|
Thơ mới hiện đại VNBốn Mươi Bốn Năm Trời / Bạn Ơi Làm Tiếp Với Tôi Bài Thơ Trần Vấn Lệ * đăng lúc 10:06:37 PM, Feb 02, 2018 * Số lần xem: 844
#1 |
Bốn Mươi Bốn Năm Trời
Nhớ quá em à! Tại sao mà nhớ?
Tại vì em đó...mà muôn hoa nở. Hoa nở vì em...
Anh nói...vô duyên hay em duyên nợ? Ai biểu hoa nở trên áo dài em. Áo em mông mênh, ôi mông mênh gió! Thiên Đường mở cửa, mình vào nha em!
Anh dẫn em xem này hoa thược dược, kìa hoa Đồng Tước khóa Xuân Nhị Kiều! Em là quý yêu, anh khóa em nhé rồi anh khép nhẹ cánh cửa tim anh...
Trời đất mông mênh. Ôi mông mênh gió. Tự dưng tôi nhớ quá áo dài em...
Đât Nước đi lên sao đời đi xuống? Bốn bốn năm uổng giấc mơ không thành...khi mà xung quanh, nước người phát triển. Người ta không luyến lưu gì cái xưa, cái hao cái hư, giữ làm chi nhỉ? Mình đưa tay chỉ, pho tượng là mình! Mình cứ làm thinh đứng trên chiến thắng! Hậu quả: trái đắng...cắn mềm môi chưa?
Này em, anh mơ hay anh mê sảng?
Sóng kìa, lãng mạn, anh, con còng chăng? Anh kiếm vầng trăng...mà trăng ngoài biển! Anh nhìn én liệng, chiều tà, tà huy!
Triệu người ra đi đem theo lòng nhớ! Nhớ từng bụi cỏ, nhớ từng gốc tre, thầm nhủ mai về...Mai về xa lắc! Ra đi là mất cái gì sau lưng! Ra đi tay không...đừng mơ chí lớn. Thâm Tâm không giỡn khi đã nói rằng: "Ly khách! Ly khách! Con đường nhỏ, chí lớn không về bàn tay không! Ba năm Mẹ già cũng đừng mong..."
Em ơi nát lòng...sao anh cứ nhớ? Tại em chớ bộ! Áo lụa Mã Châu! Anh trôi giạt đâu cũng nhớ về đó...muôn muôn hoa nở vì em dễ thương!
Thương quá Quê Hương! Em là Tổ Quốc!
Không một anh khóc, triệu người ra đi...Người đi từng đêm càng đông dần...Trịnh Công Sơn ăn năn? Mà thôi, đã chết! Mà thôi, đã hết...
Tất cả, muộn màng! Tôi nói với nàng hai hàng nước mắt...Đêm nay gió mát biết ngủ nơi nào? Thơ hỡi ôi chao...ôi Đoàn Thị Điểm (*).
Trần Vấn Lệ
(*) Thơ Chinh Phụ Ngâm:
Chàng từ đi vào nơi gió cát
Đêm trăng này nghỉ mát nơi nao?
Bạn Ơi Làm Tiếp Với Tôi Bài Thơ
Năm nay...vui biết chừng nào:
Lễ Tình Yêu rớt đúng vào đầu năm!
Đầu năm: Khai Hội Mùa Xuân!
Lễ Tình Yêu của tình nhân tuyệt vời...
Gặp nhau tay bắt miệng cười,
Một ngày đáng nhớ, một đời đáng yêu!
Cảm ơn trời đất thật nhiều,
cảm ơn chim én bay xiêu mái lầu...
Nói gì đi, dẫu một câu:
Tình Yêu mình để trên đầu nha em!
Em cười, kìa nụ cười duyên!
Anh cười...ngó cặp chim chuyền trên cây!
Người yêu người tay cầm tay
Nụ hôn ngập mặt, tình đầy trong tim...
*
Nói gì...đừng có đứng im
Mà cây ngả bóng, trăng chìm, nước trôi...
Thơ tôi không thể cạn lời
Tới đây xin để mọi người làm thêm...
Tôi nâng vạt áo dài em
thấy lung linh nắng: một thềm nở hoa...
Trần Vấn Lệ
Ý kiến bạn đọcVui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh. MỘC MẠC "LÀM THÊM"... "Thơ tôi không thể cạn lời
"Tới đây xin để mọi người làm thêm"
Trần Vấn Lệ
*
... LÀM THÊM
Anh còn không thể cạn lời
Làm sao tôi dám là người viết thêm
Khi về phố thử tìm xem
Chỉ nghe gió thở than buồn cùng hoa
*
Bấy lâu ra khỏi bóng tà
Quên ngày tháng cũ, ví là phù vân...
*
Nơi đây khai hội đầu Xuân
Lễ Tình Yêu của tình nhân trùng ngày
Thì cứ vui, viết vào đây
Biết đâu còn chẳng thế này người ơi!
Ngẩng mặt lên, nhoẻm miệng cười
Cám ơn đào nở sắc tươi cuối vườn
Cám ơn tuyết trắng còn tuôn
Cám ơn cánh bướm chập chờn cùng hoa
Cám ơn nụ hôn mặn mà
Cám ơn hình bóng những tà áo bay.
Cám ơn Trần Vấn Lệ ... này...
Viết câu ngưỡng mộ nhân ngày đầu năm.
Hạ Thái
|
|