Nov 28, 2024

Thơ xướng họa

CUỐI NĂM GỬI BẠN QUẢNG NAM (huệ thu - Phạm Cây Trâm - Vệ Tuận - Ðông Anh)
Nhiều Tác Giả * đăng lúc 08:49:38 PM, Dec 15, 2008 * Số lần xem: 1025
Cuối Năm Gửi Bạn Quảng Nam

1
Mùa Xuân nghe động giấc Cây Trâm
Thơ viết cho ta bạn Quảng Nam
Xứ bác còn dư làn gió hú
Rừng Thanh nghe mãi giọng voi gầm ......
Cây xanh lộc biếc càng tươi tốt
Tiếng trúc canh sương cứ bỗng trầm
Năm Hợi qua rồi năm Tý đến
Quý nhau cũng chỉ một con tâm

2
Quý nhau cũng chỉ một con tâm
Lưu lại ngàn sau tiếng khóc thầm
Nhớ đã chẳng qua Từ Ðại Hải
Quên gì được nhỉ Khúc Kỳ Tâm
Ðoạn Trường thơ ấy còn hay mất,
Vô úy lòng kia cổ hoặc câm (kim)
Nghĩ chữ tài hoa thiên cổ lụy
Sao cơn mưa nhỏ cứ lâm râm

3
Sao cơn mưa nhỏ cứ lâm râm
Nét bút năm xưa lại thoáng đầm
Ðã hẳn nương dâu cùng bãi bể
Dẫu cho gió bắt với mưa cầm
Thơ Ðường, Nguồn gốc càng thu gọn
Bóng nguyệt chênh vênh đã vội nằm
Ta vốn thương cho nòi quốc sắc
Cánh chim mù mịt biết đâu tầm ?

4
Cánh chim mù mịt biết đâu tầm ?
Trang sách chưa im tiếng khóc thầm
Vẫn gửi ngàn sau thành đại khúc
Còn lưu muôn thuở Ðoạn Trường Ngâm
Mực đen máu đỏ như chưa dứt
Thanh kiếm câu thơ vẫn ráng cầm
Ta bỗng vui quên thời khắc nhỉ!
Ngoài kia chưa dứt tiếng mưa dầm

5
Mưa dầm thời tiết lạnh căm căm
Nỗi nhớ quê nhà lúc cuối năm
Nhớ khúc đường dài từng diệu vợi
Mà vầng nguyệt lạnh đã xa xăm
Cuối năm thơ Tết lơ mơ đọc
Gối lệch canh sương lạnh lẽo nằm
Ta họa thơ người cho phải phép
Cần gì kẻ hỏi bạn về thăm

6
Cần gì kẻ hỏi bạn về thăm
Nghĩ chữ công danh cũng đã lầm
Hay cãi , bạn cho là hữu ý
Khéo co, thôi lại cứ vô tâm
Ngàn câu thơ viết lòng chưa thỏa
Mấy chữ trao nhau ý khó cầm
Ðường cũ lá vàng rơi lác đác
Bước đi nghe động tiếng thì thầm

7
Bước đi nghe động tiếng thì thầm
Trăng hạ huyền lên đã quá tầm
Theo dõi sử nhà Trần Ích Tắc
Khúc Ngâm Chinh Phụ - Ðặng Trần Côn
Tâm tình có kẻ còn lưu bút
Văn tự bao người dám thẩm âm
Bởi thế cuộc đời không tẻ lạnh
Vu sơn vu giáp khí tiêu sâm *

8
Vu sơn vu giáp khí tiêu sâm
Hoàng Hạc thơ ai chót vót nằm
Thôi Hiệu làm run tay Lý Bạch
Huệ Thu khó nản ý Cây Trâm
Mười bài góp lại riêng vài chữ
Mỗi chữ quy về đáng mấy trăm
Ta vị người thơ mà phổ tứ
Ðâu cần danh hão tiếng cùng tăm

9
Ðâu cần danh hão tiếng cùng tăm
Ôi ! Cuộc đời kia một chỗ nằm !
Lý Ðỗ, dẫu tìm đâu thấy nữa
Âu Tô, Xin gửi mấy lời thăm
Lời ca Vương Bột- Ðằng Vương Các
Khúc Hát Dương Châu - Ðái Thúc Lâm
Ta viết gửi người xin chớ họa
Họa thơ chăng nữa cũng thêm lầm !

10
Thêm lầm, thêm lỡ bạn bè thâm
Năm hết đôi lời gửi Quảng Nam
Thơ cũ ví như còn Giả Ðảo
Bạn mình vẫn có bác Cây Trâm
Hoa vàng lũng thấp thương người cũ
Giọt nắng tầng cao nhớ cố nhân
Mười khúc hóa ra là một khúc
Lòng ta xin gửi đến tri âm .

