Nov 21, 2024

Truyện ngắn

Người Rơm
Tâm Thanh * đăng lúc 12:46:23 AM, Apr 05, 2018 * Số lần xem: 1545
Hình ảnh
#1

 

               

                                    Người Rơm

 

 
Khi mùa đông but giá tt đ đây, tôi biết nơi xa xôi bên kia là mùa xuân. Người nhc nh tôi điu này không phi cha m tôi (ông bà chết trên đường vượt biên t Hi Phòng sang Hng-công, lúc tôi năm tui), mà mt cô giáo người Thy-đin, cô Anita. Nhưng t ngày tôi b hc, xa cô, tôi không biết khi nào là mùa xuân bên kia. Nhiu ln tôi mi mt ngh ăn cp, đnh v thăm cô. Nhưng năm nay li xy ra nhiu chuyn.
Là đa duy nht trong băng có quc tch, và có cái xe ôtô con, tôi chuyên vic cm vôlăng trong các chuyến ăn cp 'butích', được gi nghiêm túc là 'đi ch. Địa bàn hot đng ca chúng tôi ch yếu là các thành ph min đông Thy-đin như Stockholm, Uppsala, nhưng nếu có mi b béo chúng tôi có th đi sang min tây như Gưteborg, Bohus. Được hai năm, hình như gn ba năm, cnh sát thuc lòng s xe ca tôi và nhn mt c bn sáu đa, nhiu khi chúng tôi vào cây xăng mua cái xúc-xích cũng b theo dõi. Chúng tôi phi tìm đng c bên nước láng ging Na-uy. Sang Na-uy mi biết vic đi ch thanh nhàn như đi ăn đám gi. Thng Tư đi huynh, nói "Chng trách Liên Hip Quc xếp đây là nước sng sướng nht thế gii, năm năm lin." Trong chuyến đi ch bên Na-uy, tôi gp Tuyết Anh.

Tuyết Anh là tên ghi trong th đăng ký t nn do cnh sát Na-uy cp, đương nhiên là tên gi. Tên tht ca nó chc phi đp hơn — đy, c coi nước da trng như thế, đôi mt to như thế, và b ngc căng như thế! Nó ch có mi mt cái khó coi là cao, cao hơn tôi cái đu, cng li dài; hôm đi gii thiu các đa đim làm ăn vi nó, tôi phi chy mi kp. Nó t quê Qung Ninh, đi xe la sang Trung Quc, t Trung Quc sang Ukraina, Ukraina chng sáu tháng thì được ch bng xe thùng qua nhiu nước, cui cùng ti Na-uy. y là nó k vi tôi như vy, như đã khai vi cnh sát, nhưng tôi biết trong mười điu nó nói có by điu di. Nó là 'người rơm' mà! Mt người đàn ông Vit Nam nhưng tên Jon cho nó nh min phí trong cái bung mười hai mét vuông. Khi chúng tôi sang, ông nhét chung vào đó luôn. Chúng tôi ngăn bung thành hai chung, bng tm vi nha, chung đc đt hai tm nm cho bn thng đc — Tư, H, Long và tôi; chung cái vi mt tm nm, cho Tuyết và Nam. Chung đc có mt đài tivi và máy chơi điviđi, chuyên chơi phim ln. Thnh thong chúng tôi có chơi phim đng và phim hình s đ trau di nghip v.
Hôm nay ngh ch vì my đa kia có vic v Thy-đin, trong phòng ch còn li hai đa. Tuyết k tiếp v chuyến đi ca nó, sau tm màn:
"Thng dch v tch thu hết giy t ri mi th em xung mt cái siêu th, bo vào ăn cp cái gì thì t đng được nhp tri."
"Vy là em có duyên vi ngh đi ch ngay t thu ban đu," tôi ngt li. Tuyết không bình phm câu nói lng nhách ca tôi, tiếp:
 "Em làm y như nó bo — ăn cp cái xì-líp, cnh sát ti bt, em xin t nn. Thế là nó ch em v bót, lăn tay, chp hình, làm vic, ri ch vào tri t nn. y, trước khi đn em ra khi xe, thng dch v nó còn khám người em…"
 Tôi li ngt li:
"Nó khám nhng ch nào?"
