An Kinh ?
Giờ đây bởi giữa đôi bên,
Chỉ cần một chút, chiến trường bùng nhanh.
Đấng Hội Vân đáp lời rằng :
Thần đà hiểu, hỡi Thần Rung Đất Bằng.
Ý ta triệu tập Hội Đồng,
Bàn lo số phận tiêu vong con người. 12900
Thiên Sơn thiên đỉnh ta ngồi,
Nhìn trần gian thú vị đời biết bao,
Các Thần muốn giúp phe nào,
Bên này, bên nọ theo vào ý riêng.
Bởi vì đánh với Troa quân,
Chẳng ai chống cự nổi chàng An Sinh,
Pê Lê công tử chân nhanh.
Thấy chàng họ đã thất kinh hoảng hồn.
Giờ đây cái chết bạn thân,
Lòng càng mãnh liệt bất bình xông pha. 12910
Ta e một trận phong ba,
Thành trì cũng đổ vượt qua số phần.
Lời Thần Vương mới vừa ban,
Tức thời một trận giao tranh liên hoàn.
Các Thần tham chiến tan hàng,
Hai phe, hai nhóm chia phân hai đường,
Hạ Cơ về phía đoàn thuyền,(Héra)
Quán Trí, thần Hải Long Rung Đất Trời.(Athéné,Poséidon)
Mai Hạc cẩn trọng giúp người,(Hermès)
Hoả Thái cường tráng lại thời thọt chân,(Héphaistos) 12920
Một chân khiu khẳng dưới mình,
Phía Troa : An Thiết mũ đồng sáng trưng,
An Long chẳng cắt tóc trần,
Và Đạt Thế Mỹ Nữ thần bắn tên,(Artémis)
Cùng Xăng Tốt, Lã Tôn,(Xanthos, Latone)
Và Ngọc Vệ Nữ cười dòn thắm xinh.(Vénus, Aphrodite)
Bao lâu thần cách người trần,
An Kinh hờn giận anh hùng An Sinh,
Bao lâu chẳng dự chiến trường,*
Quân Troa trông thấy An Sinh rụng rời. 12930
Nhanh chân vũ khí sáng ngời,
Cũng như Thần Chiến họa tai dương trần.
Các Thần hiện giữa người trần,
Bất Hoà thô bạo nữ thần đẩy xui.
Quán Trí Tuệ thét vang lời,(Athéné)
Đứng bên hào lũy rung trời âm thanh.
Tiếng dài dồn dập vang lừng,
An Thiết cũng thét ầm ầm bão giông.(Arès).
Từ thành cao gọi Troa quân,
Từ Si Mai xuống Cô Long đồng bằng.(Simois,Callicolonè) 12940
Hai phe, kích động các thần,
Đẩy nhau vào cuộc đấu tranh tương tàn.
Trên cao, Dớt sấm kinh hoàng,
Dưới thế đất chuyển Hải Long liên hồi.
Chập chùng đỉnh núi chơi vơi,
Lung lay nguồn suối núi đồi Y Đa.
Thuyền An Kinh, thành phố Troa,
Đất rung đến cõi đất xa muôn trùng.
Vua Ai Đô Nê rùng mình, (Aidonée)
Bỏ ngai, thét sợ đất rung trên đầu. 12950
Hải Long xé rộng đất sâu,
Hố kinh hoàng khiến thần sầu, quỷ kinh.
Lao vào tranh với Hải Long.
An Long Thần Tiễn có tên cánh cầm.*
Trước An Thiết, Mắt Cú Thần,
Trước Hạ Cơ, Kim Tiễn mưa tên rần rần,*
Đạt Thế Mỹ, em An Long,
Trước Lã Tôn, Mai Hạc giàu lòng độ nhân.
Trước Hỏa Thái là Thần sông,
Thần gọi Xăng Tốt, người trần Sa Măng.(Santos, Scamandre) 12960
Trường giang sông xoáy cuộn dòng.
Đời như thế đó, các Thần đối nhau.
An Sinh mong gặp Hải Tô,
Máu kêu gọi máu, đầu kêu trả đầu.
Thỏa lòng Thần Chiến da trâu.
Giết người chọc thủng kẻ thù Troa quân.
Nhưng Anh Nê bởi An Long,(Énée, Apollon)
Xui ra khiêu chiến với cùng An Sinh.
