CÁNH ĐỒNG THỜI GIAN
1.
Hôm nay em thức giấc giữa bốn bề phẳng lặng. Hai hàng cây giăng mắc lối em đi. Sợi tơ vàng óng ánh phơi màu nắng. Ủ men nồng rực cháy với gánh lửa. Đôi chân em chênh vênh trong men tình. Cánh cửa sổ phập phồng đo chiều dài năm tháng. Thời xuân trẻ có trôi qua theo nàng?
2.
Tôi tự hỏi thanh xuân nào rồi chẳng sẽ tuột dần. Sắc thắm bình minh phôi pha như mắt sóng. Theo dấu mình ngưỡng cửa vội long đong. Gió mùa về mang theo chút huyết mạch. Sương hôm qua ngỡ còn treo trên cành. Tờ lịch cũ còn gieo bao kỷ niệm. Xuôi theo lát cắt ước vọng nơi con đường màu xanh.
3.
Hôm nay em ngủ cho vơi nỗi đau nhân thế. Kiếp hồng nhan như dòng nước qua cầu. Anh có trân trọng mỗi phút giây đi về? Tim loạn nhịp kho kiến thức cũng lặng thinh. Hôm nay em mơ màng được soái ca dắt bước. Ánh lửa hồng còn đỏ trong gian bếp bình minh. Em thao thức cho xong cuốn ngôn tình. Khi yêu thương đã chắp đầy từng dòng, từng trang. Tay trong tay cùng vun xới cánh đồng thời gian…
Đà Nẵng, 18.3.2016