* thơ Ðỗ Phủ (Ngọc lộ điêu thương phong thụ lâm,
Vu sơn vu giáp khí tiêu sâm) trong Tám bài
Thu Hứng của Ðỗ Phủ câu trong bài đầu

Huệ Thu
01 01 2008
ngày 23 tháng 11 năm Ðinh Hợi

Bài họa

THAO THỨC TÌNH THƠ
Phạm Cây Trâm họa

1
Nhớ ai thuở đẹp, tuổi cài trâm
Cái tuổi trăng tròn gái Quảng Nam
Tóc mượt suối reo e gió hú
Tiếng cười chim hót ngại beo gầm
Thương ai đường đến luôn hy vọng
Sầu kẻ đêm mơ mãi túy trầm
Phương Sử rào tre năm tháng kín
Hồng đào say tỉnh khúc bi tâm

2
Hồng đào say tỉnh khúc bi tâm
Năm tháng sầu ai giấc mộng thầm
Sa lệ quẩn vườn thu cúc sắc
Xét đời quanh khóm hạ sen tâm
Ðành thơ núi Quế xanh ngày đợi
Rồi rượu sông Thu giạt kiếp câm
Lãng tử đời ai vàng nhật nguyệt
Ve sầu hệ lụy khúc rang râm

3
Ve sầu hệ lụy khúc rang râm
Lớp lớp tang thương bút mực đầm
Chữ nghĩa đời đau cơn sóng gió
Thế thời ta mất thú kỳ cầm
Hồn tan nát mộng khôn tan vỡ
Tình núi sa mưa khó núi nằm
Ðịnh trải lòng ra ôm bốn hướng
Rượu thơ tri kỷ chẳng đâu tầm

4
Rượu thơ tri kỷ chẳng đâu tầm
Bút mực về đây kết mộng thầm
Ba bữa cơm rau đời ngất ngưởng
Bốn mùa mưa nắng thú ca ngâm
Mặc ai danh lợi, ai khanh tướng
Vẫn sống an tâm sống mộng cầm
Ðâu biết thiên đường đâu địa ngục ?
Rượu thơ, thơ rượu gió mưa dầm

5
Mưa dầm viễn xứ rét căm căm
Chẳng ngại đời thơ buốt tháng năm
Bởi nước qua cầu thơ bát ngát
Rồi trăng về cửa mộng xa xăm
Tàn năm xướng họa buồn vong quốc
Sầu rượu đầy vơi chán mệt nằm...
Ta sững sờ ai danh nữ sĩ
Thơ cao ngọn núi gió trăng thăm...

6
Thơ cao ngọn núi gió trăng thăm
Muôn thuở trong xanh chẳng bụi lầm
Tình nghĩa quê luôn thơ chánh ý
Nắng mưa đời mãi chữ thành tâm
Ðau ai dâu bể ngày buông súng
Khổ kẻ bèo mây khổ nhục cầm
Chung cuộc đời ta thơ tự tại
Tháng năm thanh thản bước đi thầm

7
Tháng năm thanh thản bước đi thầm
Ai khóc cười ai mộng quá tầm
Ðể ngả hồi hương mù mịt phủ
Mà đường chính nghĩa đoạn trường ngâm
Mong ngày hội ngộ mong vô vọng
Ước rượu tương phùng ước vọng âm
Ôi ! Thế thời nay; Ôi! mạt vận
Gia tan, nước mất cảnh thương sâm.

8
Gia tan, nước mất cảnh thương âm
Cách biệt quê xưa, viễn xứ Rằm
Tóc bạc thương ta, đời đất khách
Rượu buồn nhớ bạn, thuở hoa trâm
Ba ba năm xót thơ di hận
Bảy sáu xuân sầu tuổi ước trăm
Hoàng hạc lầu ai ... trơ bóng nguyệt
Thơ ta bàng bạc chốn mù tăm

9
Thơ ta bàng bạc chốn mù tăm
Mộng ước nay mong một chỗ nằm
Xót nẻo sông hồ vài cuộc rượu
Buồn nay sự nghiệp mấy thơ thăm
Rồi mong viết được cậu hy vọng
Ðể sống không còn cảnh lụy lâm
Ðất khách năm tàn đêm buốt quạnh
Thơ ơi ! Nhật nguyệt chữ đâu lầm