Mượn lời nói Ly Ca Công(Lycaon),
Biam hoàng tử hoá thân bảo rằng: 12970
Anh Nê quân sư Troa quân,
Giờ đây đâu mất lời hùng hứa xuông.
Mà trong tiệc rượu quân vương,
Quyết tâm cùng với An Sinh đương đầu.
Anh Nê đáp lời cay đau :
Biam hoàng tử vì đâu muốn rằng.
Những lời ngạo ngược với lòng.
Vì tôi với hắn đã từng đánh nhau.
Một lần thoát hắn ngọn lao,
Núi Y Đa hắn cướp thâu đàn bò. 12980
Cướp Lý Mê, Bê Đa Sô.
May mà Dớt cứu nhờ đầu gối nhanh.
Nếu không đời đã mạt vong,
Dưới bàn tay của An Sinh tàn đời.
Quán Trí mở lối, chỉ mời,
Cầm đuốc chiến thắng cho người đâm lao.
Lê Lạc, quân Troa tổn hao,(Lélèges)*
An Sinh khó có người nào đấu tranh,
Vì thần phù hộ bên mình,
Mũi lao đâm thẳng chẳng dừng trước da. 12990
Nếu cân đo sức thật thà,
Sức tài chưa hẵn thắng ta dễ dàng,
Dù khoe mình sắt thân đồng.
Nghe, Dớt thần tử, An Long đáp rằng :
Anh hãy cầu Thần Vĩnh Hằng,
Anh con Vệ Nữ, gái dòng Thần Vương,
An Sinh, mẹ hạ đẳng thần,*
Ông già đáy biển, thấp hơn Vua Trời,
Chỉa lao cùng hắn đánh thôi,
Chớ nên chột dạ những lời bất cân. 13000
Nói rồi thổi khí anh hùng,
Cho người tướng lĩnh tiên phong mũ đồng.
Anh Nê đối mặt An Sinh,
Vẫn không thoát khỏi mắt nhìn Hạ Cơ,*
Bạch Thủ hội Thần phe ta :
Hải Long, Quán Trí nghĩ qua kỹ càng.
Này Anh Nê tướng mũ đồng.
Đang xông đối mặt với cùng An Sinh.
Do Thần An Long dục lòng,
Giờ ta bắt hắn quay lưng chiến trường, 13010
Hay là giúp đỡ An Sinh,
Ban chàng sức mạnh kiên cường vô biên.
Chẳng gì chàng thiếu trong tim,
Để cho chàng biết Thần linh cao vời,
Với chàng yêu quí thương tài.
Còn Thần giúp đỡ cho người Troa quân.
Thoát cơn chinh chiến máu xương,
Thì đều là những Thần Linh Gió Ngàn.*
Từ Thiên Sơn ta xuống trần,
Giúp An Kinh với Troa quân đương đầu. 13020
An Sinh không một nỗi đau,
Sau này số phận buổi nào sơ sinh,*
Mẹ tôi luyện sót gót chân,
Cuộn dây thêu dệt quấn băng gót mềm.
Ý đồ này nếu An Sinh,
Không nghe lời báo bởi Thần Thiên Sơn.
Thì chàng có thể hoang mang,
Khi đối địch thấy hào quang một thần,
Đáng sợ trước mặt người trần.
Đáp lời Thần Hải Long Rung Địa Cầu : 13030
Hạ Cơ chớ giận vì đâu,
Chớ bất bình xúi thần lao tranh giành,
Chúng ta sức mạnh vô cùng,
Lẽ nào đi xúi các thần chi nao.
Chúng ta hãy đến đài cao,
Ngồi nhìn xem xét ra sao sự tình,
Chiến tranh là chuyện dương trần,
Nếu Thần Chiến với An Long dám là,
Giữ tay An Sinh xông pha,
Phe ta Giao Chiến, Bất Hoà chống thôi. 13040
Cuộc tranh giải quyết xong rồi,
Các thần sẽ trở lại ngồi Thiên Cung,
Chúng ta sức mạnh vô cùng,
Không thần nào sức siêu phàm, tất nhiên.
