1 - Nỗi Nhớ
Ðây chẳng quê Hương chẳng chỗ về!
Thì đi đâu nữa gót chân tê !
Trưa mưa mấy giọt sao mà buốt
Một chút gì như nỗi nhớ quê !
2 - Thưa với người Dưng
Thưa với người dưng tiếng dạ thầm
Người dưng bóng vạc đã mù tăm !
Nửa đêm chợt sáng mây đầu núi
Ta nhớ người đi lạc bến trăng
3 - Ai Nghe
Hình như trong tiếng gió
Có tiếng ru thật buồn
bay thơm mùi hoa cỏ
Cho mình nhớ quê hương...
4 - Ðầu Non
Những lưng đồi sóng gợn
Sương mù chưa muốn tan...
Ðầu non mây tắng lượn
Trời nắng hoa nở vàng
5 - Thung Lũng Nắng
Nơi thấy mặt trời trong mắt thỏ
Thấy mây chùng thấp nhánh bonsai
Thấy sương lạnh ngắt bàn tay vuốt
Rớt xuống bay đi sợi tóc dài ?
6 - Bên Bờ Thu Liễu
Nơi tôi muốn nói với người yêu
Ðừng tím mây ơi! Những buổi chiều
Ðừng tím lòng nhau qua tiếng nhớ
Quê nhà xa cách biết bao nhiêu ?
7 Ðọng Một Trời Sầu
Những con chim hạc bay rồi
Chiều hôm khói sóng buồn ơi là buồn !
Cuối trời tưởng thấy quê hương
Hóa ra cây cỏ xanh thơm xứ người
8 - Ðêm Liêu Trai
Người đã xa xăm gió vẫn gần
Nghe mùi hương nhớ nắng Ðông lân
Mái Tây hiu quạnh chùm hoa lý
Mỗi cánh tàn bay một mảnh trăng
9 - Ðêm Nghe Tiếng Ếch
Ðêm nghe tiếng ếch gọi đồng xa
Tưởng tượng mình đang ở nước nhà
Rồi nhớ vườn sau hồ ảo giác
Tiếng kêu nào ấm được lòng ta ?
10 - Nhìn Cá Lượn Mồi
Ném xuống hồ xanh đóa mướp vàng
Một bầy cá nổi lượn tranh ăn
Khi hay hoa ấy là mây rớt!
Cá đảo một vòng mất với trăng
11 - Xem Hoa Thưởng Nguyệt
Hoa quỳnh cười nụ với trăng khuya
Một iọt sương rơi nước mắt lìa
Một chút vàng tan theo cát bụi
Lạnh lùng đá vẫn giấc hôn mê
12 - Chẻ Tóc
Tự nhiên tôi hết muốn làm thơ
Sao cứ nghĩ hoài chuyện tóc tơ
Nếu chẻ lam tư từng sợi tóc
Bao nhiêu thương nhớ đếm cho vừa!
13 - Lệ Trăng
Sông một dòng sâu núi mấy tầng?
Lửng lơ trời đất giải phù vân.
Thuyền neo cổ độ chuông xa vọng
Rớt xuống không ngờ giọt lệ trăng
14 - Sực Tỉnh
Hôn nhé! Mùa Xuân Tất ngọt ngào
Tiếng cười ai rợn giấc chiêm bao
Ngọn Ðông phong lật cành lan dậy
Sực tỉnh hồn bay lạc chốn nào
15 - Khói Sương
Bầy chim buổi sáng tới sân chơi
Nắm gạo tôi vung trắng một trời
Cỏ tím đầu non và góc biển
Hẹn gì? Ở đó khói sương thôi!
16 - Thời Gian
Giở thêm tờ lịch một ngày qua
Rồi tháng năm tàn như kiếp hoa
Rồi núi sông chìm như cát bụi
Tiếng buồn vọng mãi cố hương xa
17 - Tứ Tuyệt Cắt chơi!
Tứ tuyệt cắt chơi, lòng mấy mảnh.
Phiến nào mây khói ? Phiến nào trăng?