10
Ðâu lầm thơ gởi nghĩa cao thâm
Trời mãi chưa mưa thấm Quảng Nam
Ngày cũ địa linh nguyên dáng dấp
Già nay Ðất Trích khổ Cây Trâm
Giang san một mảnh đầy tan nát
Tổ Quốc ngàn năm tân nghĩa nhân
Khúc ruột lìa xa đau vạn khúc
Tình quê muôn thuở vẫn nguyên âm

Arlington, ngày 10 tháng 1 năm 2008
Phạm Cây Trâm

Bai họa: CẢNH CŨ TÌNH XƯA

1/ Qua cầu Bến Ván đến Cây Trâm
Tỉnh Quảng, vùng nầy tận phía nam
Gặp lúc thanh bình ca nhạc trỗi
Nhớ hồi chinh chiến đạn bom gầm
Dân tình đã trải mùi vinh nhục
Thời vận từng qua lúc bỗng trầm
Triều đại phế hưng đà mấy lớp
Xuân về chưa thấy chút hân tâm

2/ Xuân về chưa thấy chút hân tâm
Ai biết chăng ai nỗi nhớ thầm
Hỏi đó có thương nguời hữu ý
Rằng đây chẳng trách kẻ vô tâm
Bao năm đất khách xa ngàn dặm,
Một cánh thư nhà nặng vạn câm
Nhung nhớ mãi quên ngày tháng tận
Soi mình, mái tóc đã hoa râm

3/ Soi mình, mái tóc đã hoa râm
Như cánh sen thu ở giữa đầm
Quê cũ nhìn về tay khó níu
Chuyện xưa nhớ lại lệ khôn cầm
Giặc tràn xâm chiếm . . . . xôn xao chạy
Ðạn réo “đề Pa” vội vã nằm
Cầu khẩn Phật trời cho đạn lép
Hoặc bay vun vút vượt xa tầm

4/ Hoặc bay vun vút vượt xa tầm
Giọt lệ lương dân bớt nhỏ thầm
Thành thị rập ràng câu hợp xướng
Nông thôn rộn rã giọng hòa ngâm
Làng trên hoa kết vầy loan phụng
Xóm dưới đèn treo hiệp sắt cầm
Trai gái chung lòng xây dựng nước
Thuyền xao ngọn sóng vững tay dầm

5/ Tay dầm quyết vững rửa hờn căm
Khói lửa mịt mờ mấy chục năm
Tết đến cầu tài mua vé số
Xuân về đoán vận rút que xăm
Xe đò đông khách chen chân đứng
Tàu hỏa nhiều toa chọn ghế nằm
Quang cảnh cuối năm đều rộn rịp
Làm ăn xa mấy cũng về thăm

6/ Làm ăn xa mấy cũng về thăm
Hàng hóa chen mua dễ bị lầm
Thế giới được bao người chánh đạo
Nhân gian còn lắm kẻ tà tâm
Vén rèm ngóng bạn sầu khôn dứt
Tựa cửa trông con lệ khó cầm
Quả phụ cô nhi buồn tủi phận
Năm canh sùi sụt khóc âm thầm

7/ Năm canh sùi sụt khóc âm thầm
Vắng bóng tình quân mấy cũng tầm
Nam tử trổ tài vung kiếm kích
Nữ nhi ra sức luyện quyền côn
Thương nhà thì phải rành gia lễ
Mến nước càng nên thạo quốc âm
Nghĩa trọng ân thâm lo báo đáp
Xin đừng được cá lại vong sâm (a)

8/ Xuân về hoa nở trên đầu bút
Hồi tưởng tình xưa đứng lại nằm
Gái đợi thư sinh trao ngọc phiến
Trai chờ thục nữ tặng kim trâm
Thủy chung trong dạ nguyền như một
Hạnh phúc trên đời ước trọn trăm
Cảnh cũ hiện về nơi đất mới
Người xưa chừ đã vắng hơi tăm

9/ Người xưa chừ đã vắng hơi tăm
Ðất mẹ thân thương mãi mãi nằm
Mỗi tháng có còn con cháu viếng ?
Hàng năm thường được bạn bè thăm ?
Quê xưa một khoảnh yên thường trú
Xứ lạ muôn trùng khó tái lâm
Ði ở nào ai phân phải trái
Biết đâu là lỡ, biết đâu lầm

10/ Lầm mà không hận, nghĩa càng thâm
Cảm phục tài hoa đất Quảng Nam :
Nữ sĩ nổi danh là chị HUỆ
Thi nhân co tiếng ấy thầy TRÂM
Thơ văn xướng họa lên trang cộng
Tác phẩm lưu truyền tính số nhân
Ðinh Hợi vẫy đuôi chào Mậu Tý
Mấy vần thô thiển mến hồi âm./.