Nói rồi Thần Mái Tóc Xanh,
Dẫn các thền tới mõm thành nhô cao,
Quân Troa, Quán Trí công lao,
Cho Hùng Anh Kiệt cuộc giao chiến cùng.(Héraclès)
Quái vật khủng kiếp biển xanh,
Khi thủy quái đuổi đến đồng biển xa. 13050
Hải Long với các thần ta,
Ngồi trong mây rắn la đà phủ vai.
Các thần đối địch cũng ngồi,
Đỉnh Cô Long Lĩnh quanh ngôi hai thần,(Callicolonès)
Xạ thủ Phổ Bút An Long,
An Thiết Chinh Chiến phá tan thành hào,
Các thần hai nhóm đối nhau,
Nghĩ suy mưu kế khởi đầu chiến tranh.
Hai bên lưỡng lự mặc tình,
Dớt ngôi cao đã thuận lòng tùy nghi. 13060
Trên đồng binh chật đường đi,
Ánh đồng sáng loáng, ngựa người như nêm,
Đất vang dội tiếng đoàn quân,
Hai người ưu tú hai bên tiến về,
An Sinh đấu với Anh Nê,
Anh Nê hung hãn nghiêng che mũ đồng,
Trước ngực nâng chiếc thuẩn tròn,
Ngọn lao đồng nhọn sẵn sàng vung lên.
An Sinh như sư tử hùng,
Mà người cả nước muốn cùng giết đi, 13070
Tiến lên kiêu hãnh khinh khi,
Những chàng trai trẻ kém chi Chiến Thần,
Phóng vào bay một đường thương,
Nó thu mình, há hốc mồm lớn to,
Mép sùi bọt, răng nhọn nhô,
Tim như nhỏ chẳng đủ cho chí hùng,
Quất đuôi lên háng lên sườn,
Tự say lòng cuộc kiên cường đấu tranh.
Mắt nẩy lửa lao thẳng nhanh,
Hăng say sống chết cắn ăn đối thù. 13080
An Sinh dũng khí thanh cao,
Anh Nê đối mặt, tim bao la lòng,
Khi hai người bước đã gần,
An Sinh Phi Túc cất lên hỏi rằng :
Anh Nê tiến trước phải chăng ?
Tìm ta chiến đấu để hòng ước mơ.
Trị vì người, ngựa thành Troa,
Tóm thâu bầu gánh cơ đồ vua Biam ?
Dù ta có bị lột trần,
Vua Biam chẳng nhượng quyền hành cho mi ! 13090
Ông ta có lắm con trai,
Khỏe mạnh sáng suốt chẳng ai nhường quyền,
Hay là chia cấp lãnh điền,
Đẹp hơn kẻ khác, giàu vườn trái cây.
Giết ta để có đất cày ?
Dễ chi thực hiện điều này, ích chi ?
Một lần, phải đấy, chính mi.
Ngọn lao ta đuổi, chạy đi kinh hoàng .
Bỏ đàn bò chẳng quay nhìn,
Y Đa chạy khỏi rừng xanh vắt giò. 13100
Trốn vào chốn Ly Nết Sô,(Lyrnesso)
Để ta phá nát cơ đồ tang hoang.
Nhờ Quán Trí với Phụ Vương,
Bắt bao nô lệ, ngày tàn tự do.
Còn mi, thần cứu giúp cho,
Hôm nay thần hẵn chẳng lo cứu gì.
Ta khuyên mi hãy lui đi,
Trốn vào đồng đội, chớ gì đứng trông.
Chuốc điều tai họa vào thân,
Việc này một đứa trẻ ranh cũng rành. 13110
Anh Nê đáp lại lời rằng :
Pê Lê công tử chớ hòng nói năng.
Dọa ta như trẻ nít chăng ?
Thì ta cũng biết chửi bằng cay chua,
Chúng ta biết nhau bằng thừa,
Gia đình dòng giống, mẹ cha kể thường,
Chuyện lừng lẫy khách dương trần,
Nhưng nhìn tận mặt thì không biết rồi,
Ông chưa thấy mẹ cha tôi,
Cha ông tôi cũng chẳng thời thấy nghe. 13120
Người bảo ông con Pê Lê,
Mẹ Thê Túc chốn Thủy Tề , Tóc Mây.
Tôi con đại hiệp An Chi,(Anchise)
Mà tôi hãnh diện riêng tây tự hào.
Mẹ Ngọc Vệ Nữ diễm kiều, (Aphrodite, Vénus)
Một bên cha mẹ sẽ nhiều khóc than.