Tuyết vn không đ ý li tôi, tiếp:
"Nó thy tm hình m em chp chung vi hai ch em em và hình thng bn giai, chi ra thm t ri bt xé đi luôn."
“Sao vy?"
 "Đã bo là người rơm mà l, làm gì được có b m!"
 Nhưng thng dch v và Tuyết vn h hênh — cnh sát di trú khám túi qun con Tuyết, thy cái vé xe la khi hành t Mnchen biết nó đã tng xin tm trú Đức, nên đưa nó vào tri Tanum giam lng, ch xác nhn lý lch vi cnh sát Đức và thu xếp gii giao v Đức. Nó trn tri, gia nhp bn tôi. Trong lúc đi ch, nó ít b bn an ninh nghi ng, nh v lành thánh.
"Thng cnh sát nó khám qun em làm sao?" tôi hi.
"Thì nó bt tt ra. Mt con, không phi thng… Anh hi linh tinh thế!"
"Thì… thì bây gi không linh tinh na: Ti sao không b tr v Trung Quc hay Ukraina?"
"Vit Nam còn không nhn người rơm, hung h my nước kia. Ch có my thng tư bn nó nhn," nó đáp. "Vn là linh tinh."
Ngi mùi nước hoa, tôi ngi dy hi:
"Anh sang bên đó thăm em nhá?"
"Không! Em đang thay đ."
Nếu đó là con Nam, tôi đã ghé mt vào cái l đc bng thuc lá đ dòm, nhưng không hiu ti sao đi vi con Tuyết, tôi không dám. T hôm gp nó, ban đêm tôi hay nm mơ v nó, và ln ln nét mt ca nó vi cô Anita. Tôi nm tr li, úp cun Playboy lên bng.
"Bn giai em tên gì?" tôi hi.
"Hi làm gì?" nó hi li. Tôi tưởng tượng nó đang ngi trên đm thoa son phn, vú cơi ra ngoài cái singlet, như tm hình trong Playboy.
"Hi cho biết…" tôi tr li, chc là v vn lm; cha m nó còn phi tang, ti sao nó li khai tên b ca nó cho tôi. Để đ phn v vn, tôi thêm: "H, chng nên hi."
Có tiếng gõ ca mnh và ca m ra ngay, không ch ai mi vào gì c — ai có đ tư cách như thế ngoài ông ch nhà? Ông Jon là con người đy bí mt, không ai biết ông tin rng bc bin hay là kh rách áo ôm chuyên ngh git hi, ai là v con ông ta; không ai biết ông gc Vit, Tu hay Căm-bt. Thng H nói thy ông cp kè vi đào nhí trong quán nhy Phi Thuyn Sài Gòn tun trước, thng Tư th là cùng ngày đó thy ông đng trước khách sn Radisson gia Oslo. C hai thng đu c quyết mình không th nhm người được, c hai cùng thy mt người phì nn đi mũ pht, đeo kính râm và hút tu. 
"Tuyết Anh đâu?" ông Jon hi. Nghe ging hơi xc, tôi không tr li, ch ht hàm sang chung bên, nói to:
"Em nghe ri đy nhá!"
"Nghe. Tôi ra ngay!" Tuyết nói.
Tuyết vch màn đi ra. Áo lông gu đen, giy ng đen, lng ly.
"Đi lut sư lo vic t nn!" ông nói vi Tuyết, nhưng tôi có cm giác ông phân trn vi tôi. Vic đéo gì phi phân trn, tôi nghĩ thm trong đu.