Bốn câu vẫn biết không dài lắm,
Nối lại đi người nỗi nhớ mong
18 - Hạt Cát, Tôi Và Thơ
“Nhật mộ hương quan hà xứ thị”
Tôi như hạt cát sông Hằng
Có trôi ra biển cũng lăn về nguồn
Dễ chi đổi được vui buồn
Câu thơ thiên cổ vẫn còn thiên thu
19 - Bốn Câu
Sen lìa ngó ý nỡ nào ai
Ðâu nữa tình em thuở lược cài
Trâm lỏng rớt rơi vườn tĩnh mịch
Bài thơ song cửa gió bay bay
20 - Bọt Rượu
Ước gì cốc rượu mà say
Ước gì ta nói câu này rồi quên:
”Thưa anh này tấm lòng em,
Cũng như bọt rượu gợn lên chút buồn”
21 - Giật Mình
Cánh cửa thời gian - tờ lịch mở
Bốn phương trời đất bóng lung linh
Tháng năm không nói lời chi cả
Mà gió bay qua cũng giật mình
22 - Hà Nội Ngàn Năm
Hồ Gươm ừ nhỉ , cũng hồ Gương
Ánh thép Quang Trung vẻ một đường
Lấp lánh mặt bia Van Miếu dựng
Ngàn năm Hà nội sáng văn chương
23 - Nghĩ Trong Hà Nội Cổ
Hà Nội Ba mươi Sáu Phố phường
Mỗi lòng phố ấy một trời thương
Bạn xa mấy cũng tìm nhau gặp
Ðuôi mắt dài hơn những dặm đường
24 - Hồng Hà Hai Nhánh
Sông Hồng nước đỏ máu ai tuôn?
Máu tổ tiên chẳng thuở khởi nguồn?
Nước chảy về đâu mà biển biếc?
Về đâu mà đậm chữ yêu thương?
25 - Tình Yêu
Tình yêu , đẹp nhỉ hạt sương mai
Lấp lánh xa trông tưởng ngọc cài,
Khi hứng vào tay nhìn hóa lệ
Ai đành đem nó tặng cho ai
26 - Mê Tứ Tuyệt
Nếu Vũ Hoàng Chương mê tứ tuyệt
Thì tôi cũng uống được sao trời!
Kìa hoa sao nở ai đem tặng
Cả một trời đêm trang giấy tôi
27 - Ðêm Trăng
Tưởng đâu trút tấm lụa đào
Nhẹ như vỗ cánh chiêm bao gặp người.
Thấy mình với bóng trăng soi
Ðưa tay vuốt mặt lạnh đôi mắt buồn
28 - Lau Kính Sáng
Tôi lau mặt kính tưởng lau tôi
cánh cửa mù sương cản nắng trời
những giọt chảy dài khô chớp mắt
sáng lòng chưa nhỉ tấm gương ơi...
29 -Người Ðẹp Không Có Tuổi
Chị em Trưng Trắc mỗi năm xinh
Má phấn môi son tình thật tình
Ðời đã nghìn năm chưa tiếng cụ
Thì ra liệt nữ ...tuổi hoài xanh ! *
* Mỗi năm đến ngày lễ hai bà Trưng
đều có các thiếu nữ trẻ đẹp được tuyển
chọn để đóng vai hai bà .
30 - Mười Năm lỡ Hẹn
Mười năm ! Ồ ! Ðã mười năm !
Người thêm chữ cố tay cầm lạnh chưa ?
Tay cầm tuột mãi câu thơ
Mười năm ! Ơi ! Một buổi chờ mười năm ...
31 - Ðoạn Cuối
Với một bài thơ cũng đủ rồi !
Ngàn năm rạng rỡ nước non tôi
Bởi đâu chinh phụ buồn ngâm khúc
Trường đoạn Tân Thanh nối ngậm ngùi
32 - Ðêm Rằm Mây Phủ
Ðêm Rằm không thấy trăng Rằm mọc
Ta vén mây nhìn mỏi cả tay!
Chợt quả cau xanh thời bé bỏng
Nằm kia chắc nhớ lá trầu cay!
33- Nguyễn Du
Mười lăm năm đó năm nào , *
Ông Nguyễn Du nhiều lệ lám sao ?
Lấy chuyện Thúy Kiều nêu cái cớ ?
Chẳng ai buồn nhắc chuyện lao đao !
* (1787 - 1802)
34 - Quốc Kỳ
Một nước ba sông chảy một hàng
Ba dòng máu đỏ hợp rồi tan
Ngôi sao năm cánh hay tia chớp
Sáng đỏ mà đời vẫn tối tăm !
35 - Cố Nhân
Gọi người hai tiếng cố nhân!
Gọi ta từng tiếng âm thầm đêm thu
Ở đâu trời có sa mù
Ở đây sao lạnh buốt từ thâm tâm
36 - Tự hỏi
Ta hỏi lòng ta rất lặng thầm:
Tại sao trời đất tình từng năm?
Ta bao nhiêu tuổi, đời ta đó
Ai có đo bằng cây thước không?
