Đêm thức giấc
Đêm thức giấc, thấy lòng trăn trở
Chuyện trần gian sao quá phũ phàng
Chỉ toàn là ngang trái, trái ngang
Ngày xưa khác, bây giờ lại khác
Rồi tự hỏi ? Phải rằng « Khoái lạc «
Nên lòng người đổi trắng thay đen
Cứ tranh nhau danh giá, thấp hèn
Quên đi mất cái tình, cái nghĩa
Cái đạo đức, ngày xưa má, tía
Đã dầy công tạo dựng, đấp bồi
Nhân, lễ , nghĩa dẫn đường, chỉ lối
Như là gàu nước đổ lá môn
Chỉ biết xem danh vọng tại tồn
Chỉ biết trọng tiền tài, vật chất
Còn tình nghĩa có, không, được, mất ?
Cũng chẳng màng cho mệt tấm thân
Đời có bao ? Chỉ có trăm năm
Hưởng cái đã, ngày may có chết
Xuống Diêm vương, chẳng còn gì hết
Ân nghĩa gì hai chữ « Phù du «
Thật khủng khiếp những lời « Bất hủ «
Thốt từ lòng bán tận lương tâm
Khi con người xem chữ nghĩa ân
Là giả tạo, mơ hồ, trừu tượng.
Thủy Điền
Ngày 20, tháng 3, năm 2016
Thivanviet.wordpress.com
Tran.vanmau@yahoo.de
Sáng bên chùa Báo ân
Kính tặng thầy Đại đức Thích Minh Trí, trụ trì chùa Báo ân, quận Tân bình, TP Hồ Chí Minh
Ở Chùa, mới hiểu được thầy
Được nghe tiếng mõ, những ngày tha hương
Sớm mai, kinh kệ Phật đường
Trước thềm chánh điện, khói hương, thăng, trầm
Cầu cho quốc thới, dân an
Cầu cho nhân loại được gần bên nhau
Đừng vì vật chất, tiền hào
Đừng vì danh lợi, khổ đau chất chồng
Hãy yêu, hãy quí, thật lòng
Hãy cùng chia sẻ, gánh gồng lẫn nhau
Hằng đêm, sáng sớm ra vào
Thắp nhang lại Phật, xóa bao hận thù
Xem như lòng đã đi tu
Chùa là mái ấm, nhân từ tự tâm
Tiếng chuông, tiếng mõ xa gần
Chỉ là đánh thức, ai đang ngoài đời
Chưa nghe, chưa thấy Phật, Trời
Mau mau thức tỉnh làm người đức nhân.
Kỷ niệm những ngày đi thực tập tại Ty Thủy lợi Sông bé, thường hay ghé lại chùa Báo ân
Thủy Điền
Ngày 20, tháng 3, năm 2016
Thivanviet.wordpress.com
Tran.vanmau@yahoo.de