** NHỚ VỀ ĐÀ LẠT **
Thơ : Vũ Trọng Tâm
# Trên đỉnh Langbian
Mù sương che phủ núi đồi
Mây giăng thảm lụa mỏng trôi bềnh bồng
Suối Vàng uốn lượn đồi thông
Vi vu gió gọi mênh mông đất trời
Em Cơ.Ho mĩm nụ cười
Chiếc khăn thổ cẩm chào mời khách xa
Tay thon mối chỉ mượt mà
Nét xinh đôn hậu,màu hoa Dã Quỳ
Suối reo dòng sữa đổ về
Nguồn thơm núi mẹ thầm thì LangBian.
# Đêm Bên Hồ Xuân Hương
Vành trăng khuyết rớt bên đường
Long lanh màu mắt lặng buồn đợi sương
Đêm ru dạ khúc thiên đường
Vi vu tiếng gió liễu buồn đong đưa
Cà phê nóng ấm lòng chưa?
Nhà thủy tạ ánh đèn khuya nhạt nhòa
Khách du dừng bước đường xa
Phong trần rũ áo dáng hoa gợi tình
Đêm nay ngồi quán một mình
Dấu chân lãng tử nặng tình cao nguyên
# Thung Lũng Tình Yêu
Tính yêu muôn thưở ai quên
Rừng thông bát ngát nắng lên phía đồi
Mimosa níu chân người
Hồng thêm đôi má rạng ngời mắt em!
Mặt hồ Đa Thiện lặng yên
Xanh xanh màu lá bóng nghiêng hững hờ
Bên đồi Vọng Cảnh ngẩn ngơ
Thăm Đà Lạt để hồn thơ giao hoà
Giã từ xứ lạnh ngàn hoa
Nhớ em Đà Lạt,trắng da má hồng .
VTT (Gò Công )