Thân ái chào chi
Vệ Tuận

(a) sâm = cái nôm để bắt cá.
đồng nghĩa với chữ “thuyên”
Theo câu tục ngữ “ đắc ngư vong sâm hay la đắc ngư vong thuyên” cũng vậy Nghĩa là “ được cá quên nôm“


CUỐI NĂM HỌA THƠ BẠN

1
Nghe rằng Mậu Tý tuổi cài trâm
Mà nổi như cồn chuyện Bắc Nam
Ghềnh đá Quảng Nam chim vượn hót
Vườn su Ðà Lạt rắn mai gầm
Hòa âm tiếng nhạc cao cao vút
Gõ nhịp thanh la xuống xuống trầm
Hoa giáp một vòng nay lại Tý
Thời gian, bè bạn mãi trong tâm

2
Thời gian, bè bạn mãi trong tâm
Một thoáng mưa rơi giọt lệ thầm
Những tưởng trai tài yêu gái sắc
Nào ngờ kim lệch bỏ hồng tâm
Tiền Ðường oan khuất đành im tiếng
Vô Tích hờn căm há lặng câm
Mang tiếng nòi tình trong thế thái
Cần gì khi nắng với khi râm

3
Cần gì khi nắng với khi râm
Chiến mã coi khinh vũng nước đầm
Soải vó trường sa vang hý lộng
Treo trăng lưng ngựa vọng hồ cầm
Trời cao mây cuốn giăng màn nghỉ
Ðất rộng cây xanh trải chiếu nằm
Tráng sĩ tung hoành gươm kiếm thép
Nhìn trong thiên hạ kẻ ngang tầm

4
Nhìn trong thiên hạ kẻ ngang tầm
Từ Hải ngày xưa đã chết thầm
Bạc mệnh còn reo lời oán hận
Hồng trần chưa dứt nợ trầm ngâm
Kiều Nhi nuối tiếc tài Kim Trọng
Mặc Tử sao quên tiếng Mộng Cầm
Ta thử quay nhìn năm tháng cũ
Bao phen nắng dãi lại sương dầm

5
Dầm dãi mùa mưa tuyết lạnh căm
Hoa đào quê cũ báo qua năm
Bước chân lưu lạc cành cây mục
Ánh mắt hoài nghi tấm lá xăm
Bão tuyết dập dồn khua chỗ ở
Mưa dầm tí tách ướt nơi nằm
Cuối năm nhận được bài thơ bạn
Nên họa đôi vần để hỏi thăm

6
Nên họa đôi vần để hỏi thăm
Gửi về địa chỉ cũ sao lầm
Ngày dài đêm ngắn không còn chữ
Tháng tận năm cùng chẳng để tâm
Những tưởng năm qua lòng đã nản
Nào ngờ thơ đến dạ khôn cầm
Hồ gươm thăm thẳm mờ sương khói
Thê Húc dầm mưa vẳng khóc thầm

7
Thê Húc dầm mưa vẳng khóc thầm
Như ai đang rút ruột tơ tầm
Năm xưa thiếu nữ ôm trường kiếm
Ngày đó thanh niên dượt đoản côn
Kháng chiến toàn dân vì cách mạng
Hy sinh cá thể hẹn tri âm
Tình yêu thời trẻ đem cho hết
Ðâu tiếc gì nhau ngọn lá sâm

8
Ðâu tiếc gì nhau ngọn lá sâm
Ðời trai chỉ đứng chớ không nằm
Ðông Anh đành vậy đầu không nón
Sài Chủ quay về tuổi giắt trâm
Tình vẫn còn đây hồi mấy chục
Thơ như trước đó đến hàng trăm
Thơ người mỗi lúc càng thêm lớn
Ai dám theo người kiếm tiếng tăm

9
Ai dám theo người kiếm tiếng tăm
Nằm đâu thì cũng tiếng là nằm
Nhỏ nhoi chẳng kể ai cần tới
Lớn lối không màng kẻ hỏi thăm
Ðiển tích theo chân thày Mạnh Tử
Danh hài bén gót bác Tùng Lâm
Họa thơ rồi cũng như mang họa
Biết đấy mà sao vẫn cứ lầm

10
Lầm mãi cho nên mặc áo thâm
Lênh đênh suốt từ Bắc vào Nam
Bước chân khiêm nhượng như chân tóc
Ngón cái vật vờ hóa cái trâm
Một giấc xa quê, ngàn giấc điệp
Ngàn thành cố quận, một thành nhân
Khi vui cố viết vài ba khúc
Gửi bạn làng thơ. Ráng thẩm âm!

Ðông Anh

Ý kiến bạn đọc

Vui lòng login để gởi ý kiến. Nếu chưa có account, xin ghi danh.