Hôm nay thân phận đứa con,
Lời tôi quả quyết sắt đanh chẳng là,
Như lời con trẻ nói ra,
Để cùng quyết định, cùng là rút lui, 13130
Nếu ông muốn biết danh tôi,
Tỏ tường sự nghiệp giống nòi hùng anh.
Đạt Đa Nốt dựng triều đình,(Dardanos)*
Núi Y Đa bởi Ý Thành chưa xây, (Ilion)
Họ ở ven sườn núi dài,
Y Đa lắm suối, núi đồi dọc ngang,
Vua sinh một trai nối dòng,
Âu Lịch Tô nhất dương trần giàu sang,(Erishtonios)
Ba nghìn ngựa cái đồng xanh,
Ngựa câu nhảy nhót tung tăng một đàn. 13140
Bô Rê Thần Gió mơ màng, (Borée)
Đắm say hoá ngựa xanh bờm giao hoan,
Mỗi ngựa tơ sinh mười hai con,
Thành đàn đông đúc, chân nhanh gió ngàn.
Chúng nhảy trên đồng lúa vàng,
Lúa mềm không ngã nghiêng tàn một bông,
Chúng đùa trên biển mênh mông,
Lướt bay sóng bạc ngàn trùng nhấp nhô.
Nhà vua sinh hoàng tử Trô,(Trôs)
Làm vua cả cõi cơ đồ Troa dân. 13150
Sinh ra ba trai vẹn toàn,
Y Lộc, An Sắc, Gia Mỹ sánh ngang với thần.(Ilos, Assaracos, Ganymède)
Tướng mạo đẹp nhất dương trần,
Gia Mỹ thanh sắc dự hàng thần linh,
Hầu Dớt rót rượu Thiên cung.
Y Lộc sinh được trai hùng Lao Đông.(Laomédon)
Lao sinh Ty Thông, Biam,(Tithon, Priam)
Lâm Bốt, Chi Tố, tướng hùng Hỷ Tâm.(Lampos, Clytios. Hikétaon)
An Sắc, Ca Bích nối dòng,(Assaracos, Caprys)
Ca Bích danh tiếng sinh thành An Chi.(Anchise) 13160
Tôi con An Chi oai nghi,
Hải Tô dòng dõi trị vì vua Biam,
Đó là nòi giống liệt oanh,
Uy danh cao thấp định phần Thần Vương.
Ngài quyền thế cõi người, thần,
Xin đừng nói chuyện trẻ con thế nào,
Chiến trường đổ máu, rơi đầu,
Nói điều sĩ nhục cho nhau làm gì !
Con thuyền trăm mái chèo bơi,
Cũng không giảm gánh nặng thời tải đi, 13170
Lưỡi ta như nước xoáy xoay,
Nói trăm điều để chua cay tiếng đời.
Nói câu gì đáp liền thôi,
Vì đâu tranh chấp cho đời đắng cay.
Như đàn bà mang thù này,
Trong tim gậm nhấm rồi gây giữa đường.
Đúng sai lý lẽ bất cần,
Bực mình xúi dục trong lòng đã quen.
Lòng tôi dũng cảm nào quên,
Dễ đâu rung chuyền lòng son bằng lời. 13180
Tim tôi chờ đợi sục sôi,
Vung lao giáp trận thử tài hơn thua,
Mũi đồng sắc nhọn lao ta.
Nói rồi đâm ngọn lao qua sức hùng.
Vào tấm thuẩn thần đáng kinh,
Thuần to rền dưới mũi đồng ngọn lao.
An Sinh kinh hãi đẩy cao,
Sợ lao dài bóng xuyên mau bề đồ..
Trái tim chẳng nghĩ điên rồ,
Thuẩn thần rèn đúc đâm vô được nào ? 13190
Người trần đâm vỡ được sao ?
Lớp vàng khiên cản đường lao anh hùng.
Anh Nê Xuyên hai lớp đồng,
Vẫn còn ba lớp thiếc vàng bên trong.
Chiếc khiên của Thần Thọt Chân,
Dày bằng năm lớp đã ngăn lao đồng.
