Chỉ Còn Là Kỷ Niệm
Cánh phượng muộn cô đơn trên tàng lá
Níu thời gian chầm chậm góc tường rêu
Sao mắt em chợt buồn như sương khói
Cơn mưa chiều chưa dứt hạt liêu xiêu
Nắng hạ vàng theo em về phố cũ
Đêm thị thành nhộn nhịp bước chân vui
Ở nơi đây mưa, hồn xao xuyến lạ
Em xa rồi,chợt nhớ dấu son môi
Em có còn giữ chút hương mùa cũ
Trắng trinh nguyên màu hoa sứ sân nhà
Một chút gió đong đưa cành lá úa
Nhạc ve sầu thôi thổn thức bên ta
Có nuối tiếc cũng qua rồi dĩ vãng
Trời chớm thu nghe hơi gió chuyển mùa
Thương gốc phượng chơ vơ vừa rớt lá
Nhớ dòng sông lục bình tím đong đưa
Thu man mác nụ hoa tình đã héo
Em quay về đường tim tím bằng lăng
Bến sông xưa vẫn còn đây kỉ niệm
Áo học trò vương vấn một mùa trăng
Vũ Trầm Tư
Nỗi Đau Đồng Bằng
Chín con rồng vươn mình ra biển lớn
Tây Nam bộ hai nhánh Hậu, Tiền giang
Nước cạn nguồn đồng rộng hóa khô khan
Vườn cây trái héo sầu cơn nắng lửa
Dân thiếu nước chờ từng ngày, từng bữa
Cuộc sống bộn bề, thấp thỏm âu lo
Vẫn chờ hoài con nước nổi mùa mưa
Cuồn cuộn phù sa, màu xanh bát ngát
Còn không em,sông chở nguồn nước bạc
Vựa lúa miền Nam dòng sữa mẹ Cửu Long?
Anh trở về tắm mát với dòng sông
Mùa lúa mới, đoàn tàu ghe chở nặng
Người xây đập trên nguồn làm thủy điện
Nước biển Đông hòa muối mặn thấm sâu
Tiếng kêu than, sao trời chẳng thấy đâu
Đất sẽ chết, cây trồng, người cũng chết!
Cha lặng lẽ nhìn đồng hoang mỏi mệt
Mẹ buồn thiu, lu nước ngọt cạn dần
Sông quê mình, bao đời đã nuôi dân
Lòng thầm nguyện cơn mưa về bất chợt
Vũ Trầm Tư