Tuyết không nhìn tôi, ưỡn ngc theo ông Jon xung lu, đ li cho tôi mùi nước hoa. Tôi bt bình, đng thi cm thy mình bt xng, bt lc. Ti, tôi ti Vin tm hơi Alibaba s 3427C đường Tronheim ch v mt con Thái-lan đ gii ta ba cái 'bt' kia, và cái mùi nước hoa ca con Tuyết. Mt đêm bay hết 'tin ch' ca tôi, hết luôn my trăm l ti nó giao tôi đi mua hai chc cái 'Norgespakken'. Cái thùng giy có cái tên rt hách đó — 'Hp Na-uy', đúng là siêu k, bên Thy-đin không có, ch có Bưu đin Na-uy biết chế ra, khoe rng rt bn chc, rt tin li, li in tem sn, nhét bao nhiêu tùy ý, đng quá mười kilô. Nhưng còn mt đim tinh vi mà chính người sáng chế cũng không biết hay không ng: nó cn được mt thn; hàng hóa đ bên trong, máy rà quy tính tin và ca ra không phát hin được. Tuy chưa được đăng ký bng sáng chế, tht s người đu tiên trên thế gii khám phá ra kh năng tuyt vi ca cái Norgespakken là lão chú con Nam. Lão bán bn quyn sn phm trí tu cho chúng tôi vi ba chc ngàn kroner, theo giá tình nghĩa vi con cháu. Đáng tin, bi vì vic đi ch t đó tr nên vô cùng gin đơn, ch hai ln đã đ vn. Trước kia chúng tôi b bt lia chia, t ngày có cái thùng, trong vòng ba tháng ch b bt bn ln. Tt nhiên, my thng gác ca hiu bt, giao cho cnh sát, cnh sát gii v bót, hi my câu v vn ri li th.
Phiên hp trong chung đc. Thng Tư cn nhn tôi trong lúc c bn hút cn sa, cui cùng nó vn thy cho tôi năm trăm.
"Đi mua thùng đi, đ con kh!" nó nói. "Mua hai ba nơi khác nhau y, b đ ý ri đy."
"Đéo! Để ý thì làm đéo gì?" con Nam sa. Nó cà lăm, nhưng l lm, h đm 'đ.' vào thì bt cà lăm. Tôi nhìn nhanh con Tuyết đang ngi ôm cái gi đen in hình ch th vàng ca tôi. Nó không hút.
"Câm mm!" thng Tư quát con Nam.
"Cũng phi biết đ đ phòng," Tôi trm ging. "Mày nói đi, Tư!"
"H, Long Tro thy mình bt đu khm khá, đã nhn khéo đòi bo v. Li còn báo chí na, nó đăng rm lên ri. Chúng mày đéo chu đc báo gì c." C bn cười hô h.
"Mày làm như mày biết đc báo," thng H nói.
"Thôi, không nói linh tinh na," Tư vo tròn. "Đánh vài ln na, đ tin v Vit Nam mi đa cưới con v, ri tm ngh."
"Tao cưới v Vit Nam ra tin, ch đi nào li tn tin!" thng Long thêm.
"Nht là tin m hôi nước mt," thng H nht trí.
Hôm nay Thng Tư và con Nam, hai đa có tay ngh cao, đi 'siêu th'. Còn tôi, Tuyết và thng H chơi đ tm thường như dao co râu Gillette, son phn Max Factor, nước hoa Elisabeth Eden, bút chì k lông mày Mascaca, du cá do Na-uy chế to. Được bao nhiêu, tôi li ch đi giao cho 'ch Năm', bao nhiêu m cũng cân tt. M làm gì vi nhng th đó, qu tình tôi không biết.
Con Tuyết và thng H vào tim, thng H đng mt ch vi cái thùng, con Thuyết đi lượm đ cht vào thùng, lưng thùng thì thng H ly mt xp băng v sinh 'siêu mng siêu thm' (tôi hc được câu qung cáo trong đài Vit Nam) ph lên trên, hai đa cùng ra quy tính tin. Trong khi con Tuyết móc tin, thng H làm b h thn vì phi dính ti cái đ đàn bà con gái, nói m tiếng Thy-đin "Ba cái…" và ch vào xp băng v sinh nm trên, con ngi két thy ch có mt xp mà khách hàng nói ba thì tin là khách quá thành tht, không m thùng ra coi, hoan h tính tin ba xp băng, Tuyết tr tin, hai 'v chng' ung dung ra xe ôtô tôi ch sn. Còi báo đng ng im thin thít.