37 - Chiều
Không gian còn đám mây vàng
Gió hiu hiu để chiều tan trong hồn
Vịn cành cây, níu hoàng hôn
Tôi nghe lá rụng thu buồn chớm thu
38 - Viết Thêm Câu Nữa
Buồn ơi! như tiếng ca dao
Chiều xanh khói xám chừng nào mới tan
Bài thơ mới được ba hàng
Viết thêm câu nữa cho chàng ngẩn ngơ
39 - Ðỉnh núi
Khi tơi leo được tới trời
Cảm ơn những ngọn núi vời vợi kia
Lên cao nhớ xuống trông về,
Trần gian mây trắng, bốn bề trắng mây
40 Nhớ Quên
Lên cao dụi mắt quên người
Cớ chi lá cứ che hoài mắt ta?
Người thì không nhớ cũng xa
Muốn quên một chút sao mà khó ơi!
41 Xa Ðà Lạt
Xe tới Prenn cây số mười
Con đường hết dốc thẳng về xuôi
Nhìn sau lưng nhớ ơi Ðà Lạt
Em bõ anh đi, người bỏ người
42 Hà Nội Mưa Phùn
Mưa phùn Hà nội mưa hay bụi ?
Tôi phủi đầu tôi, tóc dính tay
Những hạt bì mờ đôi mắt ngó
Ðất trời Xuân mới bụi mưa bay !
43 Ngắm Cây Xương Rồng
Tại sao xương rồng có gai,
Tại sao tôi lại thở dài bỗng dưng ?
Ước chi hơi thở tôi ngừng
Quanh tôi sa mạc xương rồng nở hoa
44 Nụ Hôn
Này anh hãy ngắm đóa hoa tươi
Nó giống như là em đó thôi
Những giọt sương vương rồi sẽ ráo
Tình yêu em ước trọn đời vui
45 Bonsai
Quặn lòng chưa đủ hay sao,
Thân cây tôi uốn rừng nào đang run ?
Trời không hẹp lại như mong
Buồn tôi vẫn cứ biển sông không bờ..
46 Lên Ðèo Ngoạn Mục
Trời đứng ngang tầm mắt ngó lên
Thông che không hết cảnh mông mênh
Xe lăn từng bánh, mây trong khói
Vách núi chưa mờ dấu đạn ghim!
47 Buổi Sáng San Francisco
Buổi sáng nhìn San Francisco
Hải âu trắng lượn biển xanh lơ
Cầu treo trăm nhịp dài vô tận
Ðã nối liền chưa những bến mơ
48 Thơ Và Ðời Sống
Cắt nửa bài thơ thành tứ tuyệt
Nối trăm khúc đoạn hóa câu buồn
Sinh ra - già cỗi - đau - và chết !
Mấy tiếng than ôi ! cũng đoạn trường
49 Ngơ Ngẩn Ðường Về
“Qua cầu ngả nón trông cầu
Cầu bao nhiêu nhịp, dạ sầu bấy nhiêu”
Bao nhiêu mà gọi là nhiều ?
Năm , ba nhịp đủ một điều xót xa
50 Chiều Qua Phố
Chiều tôi qua phố sương mù rớt
Lòng nhẹ tênh như chiếc lá vàng
Nghĩ lúc tuổi mình như tuổi lá
Chiều bay có buồn ai mênh mang .
51 Hoa
Hoa chẳng bay theo với bước người
Dặm trường hoa vẫn thấy bên tôi
Dừng chân tôi đã hôn từng đóa
Hồ điệp không ngờ ở khóe môi
52 Thơ
Hãy nói gì đi, hay chẳng nói
Thở dài cũng được, có sao đâu !
Ðêm đen con nhện giăng màn gió
Ồ lạ buông thơ một chữ sầu
53 Nhạc
Trái tim, cái trống , cái phèng la
Tôi đập hay ai gõ cửa nhà ?
Nhớ thuở Tiệm Ly ngưng tiếng sáo
Buồn sao cái chết của Kinh Kha
54 Văn
Một áng mây qua bóng nguyệt mờ
Sông dài núi cả hóa câu thơ
Chợt thương sông núi buồn cay mắt
Ồ lẽ nào tôi thứ lại mơ ?
55 Về Qua Đường Vắng
Về qua đường vắng, vắng đìu hiu
Lá rụng bay bay tối cả chiều
Vuốt tóc bỗng dưng mà lạnh mắt
Hạt sương nào thấy cũng trong veo
56 Con Chim Sẻ
Con chim sẻ đậu trên dây thép
Tôi gắn thơ buồn trên tóc phơi
Những sợi vắn dài ai tới vuốt
Kìa con chim sẻ cũng bay thôi
57 Lá Phong
Lá phong đỏ, lá phong vàng
Từ xanh biếc tới lúc tàn tự nhiên
Mùa thu, mùa Thu liên miên...
Lá phong và nụ cười duyên héo dần
|