Anh ngồi quán cóc phố xưa
Nhìn ngâu lắc thắc giọt dài mái hiên
Rung lên cung bậc nỗi niềm
Chập chờn đáy cốc in hình bóng em
Cà phê từng giọt phin đen
Quánh vào hồn mộng soi tìm dáng xưa
Niềm đau nghe đã dư thừa
Nỗi buồn chừng cũng muối dưa từng ngày
Phố xưa Đà Lạt mưa bay
Mưa hay nước mắt rơi đầy không gian
Tận cùng nỗi nhớ mùa sang
Thắp lên hoài niệm võ vàng hồn đau
Paris – Đạt lạt…bao lâu ?
Nhìn thời gian gội mái đầu mà thương
Bây giờ tóc đã pha sương
Phất phơ hồn mộng vấn vương đợi tình
Rã rời trong cõi nhân sinh
Đưa tay hứng giọt phù sinh giữa trời
Mưa ngâu rơi mãi…mãi…rơi…
Tình anh vẫn mãi nổi trôi theo mùa
Tuyền Linh
1990