Nhưng tôi va m máy xe thì mt xe cnh sát lao ti chn ngay trước đu xe tôi. B bt là chuyn thường, nhưng ln này Hip hi nhà buôn đã nhân danh ba mươi tám ca hàng t cáo mt t chc ăn cp làm thit hi hàng triu bc ca h. Khi m thông dch đc cho tôi nghe li t cáo đó, tôi thy mình oan vô cùng.
"Làm gì nhiu như thế!" tôi nói.
"Vy là bao nhiêu?" thng cnh sát honh li.
"Đéo biết bao nhiêu," tôi nói vi m thông dch. "Ch dch li cho nó nghe như thế, nhá."
Ra tòa, cnh sát cóc tìm được bng chng v nhng v trước, nên thng cha chánh án ch pht mi đa 15 ngày tù hoc pht v 5000 kroner, mun chn đàng nào thì chn. Chúng tôi chn tr tin thay vì ngi tù. Xong, nó tng chúng tôi lên xe bít bùng ch v Thy-đin. Tr con Tuyết.
Tôi đi ôtô, quay li Na-uy, âm thm, không cho my đa bn biết. Không phi đ đi ch, mà đi tìm con Tuyết. Thú tht: tôi thích nó mt ri.
Mobil ca nó đóng, sáng trưa chiu ti, lúc nào cũng phát ra mt câu đáng ghét 'Đin thoi tt hoc ngoài tm.' Ngoài tm, hai ch đó tôi nghe thường, nhưng bây gi cm thy đau xót. Nó không còn nhà ông Jon Toeyen na, không tri tm trú Tanum, không tri tm trú Gardermoen, không nhà chính ca ông Jon Vika. Vy nó đã b tr v Đức ri. Nó ngoài tm. Tôi bun bã ti nhà tm hơi tìm con Thái điu ngh hôm trước, tên Lili.
"Lili bn, mày ch được không?" m cai gà béo tr li.
"Ch bao lâu?" tôi hi và th người xung sopha, làm như sn sàng ch bao lâu cũng được. Oslo này tôi không có nơi nào đ v; bên Thy-đin, xã hi đã đòi li căn h vì tôi không chu bán ôtô đ tr tin nhà.
M béo m s hn coi, có đin thoi reo, m tr li vn tt. Xong quay li vi cun s to như cun s hn bác sĩ, tr li:
"Có th khuya !"
Tôi không tr li, ngonh mt ra ca s có treo cái đèn ông sao. Qua ca kính tôi thy cây thông hình chóp sân sau lp ló đèn xanh đ trong tuyết. Tôi biết sp ti l Giáng Sinh. Tôi nghiêng đu nhìn thy mt khonh tri đen kt. Tôi nhìn đng h, mi ba gi chiu. Giáng Sinh, thiên h li sp lên cơn st. Phn tôi rt dng dưng. Tôi ch cm thy hơi nh cô giáo Anita, người đã tng tôi cái mũ len đan tay mu nâu, "Để hp vi mt Con", cô nói. Còn gia đình nuôi, tôi na nh na gin. Đã ba bn Giáng Sinh tôi không tr v gia đình đó, không biết con Linda ln ti đâu. Tôi hay bóp vú nó, nó không chng c, nhưng mt ln tôi bóp nó b sui, b m nuôi bt gp, đui tôi. Tôi vào nhà tp th chung vi bn Tây con, Tây con cũng không chơi vi tôi. Đủ mười tám tui, tôi đòi xã hi cho ra riêng. Nhưng riêng tôi càng thy cô đc hơn. Người Vit gc Hoa không chơi vi tôi, người Sài Gòn cũng không chơi vi tôi.