An Sinh tới lượt phóng thương,
Vào Anh Nê trúng chiếc khiên cuối vành,
Mặt đồng viền chạy mong manh,
Lớp da bò cũng phong phanh xuyên vào, 13200
Anh Nê run sợ đưa cao,
Nâng khiên lên khỏi tầm lao, xa mình,
Chiếc lao cắm đất qua lưng,
Sau khi đâm thủng qua khiên da bò.
Anh Nê trách được mũi lao.
Hai chân đứng vững nhưng xao xuyến lòng.
Mắt nhìn kinh hãi bàng hoàng,
Mũi lao cắm đất cách chàng tất gang,
An Sinh nổi nóng xông lên,
Tuốt gươm trần hét rộn vang chiến trường. 13210
Anh Nê nhắc tảng đá nằm
Hai người trai trẻ khó lòng nhấc lên,
Mình chàng nhất nhẹ như không,
Ném vào chiếc mũ, vành khiên anh hùng,
Mũ khiên thần tránh số phần,
Pê Lê công tử tiến gần vung gươm,
Giết Anh Nê nếu Hải Long,
Không ra cứu độ tâm hồn bao dung.
Hải Long nói với các thần.
Than ôi ! xót phận tấm lòng Anh Nê. 13220
Chết vì công tử Pê Lê,
Cõi Diêm Vương sẽ trở về phút giây,
Điên rồ nghe những lời này,
Của Thần Viễn Kích giờ đây đau buồn.
An Long không cứu được chàng,
Con người vô tội đau thương hiểm nghèo.
Oan gia ai đã rắc gieo,
Chàng thường cúng tế biết bao cõi thần.
Chúng ta hãy cứu một lần,
Anh Nê thoát khỏi mệnh phần tả tơi. 13230
Thần Vương sẽ giận máu sôi,
Nếu An Sinh giết cháu Ngài hôm nay.
Phận chàng Thần Chết thoát tay,
Giống dòng Đạt Nốt từ nay bảo tồn.(Dardanos)
Giống dòng yêu quý Thần Vương,
Với các phụ nữ trần gian sinh thành.
Thần Vương ghét vua Biam,
Sau này sự nghiệp chính chàng Anh Nê,
Cứu dân Troa thoát nguy cơ,
Đưa dân dựng lại cơ đồ thương đau. 13240
Sẽ còn truyền nối mãi nhau,
Cháu con, chắt chít mai sau giống nòi.
Hạ Cơ Ngưu Mục đáp lời:*
Hỡi Thần Chuyển Đất Rung Trời, Ngài nay,
Nghĩ thương tới Anh Nê này,
Muốn giúp đỡ hắn cứ tùy thực thi,
Hay là để mặc hắn đi,
Dẫu tài cũng bị chết vì An Sinh.*
Quán Trí và tôi quyết lòng,
Tay thề cùng với các Thần Thiên Sơn, 13250
Không bao giờ tránh Troa dân,
Thoát ngày bất hạnh tan tành đau thương.
Thành Troa thiêu rực lửa hồng,
Dưới tay dũng sĩ An Kinh bạo tàn.
Thần Rung Chuyển Đất vội vàng,
Đến nhanh nơi chốn chiến trường gươm lao.
Anh Nê, An Sinh đánh nhau,
Một người, mắt bổng tỏa vào mù sương.
An Sinh mắt chẳng thấy đường,
Cán lao rút khỏi thuẩn đồng Anh Nê, 13260
Rớt bên An Sinh sương mê,
Anh Nê, ngài đỡ đẩy về cuối quân.
Băng qua người ngựa như không,
Quân Châu Côn ở cuối đồng vũ trang, (Caucones)
Cất lời Thần Hải Long Vương :
Anh Nê mù quán, vị thần xúi thân,
Đương đầu đánh với An Sinh,
Hơn tài sức được cảm tình thần linh,
Hãy tránh gặp hắn mỗi lần,
Vì người chưa tới số phần mệnh vong. 13270
Về chầu Diêm Chúa cõi âm,
Đến khi số phận An Sinh mệnh tàn.
Rồi ra giáp chiến ngang tàng,
Chẳng An Kinh nào sức lột trần được chăng.
Để Anh Nê lại một mình,
Tỏ bày cặn kẽ sự tình nguy nan.
Và liền giải mắt An Sinh,
Tan làn sương đục, mắt tinh bình thường.
