Thơ Tưởng Niệm Tháng Tư Đen
[1]
Doanh Trại Ngày 30/4/1975
Lệnh buông súng đợi để bàn giao
Doanh trại còn nguyên giặc chửa vào
Súng đạn ngổn ngang ngoài vọng gác
Quân trang bừa bãi cạnh bờ rào
Chiến công một thuở từng oanh liệt
Xương máu hai miền uổng biết bao
Nhìn ngọn cờ vàng trong khoảnh khắc
Tướng quân cố nén lệ tuôn trào.
[2]
Tướng Phạm Văn Phú
Hiệp định Paris bán đứng rồi
Đồng minh phản bội bạc như vôi
Cao nguyên triệt thoái còn chi nữa
Đất nước tan tành mất đến nơi
Lê kiếp sống thừa trên đất khách
Chẳng thà tuẫn tiết tại đây thôi
Một chai độc dược theo hồn nước
Danh tướng đời nay được mấy người.
[3]
Tướng Lê Nguyên Vỹ
Tướng quân quả cảm lại thanh liêm
Chẳng đội trời chung giặc búa liềm
Tư lệnh Sư Đoàn 5 dũng mãnh
Chỉ huy đơn vị rất uy nghiêm
Đương đầu địch thủ tay mưu lược
Đối diện đồng minh chẳng tị hiềm
Nhật lệnh bàn giao giờ phút chót
Một viên đạn cuối giấc cô miên.
[4]
Tướng Lê Văn Hưng
Sáu chục ngày đêm pháo nổ oành
Chiến hào nồng nặc máu xương tanh
Bốn sư đoàn địch vào công hãm
Một tướng quân ta quyết thủ thành
An Lộc kiêu hùng ghi chiến tích
Bình Long anh dũng rạng uy danh
Còn dân còn nước còn hương khói
Dẫu thác ngàn đời đẹp sử xanh
[5]
Tướng Nguyễn Khoa Nam
Tướng Nguyễn Khoa Nam rạng sử xanh
Thong dong tựu nghĩa chết theo thành
Thương dân chiến cuộc tàn đâu nỡ
Yêu lính, chỉ huy nhục chẳng đành
Tại thế không xa hoa vật chất
Tận trung giữ đởm lược hùng anh
Một vì sao lóe trong đêm tối
Cũng đủ soi non nước vận hành.
[6]
Tướng Trần Văn Hai
Tướng Hưng cùng với Tướng Khoa Nam
Tuẫn tiết theo thành thác đã cam
Vận nước suy vi đành thọ tử
Việc nhà bối rối biết khôn kham
Chẳng đành sống nhục quên danh dự
Thành được chết vinh giữ phẩm hàm
Chén rượu hòa tan viên độc dược
Ngàn xưa danh tướng vốn phi phàm
[7]
Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn
Không thể sống chung với sói lang
Một còn một mất chẳng đầu hàng
Mắt trừng họng súng lời đanh thép
Miệng mắng quân thù ý sắt gang
“Cộng Sản độc tài quân bịp bợm!
“Tự do dân chủ dáng hiên ngang!
Pháp trường lệ nhỏ ngùi thương tiếc
Một tấm trung can biết đá vàng.
[8]
Tâm Sự Người Lính Già
Phần tư thế kỷ nặng nề qua
Người lính giờ đây tuổi đã già
Đau xót quê hương ngày gãy súng
Nhớ thương đồng đội thuở xông pha
Ngậm ngùi đất khách vầng trăng khuyết
Tủi phận chinh nhân bóng xế tà
Thao thức đợi chờ ngày quật khởi
Mùa xuân Dân Tộc khúc hoan ca
[9]
Tháng Tư Đen
Tháng Tư lại đến nữa rồi ư ?!
Bốn mấy năm rồi lại Tháng Tư
Nước mất nhà tan từ dạo ấy
Sao dời vật đổi đến bây chừ
Quê hương mất hút nơi “tiền kiếp”
Đồng đội còn chăng nẻo viễn cư
Dân tộc trầm luân bao khổ nạn
Tang thương huyết lệ khấp phần thư..
[10]
Biển Dâu Lưu Lạc
Biển dâu ai oán giấc miên trường
Lưu lạc bên trời bấy tuyết sương
Chênh chếch đầu non vầng nguyệt khuyết
Hắt hiu cuối bãi bóng tà dương
Giấc mơ đoàn tụ còn trăn trở
Chiến cuộc chia lìa quá thảm thương
Ôi những đời trai chưa thắm mộng
Vội đem thân thế bỏ sa trường.
HỒ CÔNG TÂM