Tôi ra ngoài, đng dưới cây thông châm điếu cn sa. Sương đc, tôi thy mình như con gà b vt lông chưa ct tiết, đng trong cái t lnh đang bc hàn khí, xung quanh là bn bc tường cao, ca s đèn m, mà tôi tưởng tượng thành nhng ngăn t đng cà chua thi, trng gà thi, xà-lách thi, phô-mai mc. Hút xong điếu thuc, tôi mt hng, đnh đi ra.
Đi sao? Chơi đ con kia được không? Tôi đoán m béo nói vy khi m ht hàm theo mt đa con gái đang đi lên cu thang. M nói tiếp cái gì đó, tôi bt được hai ch 'Thái-lan.'
Nhìn cái áo lông gu đen, tôi nghĩ ti con Tuyết, vi vàng nói:
"Ok, ok…"
Đứa con gái quay li — Á đông, nhưng không phi Tuyết! Nhưng đã l, tôi bước li cu thang, tính theo lên lu. Nhưng nó nhìn tôi t đu ti chân, lc đu nói gì đó vi m béo mà tôi hiu là nó t chi đi vi tôi. Qua ánh mt hai con đàn bà, tôi đc thy s khinh th. Nói xong con đĩ quay đi, không thèm nhìn tôi. Máu nóng trào lên đu, tôi rút con dao bm, bt lưỡi ra, chĩa vào con điếm đng trên cao.
"Địt m! Đĩ mà đòi khinh người h?" tôi quát. Bng tiếng Vit.
Con điếm thi dng bước và quay li, ngơ ngác. Con m béo há hc mm. Con điếm đng trên cu thang, trông càng cao hơn, như mt con gu đen. Tôi ước có th san bng nhng bc thang, đ con điếm lăn xung, nm dưới chân tôi, rên r. Tôi bước lên, vn chĩa mũi dao v phía trước. Tiếng quát tháo t hng tôi tuôn ra t nhiên bng tiếng Vit trơn tru. Còn bn năm bc na thì nó quay đu chy, hô cu cu. Mt thng bo v khnh khng đi ra, đá bay con dao trên tay tôi, và khóa tay tôi li. My phút sau có còi h xe cnh sát.
Đồng h đã b tch thu, cùng vi con dao và cái bóp, tôi không biết my gi. Tôi nm trên đm tri thng trên sàn ximăng, s tôi nm đm nhiu hơn nm giường. T nhiên tôi mun t t. Tôi t t đ cho my thng cnh sát mang ti đi x thô bo vi tôi, cho m mp và con điếm mang ti kinh r tôi, cho báo chí loan m lên rng tôi b c hiếp. Tôi nhìn lên trn xà lim cao và bn bc tường xi măng phng lì, không có mt cái đà, cái móc đ treo dây thòng lng. Lao đu vào cái ca st s rt đau đn mà chưa chc chết, li thành trò cười cho chúng nó — hóa ra c đi tôi làm trò cười! Có nên viết mt lá thư tuyt mnh không? Hin gi trên mình không có bút giy, tôi có th đp ca xin con m gác; tôi cũng có th viết bng máu lên tường. Nhưng tôi s viết gì? Tôi đc nhng ch viết sn trên tường ca nhng thng tù… tin nhim, hiu được mt ch: ĐỊT! Có l tôi cũng s viết ch đó — vn tt, đy đ. Nhưng, như nhng thư tuyt mnh thê thm khác, tôi cũng phi nhn nh thế nhân điu gì. Câu trước tiên tôi nghĩ ti là ' đi đng bao gi ht hi ai.' Câu này có yếu đui không? Không. Khi nó đi kèm vi cái chết thì không th gi là yếu đui được. Dù sao nó không n vi tôi, vì nó t cáo tôi mang chút mc cm. Tôi nghĩ ra ri, mt câu không mc cm mà oai hơn, đó là 'Không ai có quyn xét x tôi!' Lâu lm tôi không đc sách, cun sách cui cùng tôi đc là cun hc b, tôi đc khi còn vi gia đình nuôi, nhưng tôi đc có mt trang thì b, vì viết d quá; bi vy, ai nói cái câu khí phách kia, tôi quên mt; nhưng hôm nay viết vào thư tuyt mnh thì rt hp. Tôi tưởng tượng trưa th hai, khi thng chánh án ngi chm ch trên ghế gia tòa, bên dưới, tay phi là thng kim sát đng đng sát khí, bên phi là con m lut sư vô tích s, ch mãi không thy tôi, cui cùng thng gác tù hong ht chy vào báo cáo "Thng b cáo chết ri!" Thng chánh án nn búa tuyên b "Trng án!"