Ngạc nhiên thầm nhủ trong lòng :
Đúng điều kỳ lạ rõ ràng mắt ta, 13280
Ngọn lao còn đó phóng ra,
Mà người muốn giết bay xa đâu rồi ?
Anh Nê, Thần hẵn cứu đời,
Thế mà ta tưởng chỉ lời khoe khoang.
Hắn đà thoát chết sướng run,
Chẳng còn chí khí đánh cùng với ta.
Nào ta khích lệ xông pha,
Đa Niên đánh với quân Troa thử nào.
Nói rồi ra lệnh tiến vào :
An Kinh anh dũng , cớ sao xa vời. 13290
Mỗi người xông đánh một người,
Thỏa lòng dũng sĩ vào nơi chiến trường.
Một mình dù khỏe khó lòng,
Đuổi truy quân địch đám đông được nào.
Dù Thần An Thiết siêu cao,
Dù Thần Quán Trí chẳng nào đẩy tan.
Đám đông hổn chiến nhọc nhằn,
Dù ta sức khỏe tay chân sẵn sàng,
Ta không ngừng nghỉ đấu tranh,
Cùng đầu binh đến quân binh cuối hàng. 13300
Chẳng quân Troa dám tiến gần.
Bên lao ta đó mà lòng sướng vui.
Hải Tô lừng lẫy tiếng lời.
Động viên qua tiếng thét lời vang vang.
Bảo rằng sẽ đánh An Sinh,
Troa quân dũng sĩ chớ rằng sợ chi :
Pê Lê công tử xá gì,
Đánh bằng lời nói khinh khi cả thần,
Bằng lao nào phải dễ dàng,
Sức Thần hơn sức trần gian, cao vời. 13310
Những điều hắn nói, thực lời,
Chẳng qua làm được nửa vời mà thôi,
Ta xông đối mặt hắn coi,
Dù tay lửa bỏng, chí ngời sắt nung.
Quân Troa lao nhọn trùng trùng,
Nghe lời khích lệ xông lên reo hò,
Bỗng An Long hiện dặn dò :
Hải Tô tuyệt đối, chớ so lao cùng,
Với An Sinh ở đầu quân,
Mà chờ đợi giữa đám đông reo hò. 13320
Sợ hắn xa phóng ngọn lao,
Hay gần một thế gươm cao sức hùng.
Hải Tô nghe tiếng của Thần,
Hoảng klinh lẫn giữa đám đông trùng trùng,
An Sinh xông đánh Troa quân,
Lòng tràn dũng khí thét gầm vang vang,
Giết Y Phi Thông trước tiên (Iphition)
Trinh Tê công tử vốn con thủy thần,(Otryntée)
Chỉ huy một đạo quân đông,
Hy Đa giàu, Thổ Lộc vùng tuyết sơn.(Hyda, Timolos) 13330
Y Phi sốt ruột xông lên,
An Sinh đâm trúng ngay trên đỉnh đầu,
Bổ đôi óc ngã lăn nhào,
An Sinh đắc thắng ngạo trêu chẳng nề:
Nằm đây công tử Trinh Tê,
Tàn đời một kẻ gớm ghê nhất đời.
Sinh từ Di Rê đầm lầy,(Gyrée)
Quê hương Hạc Mốt nước xoay cuộn dòng,(Harmos)
Hy Lộc lắm cá dọc sông.(Hyllos)*
Y Phi bóng tối bao trùm con ngươi, 13340
Chiến xa băng nát hình hài,
Hàng đầu xe ngựa tung trời giao tranh.
An Sinh đâm Đề Mô Ông,(Démoléon)
Con quan An Thế tiếng danh công thần.
Mũi lao xuyên thẳng thái dương,
Mũ đồng không cản nát xương, óc tràn.
An Sinh nóng nảy tung thương,
Hy Pô Đa Mạc nhảy liền xuống xe,(Hypodamas)
Hoảng hồn toan trốn chạy về,
Lao xuyên lưng ngã, máu me lìa đời. 13350
Gầm như bò rống bị lôi,
Quanh vua Huê Lịch bao người thanh niên.*
Thần Rung Chuyển Đất vui lòng,
Hy Pô Đa Mạc trút hồn khỏi xương.
An Sinh vung tiếp lao đâm,
Bồ Ly hoàng tử như thần, con Biam.(Polydore)
Nhà vua thường chẳng cho chàng,
Xuất chinh chinh con út, mẹ cưng nuông chiều.
