LÀNG TÔI
Tặng làng Tịnh Long
Làng tôi ôm trọn sông Trà
Tre xanh phủ bến gió qua rì rào
Mướp vàng đứng cạnh bờ ao
Cau già ẻo lả, dừa cao nghiêng mình
Sung cổ thụ, phủ sân đình
Chợ chiều sung túc dân tình ấm no
Đường thôn đông nghẹt trâu bò
Sớm lo đồng áng, chiều lo về chuồng
Đồng ngô nằm tận cuối thôn
Dưa vui nắng hạ, bí buồn mưa đông
Chiều về lũ trẻ ngồi trông
Cha cơm muối mặn, mẹ lòng thảnh thơi
Dân làng tôi đã bao đời
Chọn câu nhân nghĩa lấy cười làm vui
Dẫu rằng vất vả ngược xuôi
Rượu xuân không thiếu, tình người không quên
Kể từ giặc giã nổi lên
Chuông chùa im tiếng, bom rền đinh tai
Sân làng vắng những chàng trai
Gái buồn phòng lạnh biết ai tỏ lòng
Bao năm mỏi mắt mòn trông
Nửa đêm thức giấc nghe lòng tái tê
Dẫu rằng cách trở sơn khê
Cây đa bến nước, hồn quê dạt dào.
Bích Lâm
THƯƠNG VỘI
Tặng Nguyễn Xuân Quang,
Trương Quang Nẫm
“Tình chỉ đẹp khi còn trong mộng tưởng”
Xuân Diệu
Nơi đây anh đến bao năm trước
Nghe mẹ đêm đêm kể chuyện đời
Đùa nghịch cùng em bên giếng nước
Hái hoa làm bướm, để vui chơi
Thuở đó em đâu hiểu chuyện gì
Tình yêu là cái thứ chi chi...
Riêng anh thơ thẩn khi chiều xuống
Vắng mặt em, lòng thấy biệt ly.
Rồi bỗng ngày kia trên xóm Núi
Súng nổ đồn xa, gió gọi về
Em lặng lẽ buồn, theo chân mẹ
Còn anh ôm trọn khối tình si
Hôm nay trở lại ngôi nhà cũ
Không thấy em đâu, chỉ bạn hiền
Ngày tháng qua mau, tình lắng đọng
“Ngàn năm chưa dễ, đã ai quên”
[1]
Bích Lâm