"Ngt quá!" tiếng rên t phòng giam bên cnh. Tôi lng tai ch đi xem có phi mình nghe tiếng người hay ch tiếng rít ca bn l, tiếng di cu xí, hay tiếng tưởng tượng. Tôi nghe tiếng rên tiếp:
"Ngt quá! Hãm li, cho tôi ra ngoài…" Tiếng thét đàn bà, bng tiếng Vit. Tôi đp rm rm vào ca phòng giam, tôi đnh hô to 'Có người chết ngt! M ca mau!" nhưng tôi không biết 'chết ngt' tiếng Thy-đin là gì, hung h tiếng Na-uy. Thay cho ngôn ng, tôi tiếp tc đp mnh vào cánh ca st đ gi lính gác. Nhưng ca st dy quá, tôi đp ti rát bàn tay mà ch nghe tiếng bèn bt. Kết qu, ch có tiếng cn nhn t bung đi din ca mt thng b nht cùng mt lúc vi tôi, thng Na-uy mt mày sưng vêu, chc là đánh ln. Tiếng rên cũng im luôn.
"Ai bên đó đy?" tôi lên tiếng. Gi ba ln, mi ln ln hơn, cui cùng bên đy hi li:
"Ai đy?"
"Vit Nam!" tôi đáp.
"Đây cũng Vit Nam."
 "Nghe đng y than b ngt. Ngt th?"
 "Có than à?"
 "Nghe đng y rên."
 "Tht à! Có rên… rên to thế cơ à?"
 "… Này, nghe ging quen quen… Có phi Tuyết Anh đy không?"
 "Cn, phi không?"
 "Cn đây," tôi vui mng đáp. "Không r mà vào đây c lút. Bên đy ngt à?"
 "Anh nói em mi đ ý, trong này hơi ngt ngt. Nhưng em không rên đâu, chc em nm mơ đy."
 "Mơ cái gì?"
 "Ác mng…"
 "K li nghe."
 "Thôi."
 "Em nói gì? Nói to lên tí na. "
 "Em nói thôi, không k làm gì na."
 "C k cho anh nghe! Trong này toàn Tây c, có ma nào hiu mình nói gì đâu mà s nào."
 Tuyết ho, tôi xót rut. Ho xong, nó nói:
 "Em mơ còn nm trong cái xe thùng ch em sang đây. Đứa con gái nm ngay bên cnh em chết ngt."
 "Chết!?"
 "Chết. B nht trong thùng xe hai ngày hai đêm. Khi bn đu gu m ca xe ra, thy bn người chết t bao gi. Con y thân vi em nht. Chúng em đã tng chia phiên nhau k mũi vào cái l nh đ th. Thương hi nó hay nhường cho em th lâu hơn. Dc đường nó c đòi v, không mun đi na. Nhưng em biết v thế nào được vi bn đường dây. Nó mà sng sót cũng b đường giây hành ti chết v cái ti đòi v… Anh có nghe không đy?"
 "Nghe rõ c."
 "Nó nói kh đu quanh năm chu được, dn vào mt ngày thì chết. Anh nghĩ có đúng không?"
 "Chc đúng."
 "M nó bán rung, bán vườn đ chung tin cho nó đi, c mong nó mang đôla v chuc đt, xây nhà như nhng người có thân nhân Vit kiu. Bây gi nó chết, chưa kp nhìn thy t đôla xanh. Trước khi chết nó ta vai em lm bm 'M ơi! Con không mun làm Vit kiu. Con mun v nhà. Con mun cơ cc nhà vi m sut đi.' Ging nó như đa tr con ba tui."