Chạy đua thắng hết giải treo,
Tính còn trẻ tỏ tài cao chân giò. 13360
Xông lên chiến đấu hàng đầu,
An Sinh đâm trúng ngọn lao uổng đời.
Lao đồng đâm trúng lưng đai,
Gần hai mối giáp, cạnh nơi móc vàng.
Bồ Ly ngã quỵ rỉ rên,
Tay còn ôm giữ ruột gan khỏi trào.
Mắt trùm mây tối thương đau,
Hải Tô trông thấy vội mau đến cùng.
Em út Bồ Ly ngã lăn,
Đôi tay giữ ruột mắt trừng thiên thu. 12270
Lòng không chịu nỗi thương đau,
Vung lao như lửa đến mau đối đầu.
An Sinh đắc chí ngạo kiêu :
Đây là người xót đau nhiều tìm ta,
Giết bạn thân ta thiết tha,
Mong đừng lẫn tránh nhau qua chiến trường.
Dứt lời đôi mắt nhìn xiên :
Tới đây, mau chuốt tai ương ngày tàn.
Hải Tô chẳng sợ lời rằng :
Pê Lê công tử chớ mong bằng lời, 13380
Tưởng ta như trẻ sợ thôi,
Và ta cũng biết nói lời khinh khi.
Dù người tài chẳng ai bì.
Và ta có kém thua chi chiến trường.
Cũng từ đầu gối thần linh.
Kém thua định đoạt phận đen số phần.
Cho dù ta kém chẳng bằng,
Lao ta cũng nhọn khả năng giết người.
Nói rồi vung ném tức thời,
Quán Trí Tuệ thổi làn hơi nhẹ nhàng 13390
Xa An Sinh mũi quay vòng,
Lại rơi ngay trước chân chàng Hải Tô.
An Sinh nóng nẩy hét to,
Nhưng An Long đã đấu cho mất rồi.
Thần linh che dấu dễ thôi,
Phủ quanh một lợp sương rơi che dày.
Ba lần với ngọn lao dài,
An Sinh xông đánh vào trời sương sâu,
Lần tư quỷ khóc thần sầu :
Hải Tô cho chết, mi nào trốn đâu ? 13400
Lần này mi thoát cơ cầu,
An Long cứu giúp đỡ đầu nguy nan.
Nếu không mi đã đời tàn,
Lần sao cầu nguyện mỗi lần nghe lao.
Ta còn lần khác gặp nhau,
Sẽ đưa mi đến thương đau tàn đời.
Ta cũng có thần hộ trì,
Giờ đây ta đánh quân mi trên đường.
Nói rồi đâm một ngọn thương,
Trúng ngay Tri Ốc lao xuyên cổ mình.(Dryops) 13410
Tri Ốc ngã dưới An Sinh,
An Sinh bỏ đó tiếp đâm ào ào,
Đề Mâu anh dũng to cao,(Démouchos)
Trúng vào giữa gối ngã nhào xuống thân,
Rút gươm, đâm thẳng, lìa trần.
Hai con Bi Ất xe gần tầm tay,(Bias)
Lao Gô Ất trúng lao ngay,(Laogonos)
Đạt Đa Ất trúng gươm bay xe nhào.(Dardanos)
An Lạc công tử tên Trô,(Alastor, Trôs)
Đến quỳ bên gối đợi chờ An Sinh. 13420
May chàng bắt sống thương tình,
Thứ tha không giết người cùng tuổi nhau.
Điên rồ dễ thuyết phục nào,
An Sinh nào có ngọt ngào yêu thương.
Mà lòng sôi sục căm hờn,
Rút gươm đâm thẳng vào gan máu trào.
Nhuộm hồng chiếc áo đỏ ao,
Gan lòng, dòng máu đen ào đổ tuôn.
Bóng đen trên mắt bao trùm,
Giả từ cuộc sống âm thầm chàng Trô. 13430
An Sinh lại đâm Mâu Lô,(Moulios)
Hai tai xuyên suốt lao vô qua đầu,
Lại đâm Âu Kê Thế Nô,(Échéclos con Agénor)
Giữa đầu phun máu, thương cho số phần.
Đồ Ca Long lao trúng gân,(Deucalion)
Sát vai,cái chết kề gần cánh tay.
