Nuối Tiếc
 
C
hiều buồn không có anh
Một mình căn nhà vắng
Bên ly Cà- phê đắng
Đọc lại bức thư xưa
 
Đôi mi tròn lệ ứa
Những tình cảm tràn đầy
Còn in hằn trên giấy
Những dòng chữ nghiêng nghiêng
 
Một chiều không bình yên
Gợi lên bao nỗi nhớ
Hiện hữu những giấc mơ
Như mới vừa hôm qua
 
Người đã dành cho ta
Thế mà đành đánh mất
Chiều buồn rưng nước mắt
Tiếc nuối một cuộc tình.
 
Lệ Hoa Trần
08-11-2017

 



Biển Gọi
 
A
nh có mau về kịp giữa khuya
Để nghe con khóc lúc đêm hè
Để nghe em hát lời khe khẽ
Nhớ cha- day dứt nhớ thương chồng
 
Anh biết bây giờ thu- chuyển đông
Hàn vây phủ lạnh, nỗi cô phòng
Vắng anh- cha thấy lòng cô quạnh
Đêm về thức trắng đứng nhìn song
 
Anh có bao lần mơ, ước, mong
Bên em- con trẻ chỉ một lần ?
Mà sao cứ mãi xa vạn dặm
Quê nhà năm, tháng vẫn đợi trông
 
Anh có bao giờ nghe biển động ?
Lòng em cũng thế, cũng  dâng trào
Những cơn sóng dữ là nhung nhớ
Mặt nước im lìm, lúc quặn đau.
 
Lệ Hoa Trần
07-11-2017