"Cô y my tui?"
"Tui rơm, ai hi làm gì!"
"Còn em? Em có mun v không?"
"Không, thà chết!" Tuyết nói không do d. Chc nó đã cân nhc k ri.
"Nht trí!" tôi nói, h hi.
Tôi không hiu ti sao tôi li h hi như thế. Mươi phút sau, bn gác gác tù mang nó đi đâu, tôi không biết. Nó không tr li.
Tôi b pht tù ba mươi mt ngày v ti mang vũ khí và toan hành hung. Tr chín ngày tm giam, tôi ch còn phi ngi tù ba tun, mt nhà tù khác, cũng gn bót cnh sát. Ra tù tôi b gii thng v Thy-đin. Như cóc b đĩa, ba hôm sau tôi li sang Na-uy tìm Tuyết. Tôi hy vng nó vn kiên đnh lp trường hôm trước 'thà chết không v.' Tôi c tìm nó trước khi nó đi ý hoc có tai ương gì xy ra cho nó. Cũng mt hơn mt tháng tôi mi truy ra nó đang ngi trong nhà tù n Rdvedt. Vì nó khai t c vô thân, không ai được phép thăm nó. Vì vy tôi phi gi mc sư đi thăm tù. Đó là mt ngày sau l Nôen, mt tri xung thp, chiếu thng vào mt, lái xe c như là đâm vào nhng mũi tên la, không nhìn thy xe ngược chiu. Mt ngày th tư, ngày thăm tù thường xuyên ca các thượng ta Pht giáo, mc sư Tin lành, linh mc Công giáo, giáo sĩ Hi giáo. Tôi bo là điu may, vì cnh sát không hi linh tinh gì c. May na là nhng năm trong gia đình nuôi, tôi đã hc được cách cm và m Thánh Kinh. Nhưng cái không may là tôi gp mt bà Vit Nam trong phòng đi.
"Chào cha," bà cung kính, "cha cũng đi thăm tù ?"
"Chào bà," tôi đáp, và t nh ch có văng tc. Trong đi cũng phi có mt ngày ăn nói lch s văn minh.
"Con là xơ, thưa cha," bà đáp.
"Đ… , xin li, con… tôi là mc sư, không phi cha."
"Hân hnh gp mc sư. Mc sư có biết mc sư Trn Trung Trinh không?"
Chán tht, b m rut mà có người còn không biết tên, hung h ông Trn Trung Trinh tri ơi đt hi đâu y, tôi nghĩ trong đu, nhưng ming nói ba:
"Có biết sơ, nhưng chúng tôi không quan h nhiu. Tôi … Phn Lan sang. Còn ma xơ có biết giáo hoàng Giăng Bôn không ?"
"D, Ngài qua đi ri!" Mt bà xơ xu xung, không biết bà bun thương v giáo hoàng quá c hay tht vng vì tôi. Nếu bà tht vng, tôi phi làm cho bà biết tôi không đến ni t lm, tôi nói:
"Ngài Giăng Bôn Hai qua đi ri, tôi biết ch, xơ. Người tôi mun nói đây là v giáo hoàng mi, ngài Giăng Bôn Ba y…" Sau này tôi mi biết l ra tôi không nên khoe khoang nhiu quá v kiến thc tôn giáo ca tôi.
Cũng may, cuc giao lưu tôn giáo sp ti hi cung lưu thì mt m gác tù m ca vào, hi chuyn bà xơ, chc hi đi thăm ai. Nhân tin, tôi nh bà xơ thông dch giùm tôi đi thăm mt n tù nhân tên Tuyết Anh. Bà xơ giúp tôi xong, cht nh ra điu gì, tươi cười nói:
"Không biết lát na có gp li nhau không, xin chúc mng năm mi mc sư!"