Cánh tay lủng lẳng lất lay,
Ngọn lao xuyên suốt bầy nhầy máu tuôn,
An Sinh bồi tiếp nhát gươm,
Chiếc đầu rụng đứt, lóc lăn thân mình. 13440
Tủy từ xương sống tuôn tràn,
Văng xa nón giáp, bắn tung máu hồng,
Hồn bay lìa cõi dương trần,
An Sinh xông tới trúng nhầm Tích Mô,(Rhigmos)
Tài năng con Bái Lê Ô,(Peirèos)
Đến từ Thạch Các đất giàu thủy phong,(Thrace)
Ngọn lao đâm trúng giữa thân,
Cắm ngay giữa phổi, ngón đồng máu tuôn,
Tích Mô ngã xuống xe lăn,
An Thước cận vệ toan cầm quay cương, 13450
An Sinh tung ngọn lao đồng,
Trúng lưng ngã xuống, ngựa lồng hoảng kinh.
Máu lên ngút hận bừng bừng,
Như ngọn lửa bốc không trung dậm ngàn,
Cháy từ thung lũng xa xăm,
Núi rừng nóng bỏng cỗi cằn lá khô,
Rừng sâu lửa cháy bao giờ,
Gió tung ngọn lửa bất ngờ cất cao.
Lửa bay gió lộng ào ào,
An Sinh như thế ngọn lao kinh hoàng. 13460
An Sinh như quỷ căm hờn,
Đuổi theo chém giết máu tanh đất hồng.
Thấy chàng hoảng sợ khiếp kinh,
Chẳng ai chạy thoát lao gươm của chàng,
Như mùa lúa mạch trên sân,
Bầy bò trán rộng, móng chân dẫm nhào,
Hạt mau bóc võ trắng phau,
Tiếng kêu bò rống, ào ào móng chân,
An Sinh thúc ngựa, bánh lân,
Xéo trên thi thể, thuẩn khiên vất tràn. 13470
Trục xe nhơ bẩn máu hồng,
Thành xe loang lổ đen ngòm máu đen,
Từ vành xe ngựa bắn lên,
Pê Lê công tử vinh quang khích lòng,
Đôi tay chẳng ai cản ngăn,
Nhúng vào máu bụi đất bùn bẩn bôi. 13476
Kỳ tới: Thi Ca khúc XXI : GIAO CHIẾN BÊN SÔNG câu 13477 đến 14208
CHÚ THÍCH
12881 : Océan. Thời Cổ Đại Hy Lạp cho rằng Đại Dương là một con sông lớn bao quanh mặt đất
12929 : Achille không dự chiến trường 15 ngày..
12954: Apollon cầm tên có cánh.
12957: Artémis danh hiệu Kim Tiễn, Mũi Tên Vàng. Apollon danh hiệu Viễn Kích Thần. Đánh từ xa.
12987: Lélèges dân ở một phần xứ Troade.
12997 : Achille con Thétis, con gái Thần Biển là thần cấp thấp hơn Énée con Aphrodite, con gái Zeus.
13004 : Héra có danh hiệu Bạch Thủ, Cánh tay trắng.
13018: Des Dieux Faits de Vents : Thần Linh Gió Ngàn
13022: Đoạn này nguyên tác không nói rõ. Khi Achille sinh ra mẹ tôi luyện trong nước sông Stick để trở thành bất tử, nhưng sót gót chân, sau này Achille sẽ chết vì tên Énée bắn trúng gót chân do gót mà có thành ngữ : gót chân Achille.
13133: Dardanos con Thần Vương Zeus và Electre con gái Atlas, thần mang địa cầu.
13243: Héra có danh hiệu Ngưu Mục. Mắt Bò Cái có nguồn gốc từ Ai Cập thờ Thần Bò Cái, du nhập sang Hy Lạp chỉ còn đôi mắt. Athéné cũng thế danh hiệu Mắt Cú.
13248: câu thơ vô ích, thiếu trong nhiều văn bản. Énée sau khi thành Troa bị đốt phá, dẫn dân Troa sống sót sang Ý thành lập thành Rome.
13339: Hermos nhận nước sông Hyllos chảy vào vịnh Smyrne.
13352: Posséidon có đền thờ ở Hélice, ở Achaie rất được dân tôn sùng.
|