Tuyết mc cái áo len cao c, dy, màu tím rm, váy trng có thêu ren gu, dài ti gót chân. Nó gy, hai mt qung thâm, ngước lên nhìn tôi. Nó cao hơn tôi, mun to ra cái v ngước lên đó, nó phi cong lưng xung, tay chng cm. Nó c ý làm như vy, hay t nhiên như thế, tôi đu thy là thanh cao và tôi biết ơn.
"Chúc mng năm mi Tuyết Anh!" tôi nói.
"Tết ri h anh? Em không biết! Hôm nay mùng my, anh?"
"Anh cũng không biết na. Ban nãy gp mt bà xơ Vit Nam ngoài phòng đi, bà y chúc Tết, nên anh đoán hôm nay Tết ta. Tho nào, tim Vit Nam có bán bánh chưng, anh li tưởng h gói bánh chưng quanh năm, không ng ngày Tết. Không Mng Mt thì ngày Rm."
"Vy em mng tui anh," Tuyết nói, chp hai bàn tay kp vào đùi như mt đa tr l phép. Cái lưng dài vn cong, như c con nai ung nước.
" cng nó gi cái ví tin vi cái đin thoi, không thì bây gi anh có th lì-xì tin mng tui cho em…"
"Anh không cn mng tui em. Anh ti thăm em, nhc em ngày Tết là quí ri, anh ."
Tuyết càng du dàng, tôi càng lo âu. Biết đâu ln sau ti đây không thy Tuyết na. Đã ngoài tm.
"Tình trng em bây gi ra sao?" tôi hi.
"Em s b tr v Đức."
"Cái đó anh biết ri."
 "Nhưng Đức chưa xác nhn."
  "Nếu Đức không xác nhn thì sao, có b tr v Vit Nam không?"
 Tôi hy vng Tuyết được li Na-uy. Đêm qua, trong lúc tuyết đ trng xóa tri đt, tôi nghĩ tôi có th xin cưới Tuyết và bo lãnh cho nó vào Thy-đin. Cùng lm là tôi ước hn vi Tuyết, đ nó v Vit Nam, ri tôi làm th tc kết hôn và đoàn t sau. Chúng tôi s lp li cuc đi, s sng lương thin bên nhau. Ti sao tôi ly Tuyết mà không v Vit Nam ly v như thng Tư, thng H, cho gin tin? Đó là vì tôi mun được sng tht. Tôi mun lp li cuc đi vi mt người cũng có quá kh đen ti như tôi, biết tôi bê bi chng nào, tng nhìn tôi ăn cp vt, thy tôi nm dưới đáy xã hi. Tôi không cn nói di có bng k sư, phó tiến sĩ. Không cn đóng kch mc sư.
"H không tr em v Vit Nam được đâu," Tuyết nói. "Em không được Đức thì cũng được Na-uy." Nó đt tay lên bng: "Tùy theo cái thai này ca ai…"
Câu tr li ca Tuyết làm cho tôi lnh người t đu ti chân. Thế là người rơm cũng ngoài tm tôi.
Bên ngoài nhà tù, nng phn chiếu trên tuyết sáng lòa, lnh ngt. Tôi bơ vơ nheo mt nhìn quanh. Ngn tháp nhà th gn đó nhc tôi nh ti mt nơi nào, rt xa. Tôi c đng yên lc li ký c. Bng nh ra ngôi trường trung hc Uppsala, nơi tôi hc hành chng ra gì, mt ngày mùa đông đy nng, cô Anita nói vi tôi trong gi chơi "Con ơi! Hôm nay là Tết Vit Nam, cô chúc mng Con." Cô không đc được tên Cn ca tôi, nhưng tôi thích nghe cái ch không b du ca cô trong mt bui sáng nng thp. Cô là người đã khóc khi tôi báo tin b hc.
Tôi quyết đnh tr v Uppsala gp cô Anita. Ri tính sau.


Nguon:
http://www.diendantheky.net/2018/02/tam-thanh-nguoi-rom.html
       